Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tạo phản mang không gian dọn sạch quốc khố - Chương 335

Cập nhật lúc: 2025-07-02 14:18:18
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng ta biết ư? Nàng ta hẳn phải biết điều gì sao?

Tống Minh Yên đứng ngây ngốc.

Thế nhưng Tống Minh Diên chẳng có ý định giải đáp cho nàng ta. Đem cái nghi vấn lằng nhằng này ném đi, y quay người bỏ đi thẳng.

Tống Minh Yên sốt ruột kêu lên: "Ta phải biết điều gì chứ? Ngươi nói rõ ràng đi!"

Nàng ta đuổi theo, định giơ tay túm lấy Tống Minh Diên, nhưng chưa kịp chạm thì một bàn tay khác đã ngăn nàng ta lại.

Lục lão phu nhân, tay cầm chiếc vá, mắt trợn tròn giận dữ: "Ngươi còn dám động đến một ngón tay của Diên Diên nhà chúng ta thử xem!"

"Bà..." Tống Minh Yên lắp bắp.

Lão phu nhân trừng mắt: "Bà cái gì mà bà! Để ta còn thấy ngươi dám tìm Diên Diên nhà chúng ta gây phiền phức nữa, ta sẽ đánh c.h.ế.t ngươi, cút đi!"

Chữ "cút" của lão phu nhân vang dội khiến Tống Minh Yên giật b.ắ.n mình. Đang định biện bạch đôi lời, nàng ta lại thấy Lục lão phu nhân giơ cao chiếc vá trong tay, lập tức chẳng dám nói thêm câu nào, chỉ có thể mang theo một bụng uất ức mà rời đi.

Vừa bước đi, trong đầu nàng ta vẫn không ngừng vương vấn câu nói khi nãy của Tống Minh Diên. Câu đó, rốt cuộc có ý gì? Nàng không phải Tống Minh Diên sao? Vậy nàng là ai? Nàng có quen biết ai đặc biệt chăng?

Tống Minh Yên chỉ cảm thấy đầu óc rối tung, trong lòng như bị một đống hỗn tạp đè nặng, toàn thân khó chịu. Nàng ta tức tối nghĩ, có lẽ đêm nay đến trong mơ nàng ta cũng sẽ phải lay Tống Minh Diên dậy để hỏi rõ mới cam lòng.

Lúc này, Tống Minh Diên đã được lão phu nhân dẫn về ăn tối. Bữa tối hôm nay có món ngỗng hầm trong chảo sắt, cả gia đình ngồi vây quanh bếp than ấm áp.

Nguyên liệu đã chuẩn bị đầy đủ, chỉ chờ đến lúc là cho vào nồi nấu.

Bếp lớn có ba chiếc nồi hầm sẵn, không đủ ghế nên mọi người bưng bát đứng quanh nồi. Than hồng phía dưới bốc hơi nóng hừng hực.

"Thơm quá!"

"Ngon quá!"

Thịt ngỗng tươi mềm, béo mà không ngấy, chấm thêm nước sốt rồi cắn một miếng, vị ngon bùng nổ trên đầu lưỡi, khiến ai nấy ăn đến ngây ngất.

Lục gia nhà họ có riêng một nồi, vừa mới hầm xong. Tống Minh Diên còn chưa ngồi xuống, trong bát đã chất đầy những món nàng thích. Vừa mới đưa miếng thịt ngỗng vào miệng, nàng đột nhiên khựng lại.

Mùi vị... không đúng!

Lục Bùi Phong là người đầu tiên nhận ra sự khác lạ của nàng, động tác chia thức ăn trong tay cũng ngưng lại, hơi cau mày hỏi: "Sao vậy?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-335.html.]

Lục lão phu nhân cùng các phu nhân nhà họ Lục cũng lo lắng nhìn sang. Vừa thấy nét mặt quen thuộc của Tống Minh Diên, trong lòng ai nấy đều thoáng căng thẳng.

Ngày bị áp giải vào thiên lao, Diên Diên cũng mang biểu hiện như thế này, chẳng lẽ...

Ánh mắt mọi người đồng loạt đổ dồn vào thức ăn trong nồi. Quả nhiên, giây tiếp theo, họ nghe Tống Minh Diên lạnh lùng cất tiếng: "Có độc."

Giọng nàng không lớn không nhỏ, nhưng đủ để viên quan sai ngồi gần nghe thấy. Kẻ đó hoảng hốt đến mức làm rơi cả bát ăn xuống đất.

Có... có độc sao?

Lâm Đông sắc mặt tái nhợt, hốt hoảng nói: "Làm sao bây giờ? Ta hình như bắt đầu có dấu hiệu trúng độc rồi. Hô hấp ta dồn dập, tim đập mau, tay chân bủn rủn, đầu váng mắt hoa, còn có cảm giác như muốn ngã xuống đất."

"Ngươi vừa nói vậy, ta hình như cũng thấy thế! Toàn thân ta còn đang đổ mồ hôi lạnh!"

"Tiêu rồi, ta không xong rồi!"

Tống Minh Diên nhếch môi, bất đắc dĩ nói: "Loại độc này tuy là cực kỳ độc, nhưng chỉ là một lượng nhỏ, không phát tác nhanh như vậy đâu. Đừng tự mình hù dọa chính mình."

Gì cơ? Cực, cực, cực độc sao?!

Mồ hôi lạnh túa ra nhiều hơn, người nào nấy đều choáng váng, tưởng chừng như sắp ngã khuỵu tại chỗ: "Ai... ai dám hạ độc vào đồ ăn của chúng ta chứ?!"

"Có khi nào trong đây có nội gián không?!"

Nhìn thấy sắc mặt mọi người tái mét, Tống Minh Diên điềm nhiên nói: "Không cần quá sợ hãi, rất có khả năng bọn chúng chỉ nhắm vào đồ ăn của bọn ta thôi."

Nghe vậy, lòng mọi người tạm thời nhẹ nhõm, nhưng rồi lại lập tức căng thẳng: "Vậy có ai trong số các ngươi ăn rồi không? Đã ăn bao nhiêu? Nếu lỡ ăn rồi thì nên thử thúc nôn ra xem sao?"

Người vừa nói xong liền bị một cú đánh vào sau đầu: "Bình tĩnh một chút! Thiếu phu nhân còn không hoảng loạn, ngươi rối cái gì chứ!"

DTV

Phải rồi! Thiếu phu nhân chắc chắn có cách!

Mọi người đều tạm thời an tâm, nhưng nhìn vào nồi thức ăn ngon lành đang bị đạp đổ, ai nấy đều hận kẻ hạ độc đến tận xương tủy: "Kẻ nào dám cả gan hạ độc chúng ta, thật không muốn sống nữa! Bắt được thì đánh c.h.ế.t hắn không tha!"

Trong đám đông, Lục Hương bất giác co người lại, tim đập nhanh hơn.

"Mà không đúng, khi nãy chúng ta đã giúp lão phu nhân chuẩn bị thức ăn, không có người nào đến gần... Không lẽ lại là chính người trong đội của chúng ta?"

"Đừng nói bừa! Huynh đệ đều là người một nhà, ai lại có thể làm ra chuyện lòng lang dạ sói như vậy? Nếu thực sự có nội gián, chúng ta mà biết, một ngụm nước bọt cũng phun c.h.ế.t hắn rồi!"

Mọi người rì rầm bàn tán một lúc, Tống Minh Diên đã lần lượt nếm thử cả ba nồi thịt. Nàng đặt đũa xuống, nhìn mọi người: "Cả ba nồi đều có độc."

Loading...