Trước khi tìm khác hào phóng như , A Diên tạm thời định rời .
Nàng tiền, mà từ những ngày quan sát nơi , nàng tất cả những thứ ăn, ở, dùng đều cần bạc.
Mà Văn Nhân Kiệt thấy là " tiền."
Nàng tò mò xem mang về để gì.
A Diên nhóm vệ dẫn trong phủ, an trí tại Vân Thủy Cư. Trong phủ, quản sự ma ma nàng là điện hạ mang về, liền sắp xếp hai nha đến hầu hạ.
Tuy nhiên, A Diên quen với điều . Đợi đến khi các nàng chỉnh lý đồ đạc xong, nàng lập tức bảo họ lui ngoài.
Khi cửa phòng khép , A Diên lén lấy một tiểu nhân bằng gỗ đào, đặt tay, miệng lẩm bẩm vài câu. Chỉ trong nháy mắt, tiểu nhân bằng gỗ liền biến mất.
Nàng chớp chớp mắt, lòng khỏi kinh ngạc. Không ảo giác! Nàng thật sự thể đồ vật biến mất!
Chuyện là do nàng mới phát hiện vài ngày , khi còn đang đường. Khi vì xung quanh Văn Nhân Kiệt cùng các vệ, nàng dám thử nghiệm thêm.
Trong tiềm thức, nàng cảm thấy nên để họ .
Giờ đây, chứng thực điều , mắt nàng sáng rực.
Đáng tiếc là, năng lực khi khi . A Diên thử với một vài đồ vật khác, nhưng như phản ứng trì trệ, niệm vài vẫn động tĩnh.
DTV
Khi nàng cố gắng tập trung xem những đồ vật đưa đến nơi nào, tất cả những gì hiện chỉ là một đen kịt.
"Cốc, cốc, cốc!"
lúc , cửa phòng gõ nhẹ.
A Diên vội vàng khôi phục thứ trở như cũ, giả vờ như chuyện gì xảy , điềm tĩnh : "Mời ."
Người bước là một nha mặt tròn, nãy giúp nàng sắp xếp đồ đạc. Nhìn dáng vẻ còn trẻ, nàng cúi đầu, thưa nhỏ: "Diên cô nương, trắc phi nương nương gặp ngài, mời ngài qua phòng khách một chuyến."
A Diên nhướng mày, hỏi với vẻ hiểu: "Nàng gặp , chứ gặp nàng. Vậy để ? Nàng tự đến ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-562.html.]
Nha nghẹn , ngập ngừng đáp:
"Cái ... bởi vì nương nương là trắc phi, địa vị trong phủ cao. Nếu lời nương nương, hậu quả sẽ... nghiêm trọng." A Diên hỏi: "Vậy trong phủ , ai địa vị cao nhất?"
Câu hỏi khiến nha cần suy nghĩ mà đáp ngay: "Là Nhị hoàng tử điện hạ. Ngài là chủ nhân của phủ, việc đều do ngài định đoạt."
A Diên xong liền gật đầu, tỏ vẻ đăm chiêu: "Nếu khiến Nhị hoàng tử lời , sẽ cần lời trắc phi nữa?"
Nha gì thêm.
Trong lòng nàng thầm cảm thán, cảm thấy vị cô nương vẻ đầu óc minh mẫn lắm. Sao thể nghĩ rằng đường đường một hoàng tử sẽ lời nàng? Nam nhân thường miệng lưỡi dối trá, nàng cũng tin ?
Nhìn gương mặt hồn nhiên của A Diên, nha khỏi dâng lên chút cảm thông.
"Cô nương, nếu ngài thể khiến Nhị hoàng tử lời, đương nhiên cần trắc phi nương nương. nếu đắc tội nương nương, e rằng ở trong phủ , cuộc sống của ngài sẽ dễ dàng."
A Diên lập tức bỏ qua nửa câu , chỉ nhún vai thản nhiên đáp: "Vậy , !"
Nghe từ Vân Thủy cư truyền đến tin tức, Trắc phi Văn thị tức giận đến mức ném vỡ cả chén .
Nàng nhập phủ ba năm, trong thời gian , điện hạ từng dẫn theo bất kỳ nữ nhân nào từ bên ngoài trở về. Những cơ trong phủ, tất cả đều do khác ép buộc đưa , điện hạ cũng từng đối xử với các nàng bằng ánh mắt đặc biệt.
Vậy mà , chỉ một chuyến ngoài, mang về một nữ tử lai lịch rõ, hơn nữa còn an trí tại Vân Thủy cư - nơi gần phòng ngủ của điện hạ nhất. Điều thể khiến Văn thị cảm thấy bất an?
"Chỉ là một hồ ly tinh, mà dám ăn bừa bãi, điện hạ tin lời của nàng !"
Văn thị tức giận đến mức sắc mặt tái xanh.
Ma ma bên cạnh thấy , sợ nàng hành động theo cảm xúc, vội khuyên nhủ: "Nương nương, hãy đợi điện hạ từ trong cung trở về hãy đưa phán đoán. Lão nô thấy nữ tử chẳng qua là sợ hãi. Nếu điện hạ thật sự để tâm, chúng mà hành động liều lĩnh, e rằng sẽ khiến điện hạ nổi giận. Nương nương chi bằng coi như thấy nàng , chuyện sẽ thỏa."
"Nàng ngang nhiên bất kính với bổn trắc phi, chẳng lẽ còn chịu đựng ?"
"Nương nương, việc nhỏ nhịn sẽ hỏng việc lớn. Nàng ở trong phủ bao lâu, nếu chút bất trắc mà c.h.ế.t cũng là chuyện thường tình. Chúng ngàn vạn thể để sơ hở, về còn nhiều thời gian xử lý nàng ."
Văn thị , cơn giận dường như dịu đôi chút. Ma ma sai, chính phi định , hậu trạch hiện giờ đều do nàng quản lý, đáng vì một kẻ rõ phận mà tranh cãi. Tối đa, nàng chỉ cần tìm một cái cớ để trừng trị là .