"Tính theo thời gian, phu nhân của lão ngũ e là sắp đến kỳ sinh nở . Mau dọn dẹp tây phòng, chuẩn cho bà đỡ ở tạm, để khi chuyện gì bất ngờ xảy cũng kịp ứng phó."
Ngừng một lát, bà tiếp lời: "Còn nữa, tìm nhà nào gà mái già và trứng gà mà mua về. Gà trong nhà cũng chẳng còn bao nhiêu, gà mới nở thì nhỏ xíu, mấy con gà quê nhà gửi tới cũng đủ dùng, thể chậm trễ ."
Suy nghĩ thêm một hồi, lão thái thái tiếp: "Phải chuẩn cả một con dê cái đang cho sữa nữa, phòng khi đủ sữa thì vẫn cái để dùng, đừng để nước đến chân mới nhảy."
Ngày sinh còn đến, nhưng lão thái thái gấp gáp chuẩn đấy.
Dương ma ma bên đáp: "Phu nhân cứ yên tâm, nô tỳ nhớ kỹ cả ."
Chuyện liên quan đến tiểu chủ tử đời, trong lòng Dương ma ma cũng đầy lo âu và sốt sắng. Sáng sớm, bà từng nhà hỏi thăm.
Mọi đều đinh ninh rằng phu nhân lão ngũ sẽ sinh , ngay cả Tống Minh Diên cũng nghĩ .
Dẫu , ngũ thẩm mang thai nàng một tháng, tính thứ tự đến .
Ai ngờ , khi nàng chỉ nhắc đến chuyện ngũ thẩm sắp đến ngày sinh, thì bụng bỗng nhiên đau nhói, phảng phất như gì đó căng trướng.
Lúc , nàng đang ăn sáng, cả bỗng cứng đờ, tay đang cầm thìa canh cũng dám động đậy, căng thẳng như sợi dây đàn.
Lão thái thái nhận sự khác thường, liền hỏi: "Diên Diên, ? Chẳng lẽ canh gà đậm quá?"
Cả nhà lập tức sang nàng.
Tống Minh Diên nắm chặt thìa, sắc mặt tái nhợt, lắp bắp: "Nãi nãi... con sắp sinh ."
Ầm! Ghế đổ loạn xạ, chén bát bàn cũng rơi vỡ lộp bộp. Cả nhà náo loạn như gặp đại sự.
Lão thái thái vội vàng bước lên đỡ lấy nàng, hối hả gọi: "Mau, mau gọi bà đỡ! Diên Diên, đừng sợ, nãi nãi ở đây!"
Dương ma ma còn kịp chạy ngoài thì mấy đứa trẻ xông qua cửa, lớn tiếng hét lên: "Tô đại nương! Vương bà bà! Mau tới đây, tẩu tẩu sắp sinh !"
Bọn trẻ mặt mày tái mét, chỉ còn thiếu việc tự khiêng bà đỡ chạy về.
Tô đại nương và Vương bà bà tiếng hô hoán, vội vàng thu dọn đồ nghề tất tả chạy tới: "Nhanh! Gọi đun nước ấm!"
"Trong nồi nước !" Có tiếng đáp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-730.html.]
Cả nhà nháo nhào như ong vỡ tổ. Chỉ lão thái thái vẫn giữ bình tĩnh, đỡ Tống Minh Diên phòng sinh dọn dẹp sẵn, mang bát canh gà nấu xong tới.
"Đừng sợ, đừng sợ, uống thêm chút nữa để sức."
Tống Minh Diên cầm tay lão thái thái, uống hai ngụm canh. Sự hoảng loạn trong lòng cũng dần lắng xuống. Nàng sợ, nhưng đầu trải qua việc , nghĩ đến chuyện sinh một sinh linh bé nhỏ, cảm thấy hồi hộp hứng khởi.
"Nãi nãi, Nữ Oa tạo , chúng cũng thể tạo , chẳng là hậu nhân của Nữ Oa ?"
"Ngẫm , mỗi nữ nhân đều là thần thánh vĩ đại."
DTV
Lão thái thái gật đầu, dù xã hội thường lấy phu vi thiên, nhưng lời của Diên Diên quả thực lý.
" , đúng. Nào, uống thêm một ngụm nữa nào, a-"
Tống Minh Diên: "A -"
"Ngốc nghếch!" Lão thái thái khẽ, sự căng thẳng cũng dịu phần nào. Bà vỗ về: "Nãi nãi sẽ ở đây với con, cả. Đừng lo lắng."
Hành lang dài bên ngoài, Tống Đuốc cùng mấy tiểu tể tử xổm thành một hàng, dáng vẻ ngoan ngoãn, nhưng mặt vẫn hiện rõ sự sốt ruột. Chu lão gia tử khoanh tay , nghiêm mặt quở trách từng : "Hấp tấp bộp chộp như , các ngươi tưởng phòng sinh là nơi để bọn tiểu hài như các ngươi tùy tiện ?"
Tống Đuốc vò đầu bứt tai, sốt ruột đáp: " tiểu hài, là đại hài, chẳng lẽ cũng thể ?"
Hắn chẳng hiểu gì nhiều, chỉ khuê nữ của đang gặp nguy hiểm.
Chu lão gia tử trừng mắt: "Nữ đại tránh phụ, nhi đại tránh mẫu. Chuyện sinh sản thế , một đại lão gia như ngươi thể phòng sinh? Mau yên ở đây, đừng ép tay!"
Tống Đuốc cụp đầu tiu nghỉu, chỉ thể nhẫn nhịn. Ông nhớ đến lời dạy tôn kính già và yêu thương trẻ nhỏ, nên nhượng bộ mà .
Lục Ngũ phu nhân cùng Lục Uyển Trinh cũng ý định phòng sinh, nhưng lo rằng đông sẽ gây cản trở, đành kiềm chế sự nôn nóng, ngoài cửa phòng chờ đợi.
"Không , nương ở bên trong, nhất định sẽ chăm sóc Diên Diên chu đáo," Lục Uyển Trinh nắm c.h.ặ.t t.a.y Lục Ngũ phu nhân, an ủi bà , tự trấn an chính . Dù , trong lòng nàng vẫn khỏi căng thẳng.
"Nếu thêm hai tháng nữa, lẽ Tiểu Phong kịp về, nhưng giờ e rằng..."
Không ai ngờ Tống Minh Diên sinh sớm như .
Lục Ngũ phu nhân cũng hy vọng giờ khắc trọng đại , Diên Diên sẽ trọn vẹn nhất. bà rõ, đại quân khởi hành vài ngày , dù , Tiểu Phong cũng khó lòng về kịp.