Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tạo phản mang không gian dọn sạch quốc khố - Chương 77

Cập nhật lúc: 2025-06-27 22:47:48
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Sợ cái gì?" Tống Minh Diên hờ hững cười: "Vừa rồi ngươi chẳng phải rất muốn đi bắt cá sao? Nước sông vừa sâu vừa lạnh, người rơi xuống rồi thì khó mà nổi lên được. Không chừng đến sáng mai sẽ biến thành một khối băng trôi trên mặt nước, ngươi có muốn thử một chút không?"

Lưu thị nghe như có ác quỷ bên tai thì thầm, sợ đến mức cả người cứng đờ, dựng hết cả tóc gáy, ba hồn bảy phách đều như bay mất.

Bà ta cuống cuồng muốn giật tay mình ra khỏi tay Tống Minh Diên, miệng lắp ba lắp bắp: "Ta... ta không đi! Tất cả chỉ là hiểu lầm, chỉ là hiểu lầm thôi! Ngươi rộng lượng tha cho ta đi!"

"Ta... ta không ăn cá đâu, thật sự không ăn cá mà!"

Sắc mặt Lưu thị trắng bệch, hàm răng đánh vào nhau lập cập, giọng nói run rẩy, chứng tỏ bà ta đã bị dọa đến sợ hãi tột độ.

"Cá ngon thế mà không ăn sao? Đi nào!"

Nhìn Tống Minh Diên kéo mình về hướng khu rừng đen ngòm, Lưu thị hoảng sợ đến từng sợi tóc đều thể hiện sự chống cự.

"Ta không muốn, ta không muốn! Cứu mạng với! Cứu mạng!"

Cuối cùng, bà ta đổ sụp xuống đất, khóc nức nở.

Đứng bên cạnh, Lục Bùi Thanh tròn mắt nhìn vẻ mặt nước mắt nước mũi tèm lem của Lưu thị, ngỡ ngàng nhìn tẩu tẩu của mình. Tẩu tẩu thật sự là một người phi thường!

Một kẻ hung ác như Lưu thị mà còn bị nàng dọa đến phát khóc, xem ra tẩu tẩu còn lợi hại hơn cả ác nhân. Lục Bùi Thanh nhìn Lưu thị thê thảm, trong lòng âm thầm gật đầu, tự nhủ phải học theo, đối phó với kẻ ác thì phải dùng cách của ác nhân, khiến chúng không còn đường lui!

"Diên Diên, Tiểu Thanh, mau về ăn cơm thôi!"

Từ xa vang lên tiếng gọi của Lục lão phu nhân. Tống Minh Diên lạnh lùng đá văng Lưu thị một cái, dẫm mạnh lên tay bà ta rồi nghiến xuống, lạnh giọng cảnh cáo: "Còn dám làm vậy thêm lần nữa, ta sẽ buộc đá vào người ngươi rồi thả xuống sông cho chìm hẳn!"Nói xong, mặc kệ Lưu thị đau đớn kêu khóc, nàng xoay người nắm tay Lục Bùi Thanh rời đi.

Khi trở lại doanh địa, vài vị phu nhân nhà Lục gia cùng Hạnh Nhi đã chuẩn bị sẵn món cháo ống trúc và canh cá nóng hổi cho bữa trưa. Lục lão phu nhân thấy hai người họ trở về, liền kéo họ lại gần đống lửa để sưởi ấm tay: "Sao về muộn vậy, có chuyện gì xảy ra à?"

Tống Minh Diên nói: "Đụng phải Lưu thị."

Lục lão phu nhân nhíu mày, vẻ mặt không vui: "Lại là chuyện xấu gì nữa sao? Người như bà ta chẳng bao giờ làm được chuyện gì tốt."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-77.html.]

Tống Minh Diên cười nhạt: "Bà ta thấy chúng ta bắt được cá thì ghen tức, nhưng lại không dám trực tiếp đến tìm, liền trút cơn giận lên Tiểu Thanh, chặn đường đe dọa thằng bé."

Nghe xong, Lục lão phu nhân càng nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày. Hiện tại, họ quả thực dễ gây chú ý, sinh hoạt ổn định hơn người khác, lại được ăn uống đầy đủ, bảo sao không khiến người khác ghen ghét.

Hiểu được lão phu nhân đang lo lắng điều gì, Tống Minh Diên liền lên tiếng trấn an: "Nãi nãi, ngài yên tâm, nếu đã dám lấy đồ ra thì ta cũng chẳng sợ ai ghen tị. Chúng ta không cần phải thắt lưng buộc bụng chỉ để làm vừa lòng kẻ khác."

Lục lão phu nhân nhìn quanh một vòng, cẩn thận kéo tay Tống Minh Diên, còn hạ thấp giọng xuống: "Nãi nãi biết ngươi có bản lĩnh, nhưng chúng ta phải cẩn trọng hơn. Ăn ít đi hai miếng cũng không sao, dù sao cũng không thể đến nỗi c.h.ế.t đói."

"Cá hôm nay còn có thể coi là bớt chút giải thèm, nhưng không được lấy ra thêm thứ gì khác. Mỗi lần ngươi lấy thứ gì đó ra, trái tim nãi nãi lại nhảy lên không yên."

Tống Minh Diên hiểu ý bà, nhưng thực tế, Lục gia hoàn toàn có thể làm lơ, nếu bị phát hiện, chỉ cần đổ hết trách nhiệm lên nàng, Lục gia sẽ không sao. Biết đâu còn nhờ vậy mà được hoàng đế Thuận An để mắt, có thể xóa bỏ oan khuất cho họ. Nhưng họ không làm như vậy.

Nếu trước đây có một người như lão phu nhân dặn dò nàng ân cần thế này, chắc chắn nàng đã không lỗ mãng bộc lộ khả năng của mình ngay ngày đầu tiên.

Giờ đây, khi có người thật lòng quan tâm, nàng cũng không muốn làm những người ấy lo lắng.

DTV

Tống Minh Diên mềm giọng: "Nãi nãi, con hứa, tất cả đều sẽ nằm trong giới hạn an toàn của con."

Lục lão phu nhân vui mừng: "Tốt, tốt! Lại đây, nãi nãi đã chuẩn bị nước nóng sẵn, rửa mặt rửa tay rồi cùng ăn cơm!"

Bữa tối hôm đó là món canh cá nấu trong chảo sắt, còn có cơm trắng, đặc biệt lão phu nhân còn chuẩn bị thêm cho Tống Minh Diên hai quả trứng gà.

Cả gia đình quây quần quanh đống lửa, trong cái lạnh nơi đất khách, dùng bữa tối đầu tiên kể từ khi bị lưu đày.

Sau khi đêm xuống, mọi người đều vây quanh đống than hồng để ngủ.

Tống Minh Diên thử lấy đan dược ra từ không gian ra, nhưng đã thử nhiều lần mà không thành công.

Mãi đến khi nàng chọn viên Ích Khí Đan phẩm chất thấp nhất mới lấy ra được.

Có lẽ là do nàng vừa mới bắt đầu tu luyện linh lực.

Loading...