Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tạo phản mang không gian dọn sạch quốc khố - Chương 422

Cập nhật lúc: 2025-07-03 22:43:12
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Vì những hành động mạo phạm trước đây, ta thành tâm xin lỗi ngươi. Mong ngươi rộng lượng mà bỏ qua hiềm khích trước kia, cứu giúp giải độc cho ta."

Ông ấy nghiêm túc nói lời xin lỗi với Tống Minh Diên, cảm thấy áp lực trong lòng nhẹ đi phần nào. Ánh mắt mọi người nhìn ông ấy cũng thêm vài phần hài lòng.

"Đây là chất nữ của ngươi, kia là đại tẩu, kế bên là nhị tẩu, còn đây là tam ca, bên cạnh là tam tẩu, rồi đến tứ tẩu..."

Xét thấy Lục Cẩn đã mất trí nhớ, Lục lão phu nhân kiên nhẫn giới thiệu từng người một lần. Riêng với Lục Ngũ phu nhân thì bà không giới thiệu, vì nếu ngay cả thê tử của mình mà cũng cần bà giới thiệu, thì quả thật ngày lành của đứa con đã tới lúc tận rồi.

Lục lão phu nhân mới chỉ giới thiệu một lần, thần kỳ thay Lục Cẩn lại nhớ hết và gọi tên từng người một cách chuẩn chỉ.

Sau khi chào hỏi từng người, ánh mắt ông ấy quay trở lại Tống Minh Diên, đầy vẻ khẩn trương hỏi: "Tiểu Diên, mặt của Ngũ thúc có thể khôi phục như cũ không?"

Dường như ông ấy còn quan tâm đến gương mặt của mình hơn cả việc giải độc, bởi lẽ mang khuôn mặt xa lạ này đi bên cạnh thê tử khiến ông ấy có cảm giác như bản thân đã không còn là mình.

Tống Minh Diên tinh tế quan sát khuôn mặt lạ lẫm đó, nhíu mày rồi khẽ giãn ra: "Gương mặt của thúc dường như bị dùng bí dược, có thể chữa được. Nhưng cần phải trị riêng, có thể nhờ đại chất nhi của thúc làm trợ thủ."

Nàng quay bước về phía lều trại, không quên quay lại dặn dò: "Chuẩn bị một chậu nước ấm."

Lục Bùi Phong nhanh chóng đưa Ngũ thúc vào trong lều. Mọi người không thể tiến vào, đành đứng bên ngoài thấp thỏm chờ đợi kết quả.

Lục Ngũ phu nhân vội vàng nấu nước nóng đem vào lều rồi nhanh chóng lui ra, cùng mọi người chờ bên ngoài. Tuy trong lòng có phần hoang mang, nhưng có Diên Diên ở đây, ai nấy đều an tâm hơn.

Tống Minh Diên vừa tạo một kết giới quanh doanh trướng, liền nói với Lục Cẩn: "Gương mặt hiện tại của thúc là mặt người khác, đã được bí dược ghép nối huyết nhục vào nhau. Nếu muốn khôi phục lại dung mạo cũ, phải gỡ bỏ gương mặt này xuống. Quá trình này có phần đẫm máu, thúc thật sự muốn đổi lại dung mạo sao?"

Nàng không nói rõ điều này bên ngoài, phần vì sợ lão thái thái và Ngũ phu nhân sẽ đau lòng không dám nhìn.

Đổi mặt như vậy quả thật là phương pháp tàn nhẫn, có thể xem như tà thuật trong giới tu tiên, bảo sao không để lại chút dấu vết nào.

DTV

Tống Minh Diên suy đoán rằng loại bí dược này có liên hệ với độc tố trong cơ thể ông ấy. Bởi vì với y dược của phàm thế, chắc chắn không thể đạt đến mức độ này.

Nghe xong lời nàng, sắc mặt Lục Bùi Phong trầm xuống. Thủ đoạn này quả thật ác độc, cứ tưởng Ngũ thúc có thể ít chịu khổ hơn, không ngờ lại chẳng khác Tam thúc là bao.

Nếu không nhờ A Diên sáng suốt mang Ngũ thúc trở về, e là cả gia tộc sẽ mãi mãi không biết gì về sự việc mà Tạ thị đã gây ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-422.html.]

Lục Cẩn vốn là người từng trải qua nhiều lần vào sinh ra tử, sao có thể sợ hãi. Ông ấy cũng không muốn mang khuôn mặt của kẻ khác.

Quan trọng hơn, lão thái thái bảo trước kia ông ấy lớn lên rất tuấn tú... Đổi lại, có lẽ thê tử cũng sẽ vừa mắt hơn.

Nghĩ vậy, Lục Cẩn kiên quyết gật đầu: "Ta chắc chắn muốn đổi lại."

"Vậy được thôi." Tống Minh Diên mỉm cười: "Ta sẽ để đại chất nhi của thúc ra tay. Ngũ thúc yên tâm, sẽ nhanh chóng thôi. Trước hết thúc uống thuốc giảm đau này đi."

Nói rồi, nàng đưa cho ông ấy hai viên thuốc.

Lục Cẩn nhận thuốc, không chút do dự nuốt xuống, để việc đẫm m.á.u này cho đại chất nhi giải quyết.

"Nếu Tiểu Diên thấy sợ, có thể ra ngoài đợi. Đợi khi Tiểu Phong xử lý xong, ta sẽ gọi con vào."

"Yên tâm đi, Ngũ thúc, ta đã thấy nhiều cảnh đẫm máu, sẽ không vì thế mà sợ."

Tống Minh Diên không cho đây là việc lớn, nhưng lời nói vô tình của nàng lại khiến hai thúc cháu nghe mà cảm thấy xót xa. Nàng phải trải qua bao nhiêu khổ cực mới có được bản lĩnh này?

Con gái được nuông chiều, nếu vô tình bị cắt ngón tay đã đủ tái mặt sợ hãi, nhưng nàng kể về những chuyện này như thể không hề để bụng.

Lục Cẩn trầm giọng nói với Lục Bùi Phong: "Về sau ngươi phải đối xử với thê tử thật tốt. Nam nhân Lục gia chúng ta, phải có trách nhiệm bảo vệ thê nhi."

Lục Bùi Phong nghiêm túc đáp: "Ta hiểu, Ngũ thúc."

Tống Minh Diên: "?"

Nàng chẳng hiểu sao họ đột nhiên lại nói đến chuyện bảo vệ thê tử. Đây lẽ nào là tâm đắc của những người đã có gia thất?

15 phút sau, Lục Bùi Phong hoàn thành việc gỡ bỏ khuôn mặt giả, thao tác của hắn vô cùng thành thạo, thần sắc nghiêm túc, không hề sơ suất.

Khi hắn lạnh lùng và tập trung làm việc, vẻ mặt toát lên khí chất cuốn hút khó cưỡng, phảng phất như đang khắc họa một tác phẩm tinh xảo chứ không phải thực hiện một ca phẫu thuật đẫm máu.

Trong giây phút ấy, Tống Minh Diên chỉ chăm chú nhìn hắn.

Nhờ thuốc giảm đau, Lục Cẩn không cảm thấy gì, giờ đây nằm yên trên giường với khuôn mặt đầy m.á.u me.

Loading...