Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tạo phản mang không gian dọn sạch quốc khố - Chương 62

Cập nhật lúc: 2025-06-27 22:47:12
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặt Hứa thị mệt mỏi, quầng thâm mắt hằn sâu đến nỗi son phấn cũng không che nổi. Vất vả hai ngày liên tiếp khiến đầu óc bà ta mụ mị, nhất thời chưa kịp hiểu rõ nữ nhi vừa hỏi gì.

Tống Minh Yên nhất quyết truy vấn: "Nương, người nói cho con biết, nhà họ Lục trước đây đến cầu hôn, rốt cuộc là hỏi cưới ai? Có phải là Tống Minh Diên không?!"

Nếu thật là Tống Minh Diên, chẳng phải nàng ta sẽ trở thành trò cười sao? Các tiểu thư thế gia ở kinh thành sẽ nhìn nàng ta ra sao?!

Đầu óc Tống Minh Yên đã rối như tơ vò, không thể khống chế nổi ý nghĩ, liệu có phải Tống Minh Diên và tiện nhân kia trước khi vào phủ đã quen biết người nhà họ Lục mà kết được nhân duyên ấy.

Nàng ta nhìn chằm chằm Hứa thị, căng thẳng chờ đợi câu trả lời.

"Ai nói với con là của nàng ta?" Hứa thị cười nhạt: "Với xuất thân đê tiện của nàng ta mà xứng sao!"

Nhắc đến Tống Minh Diên, sắc mặt Hứa thị liền sa sầm.

Thấy nữ nhi sắc mặt khác thường, bà ta an ủi: "Con yên tâm, có nương ở đây, nàng ta cả đời cũng không vượt qua con được."

"Nương con với Lục lão phu nhân quen biết từ nhỏ, nhiều lần giúp đỡ bà ấy, hôn sự này là nương con cố tình cầu xin bà ấy, chẳng liên quan gì tới Tống Minh Diên. Con hỏi chuyện này làm gì?"

"Con..." Tống Minh Yên lập tức liên hệ mọi chuyện với nhau, sắc mặt tái nhợt, hoảng sợ nói: "Lục lão phu nhân nói nhà họ Lục đến hỏi cưới Tống Minh Diên, bà ấy nói con cướp hôn sự của Tống Minh Diên!"

"Cái gì!" Hứa thị đập mạnh lên bàn, cơn giận bùng lên giữa đôi mày: "Thật nực cười! Bà ta thật sự nói như vậy sao?!"

Tống Minh Yên không dám giấu giếm điều gì, kể lại từ đầu đến cuối sự việc vừa mới xảy ra.

Khuôn mặt nàng ta tái nhợt, giọng đầy căm phẫn: "Nương, Tống Minh Diên không biết dùng thủ đoạn gì khiến cả nhà họ Lục từ già đến trẻ đều đứng về phía nàng ta. Các nàng cùng nhau bày mưu hại con, giờ đây tất cả mọi người đều thấy tận mắt cảnh nàng ta lên kiệu hoa, vậy con phải làm sao bây giờ?"

"Lão thái bà kia cố tình! Bà ta cố tình nói mấy lời đó để con phải trở về hỏi nương. Bây giờ bên ngoài không biết họ đang bàn tán thế nào về con. Nếu chuyện này truyền ra, con còn mặt mũi nào đi gặp người khác nữa!"

Nghĩ tới những lời đồn đại nhảm nhí sẽ lan truyền bên ngoài, Tống Minh Yên không khỏi hoảng loạn, nàng ta muốn Tống Minh Diên phải thân bại danh liệt, chứ không phải bản thân mình rơi vào cảnh ấy!

DTV

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-62.html.]

Tống Minh Yên vừa hận vừa sợ, như người c.h.ế.t đuối vớ được cọng rơm, nắm chặt lấy tay áo Hứa thị, khóc lóc đầy tuyệt vọng: "Nương, người nhất định phải nghĩ cách cho con!"

Hứa thị hít sâu mấy hơi mới có thể kiềm chế không giáng cho Tống Minh Yên một cái tát. Bà ta không ngờ mình lại sinh ra một đứa con gái ngốc nghếch đến vậy!

Người ta giăng bẫy, nàng ta lại nhắm mắt lao vào.

Bọn họ sai khiến nàng ta đi hỏi, nàng ta liền thật sự trở về hỏi, chẳng lẽ không có chút đầu óc nào sao?

Dù trong lòng tức giận đến đâu, Hứa thị vẫn không thể bỏ mặc con gái mình. Hơn nữa, so với việc trách móc con vì không biết tính toán, bà ta càng căm giận những kẻ đã dám bày trò, nhà họ Lục.

Bà ta cố kiềm chế, dịu giọng: "Đừng khóc nữa, khóc lóc mãi đôi mắt cũng sưng cả lên. Chuyện đã đến nước này, hối hận cũng vô ích. Trong khoảng thời gian này, con cứ ở lại trong phủ, không cần ra ngoài, càng không cần lên tiếng về việc này. Đợi khi chuyện lắng xuống, tự nhiên sẽ không còn ai nhắc lại."

"Nương, lẽ nào cứ như vậy mà bỏ qua sao?"

Tống Minh Yên không cam lòng. Từ trước đến nay chỉ có nàng ta bày mưu hại người, chưa bao giờ phải chịu thiệt lớn như vậy. Làm sao nàng nuốt trôi nỗi nhục này được!

Nàng ta đã triệt để ghi hận Tống Minh Diên cùng nhà họ Lục, thậm chí đã bắt đầu suy tính đến khả năng thuê người ra tay ám hại.

Nếu Tống Minh Diên cùng người nhà họ Lục có thể c.h.ế.t trên đường lưu đày thì tốt biết bao.

Hứa thị hừ lạnh, mắt nheo lại đầy toan tính: "Đương nhiên không thể cứ như vậy bỏ qua. Người nhà họ Lục dám vì tiện nhân đó mà đứng lên đối đầu với chúng ta, chẳng phải là muốn gián tiếp làm mất mặt chúng ta sao? Có lẽ vì oán hận chúng ta không gả con qua cho họ, nên họ mới nghĩ ra kế hèn mạt để làm bại hoại thanh danh của con."

"Nếu bọn họ đã dám làm, thì cũng phải chuẩn bị chịu hậu quả."

Hứa thị từ trước tới nay vốn không phải loại người dễ đối phó. Nếu không, năm xưa làm sao bà ta có thể khiến chính thất của Tống Phan Sơn phải lâm vào cảnh lẻ loi cô độc, tức đến sinh bệnh mà chết.

Biết mẫu thân không định buông tha Tống Minh Diên và nhà họ Lục, trong lòng Tống Minh Yên mừng rỡ. Có mẫu thân ra tay giúp nàng ta đối phó Tống Minh Diên và nhà họ Lục, bọn họ nhất định sẽ gặp quả báo!

"Nương, người định làm thế nào?"

Loading...