Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tạo phản mang không gian dọn sạch quốc khố - Chương 68

Cập nhật lúc: 2025-06-27 22:47:26
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cháo nóng mang theo mùi vị quê hương thế này, với tình cảnh hiện tại, quả thật là mỹ vị nhân gian.

Các phu nhân tuy không quen chịu khổ nhưng cũng không kén chọn, cháo mà lão phu nhân và tiểu Phong đều uống được, các nàng sao lại không uống được?

DTV

Huống chi, đây còn là tấm lòng của thôn dân, không biết dưới trời giá rét này đã bận rộn bao lâu để nấu ra mấy nồi cháo này.

Chỉ riêng phần tâm ý ấy đã đủ làm xúc động lòng người, huống hồ cháo này quả thực thơm ngon.

Người nhà họ Lục cùng hơn 20 quan sai chia đều ba nồi cháo, vừa vặn không thiếu không thừa.

"Nương, để con đi rửa nồi, Tiểu Phong, con trong lửa nhé."

"Nương, con đi giúp đại tẩu."

"Con và Trình Ngọc đi nhặt thêm củi."

Sau khi uống xong cháo, mấy vị phu nhân nhanh chóng hành động, họ biết rõ bản thân giờ đây đã không còn là quý phụ được v.ú già chăm sóc trong phủ, từ nay mọi thứ đều phải dựa vào đôi tay mình.

Dù chưa từng làm những công việc nặng nhọc này, cũng phải nhanh chóng thích nghi.

"Được, đừng chạy xa quá, nhớ cẩn thận." Lục lão phu nhân thở ra một làn sương lạnh, mỉm cười căn dặn.

Bà định đến lấy trứng gà, chờ con dâu rửa xong nồi sẽ nấu cho bọn nhỏ mang theo ăn dọc đường, nhưng vừa đứng lên đã thấy đầu gối truyền đến cơn đau ê ẩm, như bị kim châm vào.

Lục lão phu nhân khẽ đè lên đầu gối, xoa xoa, gương mặt không lộ chút khác thường, chỉ cười nhẹ nói: "Ngồi lâu quá rồi, chân đều đã tê rần."

Như biết rõ ý định của bà, Tống Minh Diên đột nhiên đứng dậy, ném que cời lửa trong tay, nói lớn: "Nãi nãi, để con đi lấy!"

Nói xong, nàng liền chạy nhanh về phía đình hóng gió bên cạnh, nơi cất giữ vật tư.

"Ai, chậm một chút, tuyết trơn, đừng để ngã!" Lục lão phu nhân liên tục dặn dò, mặt mày rạng rỡ. Hài tử này thật tốt, biết thương nãi nãi, Tống gia kia quả nhiên không có phúc!

Ngoài áo bông, thôn dân còn mang đến nhiều nhất là thịt khô, trứng gà và rau khô, cùng với nửa túi gạo, có lẽ tất cả những thứ này đều là đồ tốt nhất trong nhà họ.

Trứng gà không đếm xuể, đựng đầy ắp một rổ, Tống Minh Diên chọn ra 13 quả, mỗi người một quả.

Sau khi lấy đi 13 quả, nàng lại âm thầm từ không gian của mình thả vào rổ thêm bảy quả. Có mấy thứ thôn dân đưa tới, sau này nàng lấy đồ từ không gian ra sẽ dễ dàng hơn, cũng không khiến người khác nghi ngờ.

Tống Minh Diên vừa mang trứng gà về, mấy vị phu nhân cũng đã trở lại. Bọn họ dùng tuyết để rửa nồi, còn dùng mấy vốc tuyết để nấu nước, từng bàn tay đều đông lạnh đến đỏ bừng.

Lục Bùi Phong ngồi trầm mặc, chỉ yên lặng băng bó vết thương. Vết thương lộ ra khi lên đường đã đông cứng, nhưng giờ ngồi cạnh đống lửa ấm áp, m.á.u lại rỉ ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-68.html.]

Hắn chỉ mong chóng lành vết thương, để có thể giúp đỡ mọi người.

Lục Đại phu nhân sưởi ấm đôi tay xong liền tới băng bó cho hắn. Thấy thân đầy vết thương của con mình, bà suýt nữa không cầm được nước mắt.

Các vị phu nhân khác cũng không nỡ nhìn cảnh ấy.

Nhưng hết thảy đau buồn, thương cảm dường như không còn quan trọng trên con đường lưu đày, mọi thứ trước sự sống đều trở nên nhỏ bé.

Giờ đây, cả nhà còn được ở bên nhau đã là may mắn trong bất hạnh.

Hai bình dược căn bản không đủ, vết thương trên người Lục Bùi Phong quá nhiều. Tống Minh Diên liền lén lấy hai bình dược trong tay Lục Đại phu nhân bỏ vào không gian, thay thế bằng hai bình mới.

Lục Đại phu nhân chỉ thoáng liếc nhìn Tống Minh Diên, không nói một lời.

Nhìn thấy hai người trao đổi dưới mí mắt mình, Lục Bùi Phong không khỏi lặng lẽ nhìn hai người: "..."

Chẳng lẽ nàng và mẫu thân đã thân thiết đến mức này? Đến cả át chủ bài lớn nhất cũng tiết lộ, thực sự tin tưởng Lục gia sao?

Nhận ra ánh mắt phức tạp của nhi tử hướng về phía Tống Minh Diên, Lục Đại phu nhân giả vờ như hắn không biết về tài phép của Diên Diên.

Bà chăm chú nhìn hắn: "Vừa nãy con thấy gì sao?"

Lời lẽ sắc bén như mũi dao.

Lục Bùi Phong lặng lẽ dời mắt đi: "Con chẳng thấy gì cả."

Người khôn biết tuân theo thời thế.

Lục Đại phu nhân hài lòng gật đầu, rồi bổ sung: "Diên Diên là thần tiên trên trời, không phải thứ tà môn gì đâu, con đừng hiểu lầm."

Lục Bùi Phong: "..."

Tống Minh Diên: "..."

Có vẻ như hiểu lầm hơi lớn rồi?

Ở Tu Tiên giới, người ta đều gọi nàng là yêu nữ.

Thật khó mà gặp được những phu nhân hiền lương như các phu nhân Lục gia, có lẽ sáng nay nàng đã hiểu lầm họ.

Thấy nàng không chút ngần ngại mà làm một người sống sờ sờ biến mất, vẫn có thể coi nàng là thần tiên, có thể thấy tâm địa họ thật sự lương thiện. Thế nhưng, những người tốt như vậy lại phải chịu đựng cảnh lưu đày, cẩu hoàng đế thật là độc ác!

Quan sai chỉ cho nửa canh giờ nghỉ ngơi, mọi người vừa mới nấu xong trứng gà, thu dọn đồ đạc liền lập tức lên đường.

Loading...