Ta hận bản  vô năng!
Ta hận cái hệ thống quỷ quái , dựa  cái gì mà  và những   yêu thương cùng tất cả  thứ đều   nền cho cái gọi là nữ chính, trở thành một linh hồn  bậc thang của bọn họ!
Keng! Keng! Keng!
Lúc ý thức  mơ hồ, tiếng chuông thanh thúy vang lên từ xa.
Ta  thấy một đôi mắt đào hoa đỏ rực ẩn nhẫn, bên tai vang lên giọng  trầm thấp run rẩy:
“Xin , A Oản, thần tới chậm.”
21
Liên Vệ Dã  trở  .
Sau tai nạn  cầu đá,   cứu .
Hắn ,  sẽ xử lý   chuyện tiếp theo, để  nghỉ ngơi cho khỏe.
Hắn ,   Tần Kiều Kiều  năng lực kỳ lạ,   tìm  cách .
Khoan ,   năng lực của Tần Kiều Kiều?
Dưới ánh đèn mờ ảo,    ôm  lòng, vuốt ve những vết thương chằng chịt   , lông mi khẽ run.
“A Oản, nàng tin  đời   trùng sinh ?”
Cằm  đặt  đầu , giọng điệu trịnh trọng, trầm lắng.
“Trùng sinh?” Ta khó hiểu ngẩng đầu  .
“Chính là   mơ một giấc mơ  dài  dài,  mơ thấy A Oản chết,    g.i.ế.c c.h.ế.t hết   đến  khác, mỗi    xoay chuyển cục diện …”
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Giọng Liên Vệ Dã trầm thấp, mi tâm đau đớn.
Ta che miệng ,    đang  gì, giống như giấc mơ  từng mơ .
Cuối cùng cả hai chúng  đều chết.
“Liên Vệ Dã, bất kể kết cục thế nào, chúng  hãy cố gắng  đổi cái gọi là kết cục đó.”
Ta  thẳng  mắt , nghiêm túc .
Hắn  phát điên  đường về Thịnh Kinh, điều   nghĩa là cốt truyện  thể  đổi.
Còn về Tần Kiều Kiều, trong đầu  hiện lên tiếng lòng    cầu.
Chỉ cần độ hảo cảm của Thượng Quan Chiêu đối với ả  bằng 0, ả  sẽ c.h.ế.t ?
Hắn kinh ngạc  ,    thôi, ôn nhu mỉm .
“Được, nhất định  thể  đổi kết cục.”
Ít nhất  , A Oản của  vẫn còn, kết cục sẽ khác chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thai-hau-tu-thong-cung-thua-tuong/chuong-11.html.]
22
Dịch bệnh ở Ôn Châu kết thúc,   đều trở về Thịnh Kinh.
Tô Hòe âm thầm hợp tác với Tĩnh Vương, thành công xử lý những kẻ điên cuồng  nuôi dưỡng trong phủ Thái thú.
Sau khi giả vờ  Tần Kiều Kiều ép , Tô Hòe liền giả buồn rời khỏi Thượng Quan Chiêu, lặng lẽ trở về bên cạnh chúng .
“Liên  thật  phúc, tướng phu nhân  thai song sinh.”
Nàng   tủm tỉm bắt mạch cho  chẩn đoán tình hình thai nhi, đảm bảo bọn chúng an  lớn lên.
Liên Vệ Dã nắm tay , gương mặt tuấn tú  căng thẳng.
“Không cần lo lắng cho thai nhi,  thể A Oản thế nào?”
Ta ngạc nhiên,  quan tâm đầu tiên  là ?
“Liên phu nhân  thể  , Liên   cần quá lo lắng, chỉ cần chú ý điều dưỡng, mấy  ngã xuống nước  thể nàng   lạnh, cần  ủ ấm nhiều hơn.”
Vì câu  , Liên Vệ Dã cứ ôm  ngủ mỗi ngày.
Mỹ danh rằng, ủ ấm cơ thể,  chỉ đang quan tâm .
Ta thấy  buồn   bất lực, trong lòng dâng lên niềm vui sướng khó tả.
Tuy nhiên, đây rốt cuộc chỉ là sự yên bình  khi cơn bão ập đến.
Bề ngoài,  dẫn các phi tần trở về từ Tề Thiên Tự  khi cầu phúc.
Phía trong, Thượng Quan Chiêu cùng Tĩnh Vương âm thầm đối đầu mãnh liệt.
Sau khi trở về cung,  sai  tìm Vương Vũ, bạch nguyệt quang trong lòng Thượng Quan Chiêu,  khi giải cứu nàng  khỏi kỹ viện,   giao dịch với nàng .
“Vương Vũ, phụ mẫu ngươi  Thượng Quan Chiêu hại chết, ngươi  hận ?”
Gương mặt nhỏ nhắn thanh tú của nàng  đầy vẻ điên dại, đôi mắt đen thẳm khi  đến tên Thượng Quan Chiêu liền bùng lên ngọn lửa, hận ý nồng đậm.
Từng chữ từng chữ như máu: “Hận! Sao   thể  hận! Nếu   thấy  đáng thương,  cũng sẽ  kết giao với ,  hết lòng yêu thương ,   diệt cả tộc ,  còn  bằng cầm thú!”
Nhìn thấy hận ý của nàng  gần như hóa thành thực thể,  hài lòng mỉm .
Vương Vũ, là cháu gái của Thái hậu tiền triều, gia thế hiển hách, nhưng Hoàng đế tiền triều  kiêng kị quá sâu,  diệt trừ hậu duệ Vương gia cho nhanh chóng.
Nàng  cùng Thượng Quan Chiêu chơi với  từ nhỏ, tình cảm  hề tầm thường, nào ngờ Thượng Quan Chiêu  mượn tay nàng , dụ dỗ nàng  lấy trộm thư từ trong phòng cha nàng, vu oan giá họa.
Cuối cùng, dùng m.á.u tươi của cả nhà họ Vương để lấy lòng Hoàng đế tiền triều, mở đường cho .
Sau đó, Vương Vũ mất tích, thực  là trốn trong quân doanh tham sống sợ c.h.ế.t  quân kỹ, chỉ cầu  một ngày báo thù,    Thái tử nước láng giềng giúp đỡ, mới trở thành gian tế của nước láng giềng.
Kiếp ,   tìm  nàng   Thái tử nước láng giềng một bước.
“Ai gia bảo đảm  thể khiến Thượng Quan Chiêu chết, nhưng cái giá  trả là ngươi  chết, ngươi  bằng lòng ?”
“Chỉ cần  chết, Vương Vũ vạn  c.h.ế.t cũng  từ!”
Tiếng dập đầu vang dội khắp đại điện, báo hiệu một trận mưa m.á.u gió tanh sắp xảy .