Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tạo phản mang không gian dọn sạch quốc khố - Chương 423

Cập nhật lúc: 2025-07-03 22:43:14
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Minh Diên đã cho ông ấy uống thuốc cầm m.á.u từ trước, nếu không thì cảnh tượng lúc này chỉ e là m.á.u chảy đầm đìa.

Khi Lục Bùi Phong đã gỡ bỏ hoàn toàn khuôn mặt giả, nàng liền đưa cho ông ấy viên thuốc sinh cơ.

Dược tính phát huy, gương mặt cũ của ông ấy dần dần khôi phục, lớp da mới từ từ mọc lại.

Đôi mày kiếm, ánh mắt sắc sảo, ngũ quan khôi ngô, toát lên khí chất phong lưu đặc trưng của nam nhân nhà họ Lục. Bảo sao lão thái thái lại khen tuấn tú.

Quả thực là rất tuấn tú.

Chỉ là... không đẹp bằng đại chất nhi của ông ấy.

Lục Cẩn vừa tỉnh lại, điều đầu tiên ông ấy muốn là một chiếc gương. Ông ấy quá tò mò muốn nhìn lại khuôn mặt mình trông ra sao, bởi lẽ trước đây khi thấy gương mặt lạ lẫm kia, ông ấy luôn cảm thấy có chút kỳ quái khó diễn tả.

Tống Minh Diên tiện tay đưa cho ông ấy một chiếc gương, Lục Cẩn liếc nhìn nàng, ánh mắt vô tình lướt qua chiếc túi thêu hình ô diều treo bên hông nàng.

Chiếc túi được làm rất tinh xảo, ở đuôi còn đính một loạt tua rua, màu sắc hợp với váy áo nàng đang mặc.

Nhưng mà, vì sao một cô nương lại tùy tiện mang theo cả d.a.o nhỏ và gương bên mình? Chẳng lẽ đồ của nữ nhi gia đều nhiều như vậy sao?

Thu lại suy nghĩ vu vơ, Lục Cẩn cầm chiếc gương bóng loáng lên và nhìn kỹ vào đôi mắt trong gương.

Ông ấy cảm thấy gương mặt này như vốn dĩ là của mình, cảm giác quái lạ trước đây lập tức tan biến, ngắm nhìn từ trái sang phải đều thấy rất phù hợp với dáng người vạm vỡ của ông ấy.

Tống Minh Diên không thể tưởng tượng nổi, vị Ngũ gia trước đây luôn toát ra vẻ cao lãnh uy nghiêm, giờ lại có thể chăm chú soi gương đến nửa canh giờ!

Thời gian cứ thế trôi qua từng chút một, người nhà họ Lục đứng chờ bên ngoài lều trại dần mất bình tĩnh, từ an tâm chuyển thành lo lắng.

Diên Diên rất ít khi dành thời gian lâu như vậy cho một việc, nhưng từ lúc nàng bước vào cho đến giờ đã hơn nửa canh giờ, ngay cả khi trị liệu cho Mạnh thị cũng không mất nhiều thời gian đến thế.

Chẳng lẽ bệnh tình của Tiểu Ngũ rất phức tạp sao?

Trong lòng Lục lão phu nhân dấy lên nghi ngờ, đến Diên Diên còn phải dành nhiều thời gian đến vậy, xem ra mặt của Tiểu Ngũ này đúng là khó chữa rồi!

Đang nghĩ ngợi, bà thấy Tống Minh Diên vén rèm bước ra, bà vội bước đến hỏi: "Diên Diên, Ngũ thúc con thế nào rồi? Có phải rất khó giải quyết không? Sao mất nhiều thời gian như vậy?"

Mọi người trong nhà họ Lục đều căng thẳng nhìn Tống Minh Diên, còn Ngũ phu nhân lo lắng đến toát cả mồ hôi.

Nghe lão phu nhân hỏi, Tống Minh Diên im lặng một chút.

Mọi người đều giật mình.

Lúc này, Tống Minh Diên chậm rãi nói: “Ngũ thúc vẫn ổn, quá trình cũng diễn ra rất thuận lợi, chỉ là ông ấy soi gương đến nửa canh giờ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-423.html.]

"..."

DTV

Sự tĩnh lặng bao trùm không gian, tất cả mọi người nhà họ Lục vốn đang sốt ruột bỗng rơi vào trạng thái im lặng.

Tống Minh Diên nói thêm: "Mọi người có thể vào gặp ông ấy."

Mọi người bước đi một cách chậm chạp, tâm trí và ý chí đấu tranh với nhau, không muốn thừa nhận vị thân nhân này, nhưng cũng không thể bỏ mặc.

Lục lão phu nhân thở dài, thôi thì cũng là nhi tử của bà, dù sao bà cũng không thể ghét bỏ.

Bà tự nhủ trong lòng, dẫn theo mấy vị phu nhân nhà họ Lục cùng nhau bước vào lều trại.

"Tẩu tẩu, Ngũ thúc thật sự soi gương đến nửa canh giờ sao?"

Nửa canh giờ!

Ninh Ninh cũng chưa từng mất đến nửa canh giờ để soi gương!

Tiểu cô nương ngơ ngác nhìn.

Thế gian này lại có người soi gương lâu đến vậy!

Tống Minh Diên thầm nghĩ, đúng vậy, nàng đã giải xong độc, mà ông ấy còn chưa buông gương xuống.

Giải độc cũng chỉ mất một chút thời gian, chỉ cần hóa giải linh lực nhuốm màu m.á.u tanh kia, sau đó uống một viên Thanh Độc Hoàn là độc sẽ tự tiêu tan.

Nghĩ đến linh lực quỷ dị ẩn trong thân thể Lục Cẩn, sắc mặt Tống Minh Diên trầm xuống. Theo lý mà nói, linh lực như vậy không nên tồn tại ở đây, chẳng lẽ ngoài nàng còn có người tu hành khác?

Tống Minh Diên không thích cảm giác mơ hồ khó nắm bắt này, đợi mọi chuyện nơi đây ổn định, nàng nhất định sẽ tìm hiểu rõ ràng.

Có phải là Tạ Tân Nhu chăng?

Sau khi giải độc thuận lợi, đến tối thì tình huống lại xảy ra vấn đề.

Ngũ phu nhân tóc tai rối bời lao ra từ lều trại, không kịp khoác áo ngoài, khuôn mặt tái nhợt hô lên: "Diên Diên, không thấy Ngũ thúc của con đâu!"

Mấy ngày nay doanh trại vừa dựng thêm hơn chục cái lều, buổi tối mọi người không còn cần phải chen chúc, mỗi người có không gian riêng để nghỉ ngơi.

Khi Ngũ thẩm đến tìm, Tống Minh Diên đang cố gắng dung nhập hồn thể vào thân thể mới. Thân thể nàng đã chuẩn bị kỹ càng, nhưng không hiểu sao dù thử bao nhiêu lần đều thất bại.

Nhưng lần này cũng thất bại, nàng không kịp suy nghĩ thêm, nghe thấy tiếng kêu run rẩy của Ngũ thẩm liền thu thân thể mới vào không gian và chạy ra ngoài.

Lục Bùi Phong cũng không chần chừ, vội vàng đi theo.

Hai người vội vàng lao ra khỏi lều trại, Lục Thừa và Lục Bùi Xuyên cũng chạy ra.

Loading...