Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tạo phản mang không gian dọn sạch quốc khố - Chương 349

Cập nhật lúc: 2025-07-02 14:18:52
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Chạy!" hắn ta hét lớn, cố thoát khỏi cảm giác kinh hoàng khiến hàm răng run lên.

Hai người liền quay lưng, chạy hết tốc lực, nhưng đã quá muộn.

Không gian như có một bức tường vô hình chắn lại, họ va phải rồi bị bật ngược trở về, đầu vì va chạm khiến m.á.u chảy xuống. Bọn họ cố gắng đứng dậy, tiếp tục chạy theo hướng khác, như hai con thú giãy giụa trước khi chết.

Tống Minh Diên đứng ngoài biên giới, dưới chân là la liệt thi thể, như đạp lên đóa hoa máu, nhưng đôi giày thêu trắng vẫn không nhiễm chút bẩn.

"Nên giữ lại một người sống chứ?" nàng quay sang hỏi Lục Bùi Phong.

Hoàng đế phái người đến càng lúc càng ít, gần đây không có động tĩnh gì, nay lại xuất hiện đến trăm người, quả thật quá mức kỳ lạ.

Lục Bùi Phong khẽ gật đầu.

Trong thoáng chốc, lưỡi d.a.o gió vô hình nổi lên, như có thực chất cắt đứt cổ tay, cổ chân hai tên hắc y nhân.

Bọn chúng thét lên thảm thiết, lăn lộn trên mặt đất, định cắn vỡ độc dược giấu trong răng tự sát, nhưng Tống Minh Diên nhanh chóng điều khiển d.a.o gió xé rách khăn che mặt, đồng thời đánh vỡ hàm răng bọn chúng.

Loại khống chế cao độ này, trong không gian biên giới, chỉ cần một ý niệm của nàng là thực hiện được.

Hai tên hắc y nhân hoảng sợ đến tột cùng, độc dược, m.á.u lẫn hàm răng vỡ nát tuôn ra từ miệng, chỉ nhìn thoáng qua Tống Minh Diên mà đã như hồn lìa khỏi xác.

Tống Minh Diên thu hồi không gian biên giới, nhìn Lục Bùi Phong nói: "Hỏi đi. Nếu bọn chúng không khai, ta sẽ sưu hồn của chúng."

Lời còn chưa dứt, Lục Bùi Phong đã lên tiếng: "Ta sẽ moi miệng bọn chúng."

Công đức rất quan trọng với nàng, nếu sưu hồn ảnh hưởng đến Thiên Đạo, hắn sẽ gánh vác chuyện này thay nàng.

Tống Minh Diên khẽ gật đầu, trong tình huống không cần thiết, nàng thật sự không muốn xâm phạm vào tâm trí kẻ khác, bởi làm vậy lâu dần sẽ ảnh hưởng đến nàng.

Lục Bùi Phong tiến lên, trầm giọng hỏi: "Ai phái các ngươi tới?"

Tống Minh Diên cùng Lục Bùi Phong vừa xuất hiện, thân hình phủ xuống, khiến hai kẻ kia không khỏi co rúm lại, rõ ràng là kiêng dè sợ hãi trước thủ đoạn quỷ dị thần bí của hai người này, bọn họ chưa từng gặp qua kẻ địch đáng sợ đến thế.

Gặp phải đối thủ như vậy... thật đúng là vận rủi mà!

"Nói, hay không nói?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-349.html.]

Lục Bùi Phong đặt lưỡi d.a.o sắc lạnh lên đầu gối của tên tù nhân, ánh mắt như muốn bẻ gãy từng khớp xương hắn ta, như thể chỉ chờ hắn ta hé răng là sẽ hành hạ ngay lập tức.

Gã đàn ông có cặp lông mày rậm, nét mặt dữ tợn, đôi mắt ánh lên vài phần tàn nhẫn, giờ phút này thân mình run rẩy, hàm răng bị đánh gãy khiến tiếng nói phát ra cũng không tròn chữ: "Là... là Thuận An Đế!"

"A!!"

Vừa nghe hắn ta nói xong, chủy thủ trong tay Lục Bùi Phong liền xoáy sâu vào khớp xương đầu gối hắn ta, chuôi đao xoay tròn, vết thương vặn vẹo.

"Có lẽ ngươi nên gọi lão ta là Hoàng Thượng chứ nhỉ?"

Hai chữ "Thuận An" có ý nghĩa mưa thuận gió hòa, quốc thái dân an, nào có thần dân Bắc Ngụy nào dám xưng cẩu hoàng đế như thế? Đó là đại bất kính.

Giọng Lục Bùi Phong lạnh nhạt, không lộ vui buồn, nhưng sắc mặt tên đàn ông lập tức biến đổi.

Thật sơ suất!

Ánh mắt hắn ta đảo điên, vội vàng nói: "Ta là người Đại Liêu! Hoàng đế Bắc Ngụy muốn tru sát các ngươi, e ngại các ngươi có tâm phản bội, nên mới cầu viện Đại Liêu chúng ta, dùng vạn lượng bạc trắng mua lấy mạng của Lục gia các ngươi!"

Lục Bùi Phong nhìn hắn ta, trong mắt lóe lên ánh nhìn khác lạ: "Trước khi đến, các ngươi không dò xét xem tình hình hiện tại của hoàng cung Bắc Ngụy như thế nào sao?"

DTV

Một vạn lượng bạc trắng ư? Lão ta nghèo đến nỗi ngay cả một lượng cũng không lấy ra nổi.

"Tình hình... tình hình gì?" Hai người kia lòng đầy bất an, dường như có dự cảm chẳng lành, chẳng lẽ hoàng đế Bắc Ngụy đã bỏ ý định sát hại Lục gia?

Lục Bùi Phong "tốt bụng" giải thích: "Cẩu hoàng đế giờ đây còn nghèo hơn kẻ khất cái. Một vạn lượng bạc đối với lão ta mà nói, chẳng khác nào đòi mạng."

"Hóa ra Tây Sở các ngươi, tin tức đến giờ vẫn lạc hậu như thế?"

Tống Minh Diên suýt bật cười, không chỉ làm tổn thương thân thể kẻ thù, mà còn xát muối vào lòng hắn ta.

Thật bất ngờ khi những kẻ này lại đến từ Tây Sở, không nhìn ra chút dấu vết.

Nhận thấy nét mặt nàng khẽ d.a.o động, Lục Bùi Phong cong nhẹ khóe môi, nói thêm: "Đến cả võ công, trang phục của các ngươi cũng giống hệt với đám ảnh vệ của cẩu hoàng đế, chẳng lẽ chuẩn bị sẵn để thất bại thì đổ tội cho cẩu hoàng đế sao?"

Vài lời đã khiến bọn chúng toát mồ hôi lạnh, mục đích chuyến này bị lật tẩy hoàn toàn. Hai kẻ kia hiểu rõ rằng đã đối mặt với hai người này thì chẳng còn đường sống: "Các ngươi đã biết hết rồi, vậy hãy cho chúng ta một cái c.h.ế.t sảng khoái đi."

Đối diện với hai người này, bọn chúng biết mình chẳng có chút cơ hội sống sót nào.

Lục Bùi Phong tuyệt đối không để cho kẻ nào đã biết đến thủ đoạn của Tống Minh Diên mà còn sống sót rời khỏi đây. Không muốn tra tấn thêm, hắn nhanh gọn kết liễu cả hai.

Loading...