Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tạo phản mang không gian dọn sạch quốc khố - Chương 374

Cập nhật lúc: 2025-07-02 22:15:22
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhưng ngay khoảnh khắc tiếp theo, nụ cười trên mặt bọn chúng liền tắt ngấm. Trước mắt chỉ còn thấy bóng dáng Tống Minh Diên dần mờ nhạt, rồi nháy mắt hóa thành những mảnh nhỏ tiêu tán trong không khí.

Vừa rồi, cảnh tượng ấy... hóa ra chỉ là ảo ảnh của bọn chúng!

Nỗi sợ hãi khủng bố bỗng trào lên trong lòng đám người Tây Sở, khiến chúng lạnh sống lưng, tóc gáy dựng đứng. Cổ chúng cứng đờ mà quay lại nhìn, còn chưa kịp thấy rõ thì đầu đã rời khỏi thân, rơi lăn lóc trên mặt đất, m.á.u b.ắ.n tung tóe khắp nơi.

Khóe miệng Tống Minh Diên khẽ nhếch lên một nụ cười, nhưng chưa được bao lâu đã bị Lục Bùi Phong từ phía sau bất ngờ ôm chặt lấy, nói khẽ: "Nàng vừa rồi làm ta khiếp sợ không ít."

Giọng hắn thoáng run rẩy, lòng còn đập loạn nhịp vì hoảng sợ, rõ ràng là bị dọa không nhẹ.

"Vậy lần sau ta sẽ không cho chúng có cơ hội mà chỉ trực tiếp giết, chàng đừng lo, chỉ là giả thôi mà."

"Ừ." Lục Bùi Phong bình tĩnh lại, mới từ từ buông tay.

Nhìn thấy đôi phu thê tình cảm thân thiết, Thanh Hải cầm đuốc đứng cạnh an tĩnh như gà, ngay cả hơi thở cũng không dám để lộ.

"Thiếu tướng quân cùng thiếu phu nhân tình cảm sâu đậm như vậy, không biết Trường Vân đã biết chưa?" Hắn tự nhủ thầm trong lòng, nghĩ nếu đánh cược với Trường Vân, hắn chắc chắn lại thua một ván!

Chiếc lồng sắt lặng lẽ đặt trên mặt đất, nếu không phải nghe được tiếng thở yếu ớt từ bên trong, khó ai có thể nhận ra bên trong là người sống.

Tống Minh Diên và Lục Bùi Phong tiến lại gần, cùng lúc vén tấm vải đen phủ trên lồng sắt, Thanh Hải giơ đuốc chiếu sát vào.

Người bị giam trong lồng sắt, hai bên vai đã bị xích sắt xuyên qua, tứ chi rũ xuống một cách dị dạng. Tấm vải đen vừa mở ra, một mùi m.á.u tanh hôi thối bốc lên nồng nặc.

"Tam thúc!" Lục Bùi Phong hai tay nắm chặt lấy lưới sắt, mắt đỏ hoe, gân xanh trên mu bàn tay nổi lên."Văn Nhân Kiệt, hắn ta dám làm vậy sao!"

Ngay cả Thanh Hải cũng không khỏi đau lòng, suýt nữa rơi lệ. Tam gia hùng dũng khí phách của họ, thế nhưng lại bị đám Tây Sở khốn nạn này hành hạ đến thành ra thế này.

Nàng nhẹ nhàng phá vỡ một bên hàng rào sắt, cẩn thận không động đến xiềng xích trói buộc Lục Thừa, tránh làm tăng thêm thương thế. Tống Minh Diên lo phần phá bỏ xiềng xích, còn Lục Bùi Phong và Thanh Hải thì giữ chặt lấy người, không khí im ắng nặng nề đến ai nấy đều không dám mở miệng.

Cuối cùng, sau khi xiềng xích của Lục Thừa được gỡ ra gần hết, chỉ còn hai sợi xích xuyên qua vai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-374.html.]

Thân thể tứ chi ông ấy đã bị đánh gãy mềm oặt, đến mức Lục Bùi Phong không dám tưởng tượng, nếu nãi nãi và Tam thẩm thấy cảnh này của Tam thúc, sẽ đau đớn đến nhường nào.

Toàn thân Lục Thừa đầy những vết thương lớn nhỏ, bả vai bị xuyên thủng đã bắt đầu thối rữa sinh dòi.

Tống Minh Diên cho ông ấy uống tục mệnh đan và thuốc giảm đau, rồi quay sang dặn Lục Bùi Phong cùng Thanh Hải: "Đặt ông ấy xuống đất, đè chắc một chút, ta sẽ lấy nốt hai đoạn xiềng xích còn lại ra."

Thanh Hải cẩn thận cắm cây đuốc xuống đất, nhẹ nhàng đặt Lục Thừa xuống, trong quá trình đó, Lục Thừa không có chút ý thức, mặc cho bọn họ di chuyển.

Xiềng xích đã ăn vào thịt lành mới mọc, chỉ có thể mạnh tay rút ra, cắt bỏ phần thịt thối, chờ vết thương khép lại lần nữa.

Sau khi kiểm tra một lượt, Tống Minh Diên nhận thấy xương tứ chi của ông ấy đều đã bị đánh nát, nhìn vô cùng thương tâm.

Vậy mà ông ấy vẫn sống sót đến tận bây giờ, không biết phải có ý chí cầu sinh mãnh liệt đến nhường nào.

"A Diên..."

Tống Minh Diên thấy Lục Bùi Phong có vẻ muốn nói gì đó nhưng lại ngập ngừng, liền mỉm cười trấn an: "Không sao, đừng sợ, có ta ở đây, Tam thúc sẽ không có việc gì đâu."

Những lời này tựa hồ khiến lòng Lục Bùi Phong vững tâm hơn ngàn lời khác.

"Được."

Tống Minh Diên nắm chặt xích sắt, dồn sức kéo mạnh, rút xích ra khỏi xương bả vai của Lục Thừa. Dù đã uống thuốc giảm đau, Lục Thừa vẫn không nhịn được mà rên lên, mồ hôi lạnh túa ra.

Thấy ông ấy vẫn bất tỉnh, Tống Minh Diên nhanh chóng cho ông ấy uống một viên cầm m.á.u hoàn, rồi đưa cho Lục Bùi Phong một con d.a.o sắc bén: "Làm sạch phần thịt thối trên người ông ấy, để ta lo phần nối xương."

Nói xong, nàng lấy ra một viên dạ minh châu rực rỡ hơn cả đuốc, ném cho Thanh Hải: "Thanh Hải, chiếu sáng."

DTV

Thanh Hải lập tức đứng nghiêm, giơ cao viên dạ minh châu, hóa thành người cầm đèn.

Hai người bận rộn gần nửa canh giờ, cuối cùng cũng đã làm sạch phần thịt hư trên người Lục Thừa và khớp lại từng mảnh xương vỡ.

Sau khi cho ông ấy uống sinh cốt đan và phục hồi đan, Tống Minh Diên dùng hơn nửa bình đan dược mới có thể tạm thời chữa lành các vết thương trên người Lục Thừa. Nàng cố ý áp chế phần lớn linh lực trong đan dược tại đan điền của ông ấy, giúp ông ấy tẩm bổ thân thể. Nếu hấp thu được lượng linh lực này, sức bền và thực lực của ông ấy có thể được gia tăng thêm một bậc.

Loading...