Quả thật trên người Vân Tiện có đeo một miếng ngọc Tì Hưu, do khi còn nhỏ hắn thường xuyên bị những thứ kia dọa sợ đến ngất lịm sinh bệnh, người nhà mới đặc biệt đến chùa miếu xin về cho hắn.
Từ khi đeo miếng ngọc ấy, hắn đã rất lâu không gặp lại những thứ kỳ quái, nên khi bất ngờ nhìn thấy Tống Ngọc Nghiên, hắn mới kinh hoàng đến thế.
Nhưng không ngờ nàng lại có thể đoán ra những chuyện này!
Trong lòng Vân Tiện lập tức nảy sinh vài phần kính trọng đối với Tống Minh Diên.
Phải biết rằng, vị đại sư tặng ngọc Tì Hưu cho hắn nhiều nhất cũng chỉ có thể bảo vệ hắn khỏi sự quấy nhiễu của tà ma, vậy mà nàng lại có thể trực tiếp nuôi quỷ!
Điều này có nghĩa gì? Nghĩa là nàng có năng lực khống chế quỷ, khiến chúng phải nghe lời nàng!
Nghĩ đến đây, đôi mắt Vân Tiện bỗng sáng rực.
"Đúng là như thế. Thiếu phu nhân đạo hạnh cao thâm, vân mỗ bội phục. Không biết ngài có ý định nhận đệ tử hay không?"
Hắn nhìn nàng đầy mong đợi, chỉ thiếu chút nữa là chưa nói thẳng rằng, nếu ngài có nhận đệ tử, xin hãy cân nhắc đến ta.
Tống Ngọc Nghiên ngồi bên cạnh liền không thể yên được. Cái gì? Tên nhát gan này cũng dám đánh chủ ý đến việc làm đồ đệ của A Diên sao?
Nàng nhìn Vân Tiện với ánh mắt lạnh lùng, khi hắn nhìn qua thì nàng ấy lập tức làm cho đầu mình rơi bịch xuống đất.
Vân Tiện: "!"
Hắn hoảng sợ, mồ hôi lạnh toát ra.
Tống Minh Diên nói: "Ta không có ý định nhận đệ tử, nhưng nếu Vân thiếu chủ có chuyện muốn hỏi về phương diện này, lúc nào cũng có thể đến tìm ta."
Nể mặt Quang Kính Sơn Trang, nàng không ngại bán cho hắn một ân tình.
Vân Tiện hơi tiếc nuối, nhưng hắn sẽ không dễ dàng từ bỏ như vậy.
Chân thành đến đâu, sắt đá cũng phải mòn, thật hiếm có khi tìm được một đại sư am hiểu như vậy, Vân Tiện thậm chí có phải năn nỉ ỉ ôi cũng muốn định ra danh phận.
"Được, vậy từ nay về sau, mong thiếu phu nhân chỉ giáo nhiều hơn."
Học không thành bản lĩnh này, hắn quyết sẽ không quay về!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-402.html.]
Vì có Vân Tiện mời khách, đồ ăn nhanh chóng được mang lên, đều là những món nổi tiếng của tửu lầu Phúc Ký, tràn đầy cả một bàn lớn, vô cùng phong phú.
Tống Minh Diên bèn dò hỏi tiểu nhị về Đỗ gia, vừa khéo, nơi họ đang ngồi chính là tửu lầu Phúc Ký, sản nghiệp thuộc sở hữu của Đỗ gia.
Theo lời giới thiệu của tiểu nhị, tửu lầu Phúc Ký còn đặc biệt chế biến riêng một món ăn cho Diệp thị, tên là Uyên Ương Tú Cầu, món này là do chính chủ nhân phân phó.
Mỗi nửa tháng Diệp thị đều đến tửu lâu này một lần để thưởng thức món ăn ấy.
Đúng là phu thê ân ái, có thể thấy rõ.
Tống Ngọc Nghiên đứng bên nghe, không khỏi nở nụ cười, trong lòng mừng thầm rằng mẫu thân đã tìm được người thực lòng đối đãi tốt với mình.
"Tiểu thiếu gia cũng rất thích món này, nhưng vì không thể ăn nhiều nên mỗi lần phu nhân đến, đều tự mình xuống bếp chế biến món ăn cho dễ tiêu hoá hơn."
"Chủ nhân và phu nhân không chỉ phu thê ân ái, mà đối đãi với tiểu thiếu gia cũng hết lòng hết dạ. Nghe nói năm ngoái tiểu thiếu gia mắc bệnh nặng, thuốc thang và châm cứu đều vô ích. Phu nhân ba bước một bái, chín bước một lạy đi đến chùa miếu ở Đông Sơn để cầu bình an cho tiểu thiếu gia. Hiện nay bên ngoài đều ca ngợi phu nhân là tấm gương mẫu từ."
Tiểu nhị khen ngợi Diệp thị không ngớt, lại nói thêm về hoạt động "Luận Võ Đoạt Giải Nhất" sẽ diễn ra ở tửu lầu Phúc Ký sau năm ngày nữa.
Tống Minh Diên tò mò hỏi thêm: "Đây là hoạt động gì?"
"Ngài có lẽ chưa biết, tửu lầu Phúc Ký chúng ta thường tổ chức các hoạt động như giải đố, phi hoa lệnh, võ đấu, hay ném thẻ vào bình rượu để thu hút khách. Nhờ tửu lâu chúng ta, huyện Sùng Minh mới có được sự náo nhiệt như hiện tại."
"Mỗi khi có hoạt động này, huyện Sùng Minh lại tưng bừng, nếu ai đoạt được khôi thủ, phần thưởng có thể lên tới mười lượng vàng, đủ cho gia đình thường dân sống cả đời. Không chỉ dân chúng xung quanh mà cả những người từ các thôn phụ cận cũng sẽ đổ về để tham gia."
"Khách quan nếu cảm thấy hứng thú, có thể đặt trước chỗ ngồi ở nhã gian tốt nhất. Đến hôm đó, tửu lầu Phúc Ký sẽ miễn phí nước trà và điểm tâm cho quý khách."
Tiểu nhị thao thao bất tuyệt, không quên nhiệt tình mời chào khách hàng.
Tống Minh Diên suy nghĩ rằng năm ngày sau, khi diễn ra hoạt động "Luận Võ Đoạt Giải Nhất", đó sẽ là một cơ hội. Hoạt động hoành tráng, phần thưởng lại phong phú như vậy, chủ nhân Đỗ Hưng Thành và Diệp thị chắc chắn sẽ tham dự.
Điều quan trọng là hôm đó đông người, sẽ dễ dàng tiếp cận Diệp thị hơn.
Có quyết định trong đầu, Tống Minh Diên liền nói với tiểu nhị: "Vậy phiền ngươi giúp chúng ta đặt một nhã gian, năm ngày sau chúng ta sẽ quay lại."
"Vâng, khách quan! Tiểu nhân sẽ đi chuẩn bị ngay."
Tiểu nhị vâng dạ rồi khéo léo mang khay đồ ăn lui ra.
DTV
Vân Tiện không hỏi thêm, chỉ nói: "Thiếu phu nhân, nếu ở Ung Châu có gặp khó khăn gì, có thể nhắn lại tại tửu lầu Phúc Ký. Trong thời gian này, ta sẽ không rời khỏi nơi này."