Cả người hắn ta đau nhức, xương cốt như vỡ vụn!
Tôn giả áo đen hoảng hốt, còn Tạ Tân Nhu thì choáng váng sợ hãi. Trong mắt bà ta, người Quỷ Môn vốn là sự tồn tại vô địch, vậy mà giờ không chỉ bị đánh, mà còn bị đè nặng không thể phản kháng!
Sao có thể như vậy!
"Xem ra bộ xương già của ngươi không còn dùng được, ta còn chưa thật sự ra tay mà ngươi đã rệu rã thế rồi?"
Từng bước một, Tống Minh Diên tiến tới, chiếc mũ có rèm khẽ nhấc, lộ ra cằm trắng nõn.
Tôn giả áo đen gắt gao nhìn nàng, nhưng bất kể cố gắng thế nào cũng không thể thấy rõ dung mạo qua lớp vải như sương mù kia. Biết đã gặp phải cường địch, hắn ta cố gắng lấy lại bình tĩnh, dựa vào thế lực phía sau để uy hiếp.
"Cô nương, hành sự phải suy nghĩ kỹ. Người ta nói, làm việc để lại đường lui, ngày sau còn dễ gặp nhau. Bản tôn là người Quỷ Môn, nếu ngươi động thủ với ta, chính là đắc tội Quỷ Môn, sẽ chuốc lấy hậu quả khôn lường."
"Nếu ngươi chịu tự chặt một tay, rồi giao người kia lại đây, bản tôn có thể tha thứ cho ngươi lần này."
"Quỷ Môn?" Tống Minh Diên nhíu mày.
Tôn giả áo đen thấy nàng có vẻ kiêng dè, liền đắc ý nói: "Nếu không muốn đắc tội Quỷ Môn, tốt nhất dừng tay. Ta nói cho ngươi biết, so với ta, trong Quỷ Môn có rất nhiều người mạnh mẽ hơn. Ngươi nếu không sợ bị trả thù, cứ việc lại đây!"
Tống Minh Diên nhếch môi cười: "Quỷ Môn là cái thứ gì?"
Nàng quay đầu hỏi Lục Bùi Phong đang đeo mặt nạ bên cạnh.
Lục Bùi Phong phối hợp lắc đầu: "Không biết, có lẽ là một tiểu môn phái nào đó."
Tôn giả áo đen tức đến suýt dậm chân, gương mặt đỏ bừng, quát lớn: "Ngu ngốc! Quỷ Môn là tồn tại mà các ngươi không có tư cách biết đến, đừng dùng hiểu biết nông cạn của các ngươi mà phỏng đoán, các ngươi không thể đắc tội nổi!"
"Vậy sao?" Tống Minh Diên cười nhạt: "Nhưng nếu ta g.i.ế.c ngươi ở đây, thì Quỷ Môn cũng sẽ không biết, đúng không?"
DTV
"Ngươi!"
Sắc mặt tôn giả áo đen tái nhợt, hoàn toàn biến sắc.
Đối mặt với Tống Minh Diên hoàn toàn bất hợp tác, hắn ta quả thực buồn bực đến cực độ.
Tống Minh Diên cũng chẳng phí lời, nàng lại một lần nữa ra tay, linh lực cuồn cuộn mang theo sát khí sắc bén.
Năm ngón tay của nàng cong như móc câu, nhắm thẳng vào mệnh môn của hắn ta.
Tôn giả áo đen trong tình thế cấp bách vội vàng tế ra một lá bùa hộ thân, nhưng hiệu quả vô cùng yếu ớt, mắt thấy cái c.h.ế.t đã cận kề, hắn ta bất ngờ nảy ra ý, quay người đánh mạnh một chưởng vào Tạ Tân Nhu bên cạnh.
Một chưởng giáng xuống, ngũ tạng lục phủ của Tạ Tân Nhu như bị đảo lộn, bà ta phun ra một ngụm m.á.u tươi.
"Tôn... Tôn giả?!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-427.html.]
Trong mắt bà ta hiện lên vẻ khó tin.
Tống Minh Diên cảm thấy có điều bất thường, khi thấy tôn giả áo đen gắng sức đỡ lấy một chiêu của mình, miệng cũng trào máu, nàng lập tức quay đầu nhìn về phía Lục Cẩn.
"Ngũ thúc!"
Nhìn thấy Lục Cẩn thất khiếu đổ máu, Lục Bùi Phong đã hoảng sợ.
Ngay trước khi Tôn Giả dẫn theo Tạ Tân Nhu bỏ chạy, Tống Minh Diên liền nhanh tay tung bột mê hương về phía hắn ta.
Tất cả động tác diễn ra trong chớp mắt, nàng không chắc đối phương trước khi biến mất có dính phải mê hương hay không, nhưng lúc này không còn thời gian nghĩ ngợi.
Lục Bùi Phong liên tiếp điểm vài huyệt đạo trên người Lục Cẩn, nhưng m.á.u vẫn tuôn ra như dòng nước, không thể nào cầm lại.
"Để ta xem!" Tống Minh Diên bước nhanh tới, đỡ lấy Lục Cẩn đặt xuống mặt đất, chỉ liếc mắt một cái liền nhận ra vấn đề.
Hóa ra ông ấy đã ký kết chủ tớ khế với Tạ Tân Nhu!
Khế ước chủ tớ, chủ c.h.ế.t thì tớ cũng chết, tớ c.h.ế.t thì chủ sống, một khế ước nô lệ bất công. Nếu chủ phương chịu thương tổn, thương tổn sẽ lập tức phản phệ lên phó phương.
Hơn nữa, thân là phó phương, không thể khởi sát niệm đối với chủ phương, nếu không nhẹ thì phản phệ trọng thương, nặng thì mất mạng.
Xem ra Quỷ Môn thực sự không thể coi thường, có thể đem khế ước vốn dành cho linh thú áp dụng lên con người.
"A Diên, thế nào rồi?"
Tống Minh Diên hoàn hồn, đưa cho Lục Bùi Phong hai viên đan cầm m.á.u và một viên quy nguyên đan, bảo hắn cho Lục Cẩn uống vào.
"Ngũ thúc đã ký kết khế ước chủ tớ với Tạ thị, vừa rồi Tạ thị bị trọng thương, vì vậy thương tổn phản phệ lại lên Ngũ thúc."
Nàng nhíu mày: "Khế ước chủ tớ một khi đã thành lập, trừ phi người làm tớ tử vong, nếu không sẽ không thể hóa giải. Ta phải nghiên cứu kỹ thêm."
Lục Bùi Phong sắc mặt ngưng trọng, hiển nhiên chuyện ngày hôm nay đã vượt xa tầm hiểu biết của hắn.
Trước đó, ngay cả danh tiếng của Quỷ Môn hắn cũng chưa từng nghe qua.
Xem ra thế gian này những điều hắn chưa biết còn nhiều hơn so với dự liệu.
Nắm chặt thanh Sương Huyết Kiếm nhỏ nhắn, Lục Bùi Phong trong lòng dâng lên ý niệm muốn mạnh mẽ hơn, mãnh liệt như đỉnh núi.
Mặc dù không thể trở thành người phi thường như A Diên, hắn vẫn muốn dùng thân phàm trần, chấp niệm vô thượng thần kiếm, thay nàng c.h.é.m ra một cõi thiên địa.
Quỷ Môn...
"Ta có thể tạm thời cắt đứt liên hệ giữa Ngũ thúc và Tạ thị, nhưng đây cũng không phải kế lâu dài."