Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tạo phản mang không gian dọn sạch quốc khố - Chương 450

Cập nhật lúc: 2025-07-04 08:30:53
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau bữa tối qua loa, hắn ta dẫn theo các dũng sĩ trong tộc tiến đến thần miếu. Nói là miếu, thực chất chỉ là một hang động ẩm thấp.

Trong động, hai ngọn đèn thần tỏa ra ánh sáng mờ mờ, hòa cùng tiếng nước nhỏ giọt xuống hắc đàm, tạo nên một khung cảnh âm u, lạnh lẽo.

Thần hầu mà bộ lạc thờ phụng là một pho tượng đá. Trên bàn thờ, hai con khỉ đang nhảy nhót, ăn vụng quả dại dâng cúng.

Đám người Ô Hùng thấy cảnh ấy không hề đuổi đi, vì trong mắt họ, những con khỉ này chính là hóa thân của thần hầu.

Ô Hùng nghiêm trang quỳ lạy trước tượng đá, chắp tay thỉnh nguyện: "Thần hầu trên cao, tối nay Thổ Vưu tộc mượn sức mạnh của hầu tộc, diệt trừ bọn tiện dân coi thường tộc ta, dương danh bộ lạc. Xin thần hầu phù hộ cho chuyến này thuận buồm xuôi gió!"

Sau khi thắp thêm dầu cho đèn thần và cùng các dũng sĩ trong tộc cúi lạy tượng đá, Ô Hùng lập tức dẫn đoàn lên đường chinh phạt.

Lần này, hắn ta không chỉ mang theo hơn 50 người, mà còn cả bầy khỉ có lực sát thương lớn.

Trong đêm tối, đoàn người băng qua rừng núi với tốc độ cực nhanh.

"Thủ lĩnh, lần này chúng ta bất ngờ xuất phát, liệu có thành công không? Bọn họ có phòng bị gì không?"

"Sợ cái gì? Thực lực của bọn chúng thế nào, hôm nay ta đã thăm dò rồi. Chúng ta lần này chuẩn bị kỹ càng, kể cả phải đối đầu chính diện cũng chưa chắc bại."

Có lẽ nhờ đã tế bái thần hầu trước khi xuất phát, Ô Hùng tràn đầy tự tin.

DTV

"Đừng nhìn bọn chúng đông người. Ta đã quan sát, đội ngũ của chúng phần lớn lòng người không đồng nhất, thực lực chỉ khoảng 20,30 người là đáng kể. Chúng ta mang theo toàn những người tài giỏi của bộ lạc, lại có thần hầu giúp sức, để đối phó bọn chúng thì dư dả."

Hắn ta quay sang nhắc nhở: "Lúc tấn công, các ngươi hãy tận dụng cơ hội hỗn loạn, tìm cách bắt lũ trẻ trong đội ngũ của chúng. Mục tiêu của chúng ta tối nay chính là những đứa trẻ. Đắc thủ rồi lập tức rút lui, không được tham chiến."

"Rõ, thủ lĩnh!"

Đoàn người vội vàng tăng tốc. Khi họ đến gần doanh địa của đoàn người bị lưu đày, trăng đã treo cao, bóng đêm tĩnh mịch.

Ô Hùng không vội tiếp cận mà ra hiệu cho mọi người ẩn nấp trong rừng, chờ ánh đèn trong nhà gỗ và lều trại lần lượt tắt hết mới phất tay ra hiệu.

Dựa vào bóng cây che khuất, họ cúi người, lặng lẽ áp sát.

Những con dã hầu cũng nhảy nhót trên mặt cỏ mà không phát ra tiếng động. Từ xa nhìn lại, bóng dáng của chúng như những hồn ma lẩn khuất trong đêm tối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-450.html.]

Càng ngày càng gần.

Ô Hùng chăm chú nhìn ngôi nhà gỗ nhỏ trước mặt, dưới ánh trăng tỏa ra vẻ yên bình tĩnh lặng, nhưng khóe môi hắn ta lại nhếch lên một nụ cười tàn ác.

"Cho ta..."

"Grào——!"

Một tiếng hổ gầm vang dội, đầy uy nghiêm, phá tan bầu không khí yên tĩnh. Hai con hổ, một trước một sau, từ căn nhà gỗ nhỏ gần hang hổ lao ra, uy phong lẫm liệt, khiến người ta không khỏi kinh sợ.

Tốc độ của chúng như sấm rền chớp giật, khí thế ngút trời, tựa như hai tia chớp mang theo sát khí làm rung động lòng người.

"Gầm!"

Tiếng gầm trầm thấp của hổ đực mang theo sự uy h.i.ế.p đầy c.h.ế.t chóc. Đôi mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào con khỉ, như một kẻ săn mồi đã định rõ mục tiêu.

Nó hé hàm răng sắc nhọn, gầm lên một tiếng kinh thiên, rồi bất ngờ lao tới.

Con khỉ chưa kịp nhận lệnh, đã bị sự xuất hiện bất ngờ của mãnh hổ làm cho hồn vía lên mây. Đồng tử của nó co rút, cả người cứng ngắc vì sợ hãi.

Trước cảnh tượng đó, bản năng sinh tồn trỗi dậy. Con khỉ vội vàng ném đồng loại của mình qua một bên, xoay người bỏ chạy.

Nếu không nhờ nhiều năm lăn lộn nơi sơn dã, luyện được thân thủ linh hoạt, chắc hẳn nó đã bị mãnh hổ quật ngã và xé xác ngay tại chỗ.

Hổ đực tấn công trượt mục tiêu, liền gầm lên một tiếng giận dữ, nhanh chóng chuyển hướng sang người gần nhất.

Người đó bị hù dọa đến mức mặt cắt không còn giọt máu. Không kịp né tránh, hắn ta liền bị hàm răng sắc bén của mãnh hổ cắn vào cánh tay. Máu tươi tức khắc b.ắ.n tung tóe, hắn ta đau đớn thét lên, lăn lộn trên mặt đất.

Hai con hổ vừa ra tay, đám dã thú vốn hống hách cũng hoảng sợ bỏ chạy tán loạn, tiếng kêu thất thanh vang lên khắp nơi. Chỉ trong chốc lát, những kẻ chạy chậm liền bị hai con hổ lao đến quật ngã. Kẻ thì bị cắn đứt tay, người thì bị xé toạc chân, nằm rên rỉ trên đất trong tiếng kêu thảm thiết.

Mãnh hổ không g.i.ế.c c.h.ế.t những người đó, chỉ cắn đứt tay chân rồi chuyển mục tiêu sang kẻ khác, khiến cả đội hình tan tác, không còn ai đủ sức chống đỡ.

Nếu bọn chúng đồng lòng hợp lực chống lại mãnh hổ, tình hình chưa chắc đã thảm bại như vậy. Nhưng ngay khi hai con hổ xuất hiện, khỉ - kẻ lãnh đạo - đã bị dọa mất mật, khiến cả đám mất đi tinh thần chiến đấu.

Cuối cùng, những người bị thương lê lết chạy thoát khỏi khu vực hoang dã. Chỉ khi đã ra khỏi vùng nguy hiểm, hai con hổ mới chịu dừng truy sát.

Lúc ấy, hổ đực đi đến mép triền núi, phun nước tiểu đánh dấu lãnh thổ. Đám dã thú còn sót lại run rẩy nấp trên cây, thoáng thấy hành động đó liền nhanh chóng biến mất.

Loading...