Vu Tuệ Hiền  định bước  thì sững , bàn tay nhỏ mềm mại của bé A Mãn  chìa về phía bà. Vu Tuệ Hiền lo lắng liếc  phòng bếp, nhưng đành thở dài, một tay bế bé A Mãn  lòng.
 
“Tuệ Hiền, mau  xuống , bế trẻ con mà   thì mệt lắm,” Thẩm Chi Chi vỗ vỗ chiếc ghế dài bên cạnh,  hiệu cho Vu Tuệ Hiền  xuống.
 
Vu Tuệ Hiền lo lắng  xuống, mắt vẫn thỉnh thoảng liếc về phía phòng bếp, và ngay lập tức thấy một ngọn lửa bùng lên. Lần  thì bà     yên nữa. Mấy đứa ngốc  lát nữa  nấu  cơm là chuyện nhỏ, nếu lỡ    thương thì thật sự  xong.
 
“Không ,    xem , đừng để lát nữa...” Vu Tuệ Hiền bế bé A Mãn bật dậy, định chạy  bếp.
 
Thẩm Chi Chi vội giữ bà : “Tuệ Hiền , lúc cần buông tay thì  buông tay,  để chúng nó tự lập. Đàn ông con trai  thể nuông chiều quá , kệ chúng nó   thành cái dạng gì thì .”
 
“Nhỡ lát nữa nấu cơm  ăn  thì ? Bà cô tổ cũng  thể nhịn đói ,” Vu Tuệ Hiền lo lắng .
 
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“Không ăn  thì để chúng nó tự ăn. Cùng lắm chúng  gọi nhà hàng Minh Tương Lâu giao đồ đến là ,” Thẩm Chi Chi nhún vai, thản nhiên . “Dù  tổ chương trình cũng  cấm gọi đồ ăn ngoài, cùng lắm thì cả nhà cùng ăn cơm hộp. Sản nghiệp nhà  chứ    đủ tiền ăn .”
 
“Ăn cơm hộp là một chuyện, nhưng nếu chúng nó  thương thì ?” Vu Tuệ Hiền  tiếng loảng xoảng trong bếp, lòng nóng như lửa đốt. “Không ,    giúp chúng nó.”
 
Vu Tuệ Hiền mấp máy môi định  thêm gì đó, Thẩm Chi Chi  lười biếng   : “Bị thương thì đưa đến bệnh viện. Ta  t.h.u.ố.c trị thương  nhất, cao bỏng, hồng hương , chỉ cần  c.h.ế.t hẳn là đều cứu về , cô cứ yên tâm. Nếu cô cứ tiếp tục để chúng nó buông thả như , chẳng  sẽ thành phế vật hết .”
 
Thẩm Chi Chi liếc  họ,  khẽ lắc đầu: “Đừng để     cô nương nào thèm ngó ngàng tới, lúc đó thì thảm.”
 
[Cười xỉu, bà cô tổ  một cảm giác buông thả mặc kệ sống c.h.ế.t của Thẩm Ngôn.]
 
[Ha ha ha ha ha, chỉ cần  c.h.ế.t hẳn,   c.h.ế.t mất. Bà cô tổ vẫn quan tâm Thẩm Ngôn lắm chứ, t.h.u.ố.c men còn chuẩn  sẵn , Thẩm Ngôn đúng là  phúc nha!]
 
[Cái phúc  cho bạn đấy, bạn   ? (icon mặt chó)]
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thai-hau-xuyen-khong-cung-con-chau-dinh-luu-tham-gia-show-thuc-te/chuong-105.html.]
[Mẹ của Thẩm Ngôn thật sự  dịu dàng, nhưng cũng  giống kiểu phụ  lo lắng thái quá, chuyện gì cũng  tự tay  mới yên tâm, ngược   nuôi con thành  chẳng   gì cả.]
 
[Không ngờ câu “cha  lười biếng con cái siêng năng” cũng áp dụng  cho mấy đứa con lớn hai mươi mấy tuổi, ha ha ha ha ha ha!]
 
[Bà cô tổ, hãy buông tay để con trẻ tự  . Con gái chúng  là   nghỉ ngơi.]
 
Cuối cùng,  sự khuyên bảo của Thẩm Chi Chi, Vu Tuệ Hiền   gì khác nữa, yên tâm chơi đùa cùng bé A Mãn, nhưng ánh mắt vẫn thỉnh thoảng liếc về phía phòng bếp.
 
Bên ngoài là một khung cảnh yên bình, còn trong bếp  là một biển lửa hỗn loạn. Thẩm Ngôn và đồng bọn  đầu nấu ăn, quả thật là luống cuống tay chân, trông như một hiện trường t.h.ả.m họa.
 
Ống kính thứ hai   cảnh tượng khiến khán giả  lăn lộn. Ba  Thẩm Ngôn đúng là     đau cả bụng,   thể tấu hài đến thế chứ!
 
Mặt của ba  họ đều lấm lem những vệt đen, mũ của Từ Chi Ý thì xiêu vẹo  đầu, còn mũ của Thẩm Ngôn thì    bay   mất, kiểu tóc cũng trở nên kỳ quái.
 
Phần tóc mái phía  dường như còn  uốn thành những lọn xoăn nhỏ, trông dựng  một cách kỳ lạ.
 
Khán giả: “?”
 
Rốt cuộc  xảy  chuyện gì,  họ   nông nỗi ?
 
[Cười c.h.ế.t  mất, đầu bếp Thẩm và đầu bếp Từ t.h.ả.m thật sự. Thẩm Ngôn lúc nãy suýt nữa cháy cả tóc, giờ đang t.h.ả.m thương cứu vãn đây.]
 
[Ha ha ha ha ha  xỉu, ba   cơm rang,   bật bếp thế nào, loay hoay một hồi ‘bùm’ một cái lửa bùng lên. Thẩm Ngôn suýt cháy tóc, khuôn mặt  trai của Từ Chi Ý suýt  lửa táp . Ba Thẩm còn t.h.ả.m hơn, giờ vẫn đang trong nhà vệ sinh xử lý quần áo của  đó!]
 
Ngọn lửa bùng lên lúc nãy suýt nữa   Thẩm Ngôn, Từ Chi Ý và Thẩm Trấn Sơn  hủy dung. Và khi  thấy nguyên liệu họ chuẩn , khán giả chỉ   tại chỗ, đây rốt cuộc là cái gì !