Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tạo phản mang không gian dọn sạch quốc khố - Chương 436

Cập nhật lúc: 2025-07-03 22:43:45
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Minh Diên bước vào.

Trong phòng, chỉ có Mạnh thị và hai nha hoàn đang chăm sóc Tào thị. Biết rõ tầm quan trọng của Tào thị, đêm hôm khuya khoắt các nàng cũng không dám chợp mắt.

Nhìn thấy Tống Minh Diên bước vào, hai nha hoàn nhanh nhẹn điều chỉnh ánh đèn sáng lên.

"Nếu cô nương có yêu cầu gì, xin cứ phân phó."

Họ biết người này là do Thẩm Giám mời đến, nên không dám chậm trễ. Hơn nữa, cô nương này thật xinh đẹp, khiến hai nha đầu còn non nớt không khỏi liếc nhìn trộm vài lần.

Tống Minh Diên hiểu rằng họ không có ác ý, khẽ đáp một tiếng rồi tiến về phía giường.

Tào thị vẫn hôn mê, tình trạng đúng như Thẩm Giám đã miêu tả, chỉ bị trầy xước nhẹ.

DTV

Sau khi kiểm tra, Tống Minh Diên phát hiện không có dấu hiệu trúng độc, nhưng ở n.g.ự.c nàng ấy có một làn hắc khí nhàn nhạt, mắt thường khó thấy.

Xem ra, quả thật vụ này có liên quan đến Quỷ Môn.

Không biết bọn chúng bắt nhiều trẻ con như vậy là để làm gì.

Vừa suy nghĩ, Tống Minh Diên vừa giúp Tào thị hóa giải hắc khí áp chế nàng ấy. Khi hắc khí tan đi, Tào thị thở dốc, giống như vừa tỉnh khỏi một cơn ác mộng, đột ngột mở mắt ra.

"Minh Ca nhi!"

"Minh Ca nhi, trả Minh Ca nhi lại cho ta!"

Nàng ấy nắm chặt lấy tay Tống Minh Diên, ánh mắt ngập tràn bất lực, sợ hãi và cầu xin, phảng phất như ý thức vẫn còn dừng lại ở khoảnh khắc trước khi hôn mê.

Hai nha hoàn không hiểu Tống Minh Diên làm thế nào mà đánh thức người dậy, nhưng thấy tình hình như vậy, vội vàng tiến lên giúp đỡ.

"Tào nương tử, xin ngươi tỉnh táo lại, đây là huyện nha!"

"Vị cô nương này là đại nhân mời đến để chẩn trị cho ngươi, ngươi hãy buông tay trước!"

Tào thị dần hồi tỉnh, liền giãy giụa muốn chạy ra ngoài,"Minh nhi, Minh nhi, thả ta ra, ta muốn đi tìm Minh Ca nhi!"

"Tào nương tử!"

Trước tình cảnh Tào thị không chịu khống chế, hai nha hoàn lo lắng vô cùng, cuống cuồng giữ chặt nàng ấy lại.

Tống Minh Diên bình tĩnh đứng bên cạnh, lạnh lùng nói: "Ngươi muốn tìm lại nhi tử, vậy hãy mặc y phục chỉnh tề rồi đi gặp Thẩm đại nhân, kể rõ mọi chuyện ngươi đã thấy và nghe. Nếu không muốn, giờ ngươi có thể ra ngoài."

Tào thị nghe vậy, quả nhiên bình tĩnh lại.

Mười lăm phút sau.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-436.html.]

Tào thị đã chỉnh tề bước ra cùng Tống Minh Diên đến đình viện, nơi Thẩm Giám và Lục Bùi Phong đang chờ.

Nhìn thấy Tống Minh Diên dễ dàng xử lý tình huống mà bản thân chưa giải quyết được, Thẩm Giám nhẹ nhõm hẳn, vẻ mệt mỏi trên khuôn mặt cũng thoáng hiện nét tươi cười.

Trong lòng có một cảm giác như trút bỏ được gánh nặng, phảng phất như có nàng ở đây thì mọi chuyện sẽ không có gì ngoài ý muốn.

"Đại nhân, cầu xin ngài cứu lấy nhi tử của ta!" Vừa thấy Thẩm Giám, Tào thị lập tức quỳ xuống.

Thẩm Giám hướng ánh mắt về phía nàng: "Đứng lên rồi nói."

Tống Minh Diên và Lục Bùi Phong ngồi xuống bên cạnh, nhấp trà vừa pha, để Thẩm Giám xử lý các câu hỏi dành cho Tào thị.

"Nói lại một lần mọi chuyện ngươi đã trải qua, từ việc lớn đến việc nhỏ, không được giấu diếm."

Tào thị lau nước mắt, vội vàng nói: "Đại nhân, kẻ bắt nhi tử ta mặc y phục đen toàn thân, dân phụ không thấy được mặt hắn, nhưng nghe giọng thì hẳn là một lão nhân."

Nghe lời này, Tống Minh Diên và Lục Bùi Phong trao đổi ánh mắt, cùng lúc nghĩ đến tôn giả áo đen từng xuất hiện trong phòng Tạ Tân Nhu vào đêm ngũ thúc mất tích.

Chẳng lẽ những chuyện xảy ra ở Sùng Minh huyện mấy ngày qua đều là do hắn ta đứng sau giật dây?

Có vẻ như lần trước ra tay vẫn còn chưa đủ tàn nhẫn!

Nàng đang lo liệu có thể tìm ra kẻ gây án hay không, nhưng nếu hắn ta đã tuyên bố, thì lần này quyết sẽ không để kẻ đó trốn thoát!

Tống Minh Diên không chắc lão nhân áo đen kia có liên hệ với Quỷ Môn hay không, nhưng mối thù giữa bọn họ và hắn ta là không thể hóa giải.

Dựa vào tình hình đêm đó, dù họ có nhượng bộ, đối phương cũng sẽ không bỏ qua cơ hội tấn công.

Thay vì chờ người khác ra tay với mình, chi bằng đánh đòn phủ đầu.

Đang suy nghĩ, nàng chợt nghe giọng run rẩy của Tào thị: "Đại nhân, lão quái kia biết yêu thuật. Dân phụ ban đầu không phát hiện ra hắn, là Minh Ca nhi luôn nắm c.h.ặ.t t.a.y ta, tỏ ra rất sợ hãi."

"Ta nhận ra điều bất thường, liền bế Minh Ca nhi lên, kéo vài lần thì lão nhân kia mới hiện hình. Sau đó... dân phụ không nhớ gì nữa. Đại nhân, xin ngài cứu lấy Minh Ca nhi!"

Khi hồi tưởng lại, trong lòng Tào thị tràn ngập sợ hãi. Nàng ấy không dám chắc những người phàm có thể đối phó với lão yêu quái kia không.

Nếu không, thì Minh Ca nhi của nàng ấy...

Tào thị không dám nghĩ sâu, chỉ biết cắn răng chịu đựng, bóp chặt đùi mình để giữ bình tĩnh, không ngã quỵ xuống.

Nàng ấy chỉ có một mình Minh Ca nhi, chỉ còn mình Minh Ca nhi là người thân duy nhất.

Thẩm Giám nhìn Tào thị, ánh mắt cũng có phần thương cảm. Bản thân hắn cũng lớn lên bên cạnh mẫu thân, nên hiểu rõ tâm tình của Tào thị lúc này.

Nhưng thế gian có những việc con người không thể can thiệp, hắn không dám mạnh miệng hứa hẹn.

Loading...