Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tạo phản mang không gian dọn sạch quốc khố - Chương 92

Cập nhật lúc: 2025-06-28 23:45:53
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giãy giụa đến thở không ra hơi, tiểu cô nương Lục Tư Ninh cuối cùng tức giận siết chặt nắm tay: "Đại ca, huynh mau thả Ninh Ninh ra, không thì ta sẽ mách với nãi nãi là huynh khi dễ ta!"

Không động tĩnh.

"Đại ca, nếu huynh không buông ra, ta sẽ gọi Đại bá nương!"

Vẫn không có động tĩnh.

"Tẩu tẩu!"

Vừa dứt lời, góc chăn bỗng nhiên được thả lỏng, ánh sáng tràn vào khiến Lục Tư Ninh có thể thở phào.

Vừa thấy ánh sáng, Lục Tư Ninh, đầu tóc rối bời, lập tức nhào tới chỗ Lục Bùi Phong, la lên: "Ninh Ninh liều mạng với huynh, đại phôi đản!"

Tống Minh Diên vừa ngoái lại liền thấy tiểu cô nương đang nắm tóc Lục Bùi Phong xả tức, nàng chỉ đành: "..."

Giữa việc ngăn cản cô bé hay thương xót cho Lục Bùi Phong, nàng lựa chọn coi như không thấy.

Lục Tư Ninh đắc ý trả thù, nhìn tóc đại ca rối bời còn hơn mình, liền ngửa đầu cười to hả hê.

"Còn dám khi dễ Ninh Ninh, ta sẽ bảo tẩu tẩu trị huynh!"

Mọi người chứng kiến cảnh này đều không nhịn được cười.

Nhưng sự vui vẻ của cả nhà Lục gia lại khiến Chu thị chướng mắt vô cùng, lòng thầm hận không thể xé nát từng gương mặt tươi cười ấy.

Nhi tử của bà ta bị đánh chết, xác còn không ai an táng, cớ sao bọn họ có thể cười vui như vậy!

"Ngươi biết vì sao bọn họ có thể sống thoải mái như thế không?"

Lục nhị lão gia, vốn định phát tác khi thấy Chu thị bất ngờ xuất hiện, nghe câu hỏi đó thì ngưng lại, chần chừ hỏi: "Vì sao?"

Đây vẫn luôn là điều khiến Lục nhị lão gia nghĩ mãi không thông, cùng là phạm nhân bị lưu đày, tại sao bọn họ lại sống thoải mái hơn?

"Đương nhiên là vì bọn họ biết cách lấy lòng quan sai!" Chu thị che giấu ánh mắt tối tăm, cười lạnh: "Ngay từ đầu bọn họ đã biết dâng đồ ăn thức uống cho quan gia, việc lớn nhỏ đều chuẩn bị bạc, nên tự nhiên được quan sai yêu mến."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-92.html.]

"Nếu ngươi chịu khó trong việc đó, chưa chắc đã khổ sở hơn bọn họ."

Lục nhị lão gia cảnh giác hỏi: "Ngươi mà lại tốt bụng nhắc nhở ta sao?"

Kể từ khi Lục Bùi Thắng bị đánh chết, ông ta đã không nhìn ra nữ nhân này là người thế nào. Rõ ràng nhi tử vừa chết, bà ta đã xoay người đong đưa với quan sai, không bỏ một xu để tang.

Chu thị nghe thấy vậy, lòng cười nhạt, nhưng ngoài mặt lộ vẻ ủy khuất: "Bá bá nói vậy, ta vốn có thể dựa vào nhi tử, nay người đã mất, đành trông cậy vào tộc nhân các ngươi. Đương nhiên mong các ngươi được sống tốt."

"Ta chỉ là khó chịu khi thấy đại phòng đắc ý thôi." Bà ta căm hận nói: "Đều là cùng tộc, con ta nói sao cũng là thân thích, vậy mà bọn họ trơ mắt nhìn nó bị đánh, ta làm sao nuốt trôi cục tức này!"

"Nay ta cô đơn không nơi nương tựa, chỉ mong gia gia xem xét lòng thành hôm nay mà chiếu cố nhiều cho ta."

DTV

Chu thị bày ra bộ dáng căm hận Lục gia đến tận xương, khiến Lục nhị lão gia dẹp bớt hoài nghi.

Nếu không có ai giúp đỡ, bà ta, một nữ nhân, thực sự khó có thể sinh tồn trong chốn lưu đày. Bà ta không muốn chết, việc quy phục bọn họ cũng coi như có lý do hợp tình.

Tuy nhiên, vì lo ngại Chu thị có thể nuôi hận và trả thù bất kỳ lúc nào do mối oán giận với Lục gia, Lục nhị lão gia vẫn không thể hoàn toàn an tâm.

"Ngươi thật lòng nghĩ vậy sao?"

"Đương nhiên, tuy rằng ta nương tựa vào Toàn Dũng, nhưng đây cũng chỉ là kế tạm thời, không thể lâu dài. Hiện tại ta còn có chút tiếng nói ở bên hắn, nhưng ai biết sau này sẽ ra sao, ta phải tính toán cho chính mình trước."

Toàn Dũng là người có quyền lên tiếng sau Ngô Đạt và Đặng Lương trong đội ngũ quan sai.

Lục nhị lão gia biết Chu thị dựa vào quan sai, nhưng không rõ là ai. Nghe bà ta nói đến Toàn Dũng, trong lòng ông ta liền trở nên khôn khéo. Nếu Chu thị thực sự có chút quan hệ với Toàn Dũng, thì bà ta cũng có chút giá trị lợi dụng đối với ông ta.

"Ta không phải hạng người bảo thủ đâu. Ngươi vì mưu sinh mà buộc phải lấy lòng Toàn Dũng, ta có thể thông cảm."

"Trước kia chúng ta không phải không muốn giúp ngươi, chỉ là lúc này ai cũng khó khăn. Ngươi cũng thấy đấy, chúng ta đều phải sống bằng chút tiền ít ỏi trong tay, có thể cứu được A Thắng đã là cố gắng hết sức. Về sau nếu có biến cố, ai có thể đảm bảo bảo vệ được chính mình chứ."

"Ngươi cũng đừng trách tộc nhân tàn nhẫn, không ai muốn nhìn người thân c.h.ế.t đi, đều là hoàn cảnh ép buộc mà thôi!"

Lục nhị lão gia nói như thể rất thành khẩn, người ngoài không biết còn tưởng chỉ vì lấy ra nửa lượng bạc mà ông ta phải trả giá đắt.

Thực chất, trong lòng Chu thị hận Lục nhị lão gia còn hơn tất cả Lục gia cộng lại. Ông ta luôn giả vờ như nếu có bạc trong tay đã không cần bà ta phải cầu cứu, chỉ cần có một lượng bạc, ông ta cũng sẽ lấy ra cứu A Thắng.

Giả tạo khiến người ta không khỏi muốn lột trần sự dối trá của ông ta!

Loading...