Đêm nay, nàng ấy sẽ đến dọa ông ta một phen c.h.ế.t khiếp!
Tống Minh Diên không vội về Tây Sơn đường mà đi bộ ra hướng cửa thành.
Tiểu Cố đi theo phía sau đã nhanh chóng giải quyết mấy tên bám đuôi, nhìn thấy nàng đi một mình thì nghĩ thầm quả không sai khi thiếu chủ bảo hắn theo đến.
Thiếu phu nhân thông thạo y thuật, lại tinh tường thuật trừ tà, nhưng hắn chưa từng thấy nàng động võ. Những người này còn đáng gờm hơn quỷ dữ, sợ nàng khó lòng đối phó.
Định tiến lên, hắn bỗng thấy Tống Minh Diên dừng bước.
Tiểu Cố nhìn kỹ, ở đầu hẻm phía trước có một người đứng đó, ngược sáng nên không thấy rõ khuôn mặt, nhưng phong thái cầm kiếm và hơi thở sắc bén cho thấy đây là một cao thủ.
Tiểu Cố thầm giật mình, lập tức dâng trào nghĩa khí, lớn tiếng: "Thiếu phu nhân, để ta giúp người!"
Hắn rút kiếm, đạp mạnh vào tường lấy đà, nhảy qua Tống Minh Diên, đứng chắn trước mặt nàng một cách vững vàng.
Tống Minh Diên nhìn về phía đầu hẻm, nhận ra kẻ đứng đó là Quỷ Diện. Nàng định nói với Tiểu Cố rằng, hắn chưa chắc đã thắng nổi người này.
Nhưng Tiểu Cố đã lên tiếng khiêu chiến Quỷ Diện: "Các hạ nhắm vào một nữ tử mà gây khó xử, xem có bản lĩnh thì hãy đấu với ta một trận!"
Tống Minh Diên: ...
"Hay là chúng ta chạy trước?"
Đứa ngốc này, ai hắn cũng dám khiêu chiến!
"Thiếu phu nhân đừng hoảng, nào có lý lẽ gì mà chưa đánh đã sợ. Hôm nay có ta ở đây, chẳng ai động nổi đến người!"
Biết Quỷ Diện là đối thủ đáng gờm, Tiểu Cố không dám chủ quan. Sau khi mạnh miệng, hắn lặng lẽ quay đầu nói với Tống Minh Diên: "Thiếu phu nhân, nếu lát nữa ta không địch lại, người hãy đi trước, đừng để ý đến ta!"
Tống Minh Diên gật đầu, trịnh trọng đáp: "Ta sẽ xem tình hình!"
Ngươi không địch lại thì còn có ta ở đây mà!
Ta vô địch!
Quỷ Diện đứng chặn đường, toàn thân mặc y phục đen, khí thế nặng nề, có một loại quen thuộc khó tả.
Ánh mắt u ám của hắn lướt qua Tiểu Cố, cuối cùng dừng lại ở Tống Minh Diên: "Giao ra số bạc, các ngươi có thể tự do rời đi."
"Phi! Muốn chúng ta giao bạc ư, nằm mơ!" Tiểu Cố khinh thường nói: "Cứ tưởng là cao thủ võ nghệ cao cường, hóa ra chỉ là kẻ cướp thấy tiền sáng mắt, thật phí một thân bản lĩnh!"
Quỷ Diện không để ý đến lời thóa mạ của Tiểu Cố, chỉ chờ đợi phản ứng của Tống Minh Diên.
Tống Minh Diên đứng thẳng lưng, lạnh nhạt đáp: "Không giao!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-418.html.]
Giao cái gì chứ, lần tới nàng đến Sùng Minh huyện sẽ quét sạch Đỗ gia!
"Nghe rõ chưa?" Tiểu Cố đắc ý nói: "Muốn đánh thì đánh, không đánh thì cút đi, thật sự nghĩ chúng ta sợ ngươi sao?"
Trong lòng hắn đã tính toán đường thoát, biết mình không địch nổi, chỉ có thể kéo sự chú ý về mình để thiếu phu nhân an toàn rút lui, sau đó tìm cơ hội chạy trốn.
Cái khác thì không dám nói, nhưng về khoản chạy trốn, hắn tự tin tuyệt đối!
"Một khi đã như vậy, vậy xin đắc tội."
Quỷ Diện không hề nổi giận, ngược lại thập phần điềm tĩnh rút kiếm ra.
DTV
Thấy vậy, Tiểu Cố lập tức ra đòn phủ đầu, lao tới nghênh chiến.
"Keng!" Đao kiếm va chạm tạo nên âm thanh thanh thúy, tia lửa b.ắ.n ra tung tóe. Cánh tay Tiểu Cố tê rần vì đón đỡ, sắc mặt lập tức trở nên nghiêm trọng.
Quả là cường giả! So với tất cả kẻ địch hắn từng gặp qua, người này mạnh hơn hẳn!
Khi xem đấu trên lôi đài, hắn không cảm nhận rõ ràng, nhưng giờ chính mình lâm trận, mới thấy rõ sự chênh lệch thực lực.
"Các hạ thật sự muốn làm điều sai trái, trợ Trụ vi ngược, đắc tội với Quang Kính Sơn Trang của chúng ta sao?"
Hắn báo danh, ngầm ám chỉ hậu thuẫn phía sau là Vân gia, mong đối phương e ngại mà rút lui.
Tiểu Cố đang đánh cược. Đỗ gia dạo này có những hành động bất thường, kẻ sáng suốt đều nhận ra. Hắn ta chỉ là người nghe lệnh Đỗ gia mà hành sự, nhưng Quang Kính Sơn Trang danh vọng uy tín chốn giang hồ, không phải Đỗ gia muốn đắc tội là được.
Thế nhưng Quỷ Diện không hề d.a.o động. Hắn ta chỉ biết mục đích chuyến này là thu hồi tiền bồi thường, chuyện khác không quan tâm.
Nhận ra đối phương thờ ơ, Tiểu Cố cắn răng, hét lớn: "Thiếu phu nhân, mau chạy đi!"
Nói xong, hắn vung kiếm lao lên lần nữa, cố gắng cầm chân Quỷ Diện.
Trong lúc đuổi theo Tống Minh Diên, hắn bỗng khựng lại, kinh ngạc khi thấy nàng không chạy trốn mà đang tiến thẳng về phía này. Tiểu Cố ngây người: Khoan đã, Thiếu phu nhân không định chạy sao?
Trong khoảnh khắc hắn còn mải nghĩ, lưỡi đao của Quỷ Diện đã gần sát trong gang tấc. Thấy hắn không còn cản trở, Quỷ Diện nhíu mày, định rút kiếm về.
Nhưng vừa lúc ấy, một bàn tay thanh mảnh đã giữ chặt lưỡi đao của hắn ta. Người còn cách đó mười bước, chớp mắt đã xuất hiện ngay bên cạnh, tốc độ quá nhanh!
"Tránh qua một bên!" Tống Minh Diên phất tay.
Tiểu Cố ngẩn ngơ nhìn nàng tay không giữ lấy lưỡi đao đang bổ xuống, trong vô thức "dạ" một tiếng rồi lùi sang bên.
Đứng ở chân tường, hắn bỗng dưng quay đầu lại: Khoan đã, Thiếu phu nhân!
Tống Minh Diên đã cùng Quỷ Diện giao đấu. Lúc này nàng vận dụng linh lực, chỉ trong vài chiêu đã ép đối thủ lùi bước, buộc hắn ta phải vận dụng tuyệt kỹ giữ nhà.