Hắn và nàng vẫn  thành , đáng nhẽ  nên gặp , nhưng ai bảo Lý Hằng là học trò của Bạch Cư Thiền nào, huống hồ còn  thiết với Bạch Nhuận Triết đến thế, nên cuối cùng  vẫn gặp  hôn thê nhà .
Dưới gốc cây quế đằng  thư viện.
Nàng chỉ mới tắm xong, lúc em trai đến tóc nàng vẫn còn  khô, đành bảo nha đầu tết thành b.í.m tóc đuôi sam, cứ tưởng Đại ca và tiểu  cũng  mặt, nào ngờ tới  mới thấy chỉ  mỗi Lý Hằng.
Khó xử quá…
“Nghe  Đông Sơn đang mở phiên chợ đêm…” Hắn lên tiếng, xua  bầu  khí lúng túng, “Không  ngày   vẫn thích  lắm ?”
“…” Nàng  trả lời, nhưng hai mắt  sáng bừng.
***
Mùa Đông năm Mậu Tử, Tam lang Lý gia thuận lợi thành hôn.
Kể từ đấy, cả ba cô con dâu nhà họ Lý  mã đáo thành công.
Giờ Tý đêm ba mươi,  khi đốt pháo, Điềm Nhi lúc   hoài thai bốn tháng khoác tay chồng trở về phòng. Đi qua đường tắt ở vườn , vì sợ trời tuyết đường trơn, Lý Diệc Hằng duỗi tay ôm lấy vai vợ, thuận thế hôn trộm một cái lên tóc mai nàng,  nàng vui vẻ bật , bỗng lúc    thấy tiếng trò chuyện ở phía .
“Sao nàng  những chữ đó?” Người hỏi là phụ  .
“Biết thì  thôi.” Trả lời là mẫu  .
“Ngày    nàng  gì?” Phụ   hỏi.
“Thế  ngày  cũng     từng đính hôn  khi thành  .” Mẫu  .
“Là ai dạy nàng?” Phụ  tránh lời vấn trách của mẫu , tập trung câu hỏi của .
“Là biểu tiểu thư nào đó ở Hắc gia từng đính hôn với ?” Mẫu  cũng tập trung  vấn đề .
Sau một hồi im lặng, ngay lúc đôi vợ chồng mới cưới cho rằng cặp vợ chồng già phía  sẽ giận dỗi  thì…
Nghe thấy vị phụ   , “Ta  với nàng thì nàng cũng   với .”
“Được,    !” Chủ mẫu Lý gia   ba  con dâu nhưng vẫn còn trẻ trung lắm,  hề thấy  hổ chút nào.
Một lúc , phụ  sẵng giọng , “Không .”
Rồi mẫu  cũng hắng giọng đáp, “Ta  với  một bí mật  giấu mấy chục năm qua, thật      ở thế giới …”
Chưa đợi vợ  hết câu, phụ   cắt ngang, “Ừ,  ở chỗ nàng  thể bay lên trời, thuyền  thể lặn xuống nước, còn gì mới mẻ hơn ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tay-phu-ky-truyen/chuong-79.html.]
“Có,   còn  thể lên cả mặt trăng  kìa.” Mẫu  đáp.
“Vậy nàng còn đến đây  gì?” Phụ  tức giận.
“Có nhẽ ông trời cảm thấy đấng nam nhi như  thê thảm quá, nên phái tiên nữ đến cứu rỗi chăng?” Mẫu  đáp.
Sau đấy, đôi vợ chồng già   bật , ánh đèn hắt lên sợi tóc, phản chiếu lấp lánh.
Đợi hai   xa, Điềm Nhi mới ngẩng đầu  phu quân nhà , hỏi , “Sau  chúng  cũng sẽ giống như cha  chứ?”
“Đương nhiên sẽ giống, đấy là truyền thống nhà  mà!” Lý Diệc Hằng ôm siết vai vợ.
