Tự chuốc họa , Kiêu Vương đành nuốt chén thuốc đắng ngắt, hôi thối.
Sau khi uống, Ôn Nhuyễn rời phòng chuẩn cơm trưa. Hắn súc miệng, nhai khô để xua tan vị đắng.
Nhớ lúc hôn mê, từng bóp c.h.ế.t nàng. Giờ đây, nghĩ dù thật sự bệnh, cũng tránh Ôn Nhuyễn, để nàng khỏi chăm sóc mà khiến khốn khổ.
Có lẽ thuốc tác dụng gây buồn ngủ, nên khi uống, Kiêu Vương mệt mỏi, ăn trưa mà cởi giày lên giường nghỉ ngơi.
Khi Ôn Nhuyễn bưng đồ ăn , thấy ngủ, nàng gọi, chỉ uống một bát cháo, sai cất thức ăn, định hâm khi tỉnh.
Sau khi hạ nhân rời , Ôn Nhuyễn bên giường, tựa cột giường, ngắm Kiêu Vương ngủ say. Nhìn hồi lâu, khóe môi nàng nở nụ .
Sinh nhật hôm nay Kiêu Vương chuẩn thật khiến nàng khó quên, lòng nàng càng thêm yêu mến .
Kiếp , khi Kiêu Vương chiến thắng trở về Kim Đô, khoác áo choàng đỏ rực, giáp đen uy nghiêm, cưỡi chiến mã oai hùng, bao nữ tử mê mẩn.
Các cô nương trong kinh thành thường bàn về Kiêu Vương, Ôn Nhuyễn cũng vài bạn , ít mê . Qua những cuộc trò chuyện, nàng dần thấy Kiêu Vương là nam tử xuất sắc.
Khi gả cho , nàng mang nhiều kỳ vọng và mộng tưởng. những biến cố, kỳ vọng tan biến, nàng chỉ sống sót và đưa về chính đạo.
cứu , ngay cả sống sót cũng thành xa vời.
Giờ đây, thứ khác biệt. Kiêu Vương đối xử với nàng, khiến nàng tràn đầy hy vọng.
Hắn đối nàng , nàng cũng đáp . Từ nay, nàng sẽ đặt ở vị trí đầu tiên trong lòng.
Nghĩ , nàng lên giường, ôm lấy Kiêu Vương và chìm giấc ngủ trưa.
Khi Kiêu Vương tỉnh , thấy Ôn Nhuyễn ngủ ngon trong lòng .
Hắn lặng lẽ ngắm nàng, cảm thấy lồng n.g.ự.c như trở thành chiếc giường thứ hai của nàng.
Cẩn thận dịch , xuống giường, mặc quần áo. Thấy Ôn Nhuyễn trượt dần mép giường, nhíu mày, đặt gối của chỗ .
Ôn Nhuyễn ôm lấy gối, an phận hơn. Kiêu Vương thở phào, rời phòng tìm Thạch giáo úy.
Những ngày , Ôn Nhuyễn chăm sóc Kiêu Vương cẩn thận. Ban đêm, nàng lo lắng, ngủ yên, thường tỉnh dậy sờ trán , kiểm tra nhiệt độ. Mỗi nàng tỉnh, cũng giật vì cảnh giác.
Cơn bệnh giả khiến ngủ ngon, mí mắt xuất hiện quầng thâm.
Đến khi khỏe, Ôn Nhuyễn gọi Triệu thái y đến bắt mạch.
Triệu thái y, hiểu tính Kiêu Vương, dù thấy thiếu ngủ, vẫn khỏe mạnh, thậm chí “một địch mười” cũng vấn đề.
Kiêu Vương tán thưởng, thầm nghĩ Triệu thái y quả là sắc mặt. Hắn quyết định về Kim Đô sẽ nâng đỡ ông .
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Triệu thái y để ý, chỉ tránh xa Kiêu Vương .
Có lời của Triệu thái y, Ôn Nhuyễn yên tâm. Cả hai ngủ ngon đến trưa hôm .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tao-phan-truong-phu-cung-trong-sinh/chuong-32.html.]
Sau khi diễn xong, Kiêu Vương với Ôn Nhuyễn rằng ngoài cùng Phó Cẩn Ngọc lo việc cứu tế.
Ôn Nhuyễn lo lắng: “Ngoài nguy hiểm, khó lòng yên tâm.”
