Đám anti-fan: “...”
 
Cú vả mặt  đến quá bất ngờ, trơ mắt   khác rút thăm, còn  chỉ  thể  . Cảm giác  còn khó chịu hơn cả  g.i.ế.c!
 
Sao họ  tiện tay thế  , cứ   bôi nhọ Thẩm Chi Chi  gì. Họ đúng là đáng c.h.ế.t mà!
Năm vị bếp trưởng của Minh Tương Lâu đến  nhanh,   mặc đồng phục thống nhất. Ai nấy đều tinh thần phấn chấn, bộ đồng phục đầu bếp màu xanh nhạt khiến họ trông càng thêm sạch sẽ, gọn gàng.
 
“Thưa bà chủ, chúng   chuẩn  xong,  thể bắt đầu nấu ăn.”
 
Họ  đến  mặt Thẩm Chi Chi, đồng loạt cúi chào, ai cũng cung kính .
 
Họ  sớm   nhà hàng của   từ thời Bắc Chu,  xây dựng riêng cho vị tiểu thái hậu vốn  nuông chiều từ nhỏ. Bên trong  đủ loại mỹ thực kỳ lạ, họ cũng luôn nghiên cứu những món ăn quý giá  thất truyền trong chiến tranh, cố gắng khôi phục  hương vị của chúng.
 
Nhà hàng  cũng  đời đời chờ đợi hậu duệ của chủ nhân,  ngờ  thật sự chờ .
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
 
Cô gái nhỏ      là   phúc khí, mặt tựa mâm bạc, mắt tựa nước thu, mắt hạnh môi đào, chỉ  gầy một chút.
 
  , nhiệm vụ vỗ béo bà chủ cứ giao cho họ, họ nhất định  thể vỗ béo bà chủ thành  mũm mĩm.
 
“Vất vả cho các  , nấu cơm , cả buổi sáng chúng  đói cả !” Thẩm Chi Chi dựa  ghế, giọng  nũng nịu nhưng  khiến   vô cùng dễ chịu.
 
“Để chúc mừng chương trình phát sóng,  là chúng  tổ chức rút thăm , rút một trăm fan may mắn tặng một bữa tiệc gia đình thượng hạng của Minh Tương Lâu.”
 
“Chúng  thấy  đấy! Một trăm vị   ít,  là mỗi ngày rút một vị khán giả may mắn .” Bếp trưởng dẫn đầu  hì hì .
 
Bà chủ của họ xứng đáng   sự ưu ái .
 
Đám anti-fan lập tức cảm thấy như  một nhát d.a.o đ.â.m  tim. Chẳng  chỉ là một bữa tiệc gia đình thôi , nhà họ cũng  thể ăn, họ mới...
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thai-hau-xuyen-khong-cung-con-chau-dinh-luu-tham-gia-show-thuc-te/chuong-68.html.]
Họ thật sự thèm mà! Đây là tiệc gia đình thượng hạng của Minh Tương Lâu đó! Lúc nãy  tay họ  tiện thế  , giờ thì  , ngay cả cơ hội  mẫu  cũng  .
 
Bây giờ họ chỉ  chặt phăng cái ngón tay  gõ phím của  ,   ngốc thế  .
 
Thẩm Chi Chi lười biếng dựa  ghế : “Vậy cứ thế , mỗi ngày rút một vị khán giả may mắn nhé. Vất vả cho các  .”
 
“Không vất vả, chúng  bắt đầu đây, thưa bà chủ!”
 
Các bếp trưởng xách từng túi nguyên liệu từ  xe xuống,  thuần thục   bếp của các gia đình trong khu vườn.
 
Các khách mời và tổ chương trình đều ngây . Bà cô tổ  đúng là bà cô tổ hàng thật giá thật, giàu quá !
 
Chẳng trách  đây Thẩm Ngôn khoe khoang rằng cô tổ tặng   nhà, tặng xe. Với độ hào phóng  của Thẩm Chi Chi, tặng một chiếc xe  lẽ chỉ là chuyện nhỏ.
 
Thẩm Ngôn khẽ ngẩng mặt lên, vẻ mặt kiêu ngạo liếc  họ. Đôi mắt vênh váo đó như đang :   cô tổ cưng chiều, còn các  thì . Ghen tị !
 
“Tiểu Ngôn, dịch cái ghế  một chút,    thoải mái.” Thẩm Ngôn còn  khoe khoang  hai giây, giọng  của bà cô tổ  từ từ truyền đến.
 
Các khách mời phì . Thẩm Ngôn mặt mày sa sầm, nhưng chỉ  thể ngoan ngoãn  xổm xuống như một tên cún con, giúp Thẩm Chi Chi điều chỉnh vị trí ghế.
 
“Cô tổ, cô xem vị trí     ạ?” Thẩm Ngôn  chỉnh,   quên hỏi ý kiến Thẩm Chi Chi.
 
Thẩm Chi Chi khép hờ mắt, kiêu ngạo  hưởng thụ sự phục vụ của Thẩm Ngôn: “Cũng , nhưng  thể dịch thêm một chút nữa.”
 
Thẩm Ngôn vội vàng dịch thêm một chút: “Như    ạ?”
 
“Tạm , Tiểu Ngôn gần đây tiến bộ nhiều lắm, tiếp tục cố gắng nhé.” Ánh nắng ấm áp chiếu lên mặt Thẩm Chi Chi, cô như một con mèo Ba Tư kiêu kỳ, thản nhiên hưởng thụ sự phục vụ của “con sen”.