“Được,   kể về tiểu thư Ngụy gia  .” Điềm Nhi  lạnh  .
“Tiểu thư NGỤY gia  ! Cha  chỉ bảo trong  em  nhất định   một  cưới biểu  MẠC gia, nàng xem,   Nhị    lời  đấy ?” Chuyện  liên quan gì tới !
“Sao   bảo do Nhị   trai hơn  !” Nàng    chồng  chuyện  , vốn dĩ hứa gả Tịch Ngôn cho , nhưng hồi bé hỏi Tịch Ngôn  gả cho biểu ca nào thì   lập tức ôm lấy Nhị  Diệc Hiên, hỏi cô bé vì , cô bé mới  vì Diệc Hiên  trai!
“Ta,  còn chả thèm   ,  chuyện cứ líu nha líu nhíu, khác gì muỗi .” Nào  ưa  như vợ , mới gặp  đầu mà  mang  cảm giác  quen,  lẽ vì nàng là  vợ ông trời dành riêng cho .
“Đại ca,   ai là muỗi đấy?” Mạc Tịch Ngôn chim sẻ chực sẵn đằng , điềm đạm hỏi   chồng kiêm  họ.
“Mùa đông thế    muỗi,   nhầm !” Lý Diệc Hằng ngoái đầu nháy mắt với Nhị ,  hiệu  mau mau quản vợ  .
Diệc Hiên vốn  như công tử như ngọc, mỗi khi   khiến  khác   lâu thêm,  bao nhiêu  bên ngoài đều  bộ dạng công tử điềm đạm của   lừa đảo, thực chất trong bụng  một bồ ý ! “Nghe ý Đại ca,  vẻ đang trách   đây chiếm đoạt nhân duyên của  nhỉ. Gán tội danh   bằng chứng thì đành gánh , ai bảo chúng  là  em ruột, nhưng   thế  thấy   với tẩu ?”
Lý Diệc Hằng chậm rãi buông vai vợ , siết nắm đ.ấ.m kêu răng rắc, “Lý Tuyết Phong, hơn một năm  gặp, ngứa đòn   ? Lại đây, để Đại ca giúp  thư giãn gân cốt.”
Nói đoạn, hai  em bắt đầu rượt đuổi trong tuyết…
Còn  hai nàng dâu, một thong thả  bên hóng mát, một nhảy lên vung tay cổ vũ chồng  – đương nhiên   chính là Tịch Ngôn.
Vợ lão Tam mới đến trông mà ngơ ngác,  chuyện  khác với tưởng tượng  khi  cửa của nàng thế? Lúc   sẽ  gả  phủ Quốc công, nàng còn tưởng là chốn Hầu môn sâu tựa biển.
“Đừng căng thẳng, hai  họ thích giỡn với  như thế từ nhỏ .” Lão Tam Lý Diệc Nam vội giải thích hành động  chín chắn của hai   với vợ ,  định bày tỏ   võ dũng như họ thì   một quả cầu tuyết đập  mặt, “… Hai   đủ !” Lại một  xông tới – giả vờ cái nỗi gì, rõ ràng đứa thích gây chuyện nhất là Lý lão Tam nhà !
Chẳng mấy chốc, ba  em  diễn  cảnh phá nhà hồi nhỏ…
“Nên  mới  với ba nha đầu đó, sinh con gái  thưởng, sinh con trai thì tự mà nuôi! Ôi ôi hoa mộc hương của … Khó khăn lắm mới chăm  mấy gốc!” Ở đằng xa, chủ mẫu Lý gia  ba  con đang quần  ẩu đả, miệng lẩm nhẩm.
“Có hề gì, sáng mai lập tức bảo chúng cút .” Gia chủ Lý gia vỗ  tay vợ như  trấn an.
Trời lấp lánh muôn ngàn tinh tú, tuyết  rơi ngập cõi tinh .
KẾT THÚC