Kiêu Vương an ủi: “Nguy hiểm ngày một ngày hai. Bổn vương thể vì thế mà ở mãi trong phủ như đóa hoa mong manh. Tắc Châu trải qua phản loạn và thiên tai, dân chúng hoảng loạn, bổn vương mặt trấn an. Ngươi yên tâm, sẽ để gặp nguy hiểm.”
Ôn Nhuyễn vẫn lo: “ những thích khách chắc chắn đang tìm cách ám sát điện hạ.”
“Bổn vương sẽ mang Thạch giáo úy và cao thủ bên . Ngươi đừng lo, ở phủ, sẽ sớm về, tiện thể mang hạt dẻ rang đường ngươi thích.”
“Xong việc thì về ngay, đừng vì hạt dẻ mà vòng đường.”
Kiêu Vương gật đầu, nhưng đó, ngoài của tăng lên, Ôn Nhuyễn ngăn , chỉ dặn cẩn thận.
Không Kiêu Vương bên cạnh, Ôn Nhuyễn chán nản, thường đến tìm Tống đại phu nhân uống .
Dù chênh lệch tuổi tác, hai dần thiết như tỷ . Hôm nay, Tống đại phu nhân bất ngờ hỏi: “Vương phi và điện hạ bàn về chuyện con cái ?”
Ôn Nhuyễn suýt sặc , đáp: “Điện hạ mới khỏi bệnh, vội.”
Tống đại phu nhân tiến sát, thần bí hỏi: “Vậy điện hạ và vương phi … viên phòng ?”
Ôn Nhuyễn đỏ mặt, ngượng ngùng: “Chuyện phu thê, Tống đại phu nhân đừng hỏi.”
Nhìn vẻ mặt Ôn Nhuyễn, Tống đại phu nhân đoán vài phần, : “Vương phi đừng trách đường đột. Điện hạ giờ gần khỏe, địa vị cao quý, diện mạo xuất chúng. Các nha đầu trong phủ thấy đều xuân tâm nhộn nhạo, huống chi những nữ tử ngoài ý đồ. Điện hạ thường ngoài, khó tránh gặp vài khó đối phó.”
Ôn Nhuyễn nghĩ đến gương mặt tuấn tú của Kiêu Vương, lòng khẽ d.a.o động. Nàng còn mê, huống chi khác!
nàng thắc mắc: “ chuyện đó liên quan gì đến việc viên phòng?”
Tống đại phu nhân giải thích: “Nếu phu thê hòa hợp, dù nữ tử ngoài khó đối phó, trượng phu cũng d.a.o động. Ta nhờ đời sống phu thê hài hòa mà giữ lòng phu quân, nên bao năm nay, hái hoa ngắt cỏ.”
Ôn Nhuyễn nhận Tống Lang và Tống đại phu nhân là cặp phu thê ân ái hiếm , tò mò hỏi: “Vậy để đời sống phu thê hài hòa?”
Tống đại phu nhân nàng, khó xử, chỉ : “Chuyện khó rõ. Sau , khi vương phi và điện hạ viên phòng, hãy hỏi .”
Ôn Nhuyễn đỏ mặt, hỏi thêm, nhưng lời của Tống đại phu nhân khiến nàng nghĩ ngợi.
Nàng và Kiêu Vương ngủ chung giường hơn tháng, ngoài ôm ngủ, chẳng chút mật nào. Thái y chỉ viên phòng, nhưng ôm hôn!
Tống đại phu nhân hỏi nàng nghĩ gì, Ôn Nhuyễn khó xử, cuối cùng quyết định tâm sự: “Thái y điện hạ nên viên phòng, nhưng hơn tháng ngủ chung, ngoài ôm ngủ, chúng chẳng gì mật hơn.”
Tống đại phu nhân kinh ngạc: “Thật sự… ?”
Ôn Nhuyễn gật đầu.
Tống đại phu nhân khó xử, nghĩ rằng hoặc Kiêu Vương đủ sức, hoặc Ôn Nhuyễn đủ hấp dẫn. Bà uyển chuyển : “Có lẽ vì giữa vương phi và điện hạ còn một tầng ngăn cách phá vỡ, nên điện hạ cách mật.”
Ôn Nhuyễn nhíu mày. Ngăn cách gì? Họ ngủ chung hơn tháng, dù là lưới sắt cũng thủng!
Nàng quyết định tối nay sẽ thử xem Kiêu Vương nghĩ gì!