“Cho, cho dù … thì hoàng hậu nương nương cũng sẽ  đồng ý cho ngài cưới một ám vệ vô quyền vô thế như .”
 
“Chưa kể những lão thần cổ hủ , còn …”
 
Lâm Vũ bỗng nhẹ nhàng bật . 
 
Hắn đột nhiên cúi đầu, cắn lên khóe môi .
 
“Bạch Cúc, đầu óc  thông minh thì đừng nghĩ nhiều như .”
 
“Chuyện của , tự  sẽ xử lý.”
 
“Còn nàng, ngoan ngoãn ở bên cạnh  là đủ .”
 
23
 
Tiên đế băng hà.
 
Tiên hoàng hậu bi thương tột độ, liền  theo tiên đế.
 
Thái tử tiến kinh, quét sạch nghịch tặc.
 
Nhiếp chính vương  c.h.é.m ngay tại chỗ, bình định phản loạn.
 
Tân hoàng đăng cơ, Khâm thiên giám bói  phương vị Phượng tinh,  tìm  thái tử phi còn sống sót ngoài ý …
 
Những điều , đều chỉ là lời đồn thổi dân gian, dùng để gạt gẫm bá tánh mà thôi.
 
Sự thật là:
 
Nhiếp chính vương và tiên hoàng hậu dắt tay  rời cung, chẳng    hưởng lạc.
 
“Ừm… như  thật sự   chứ?”
 
Thẩm Lâm Vũ  khẽ, chẳng hề để tâm:
 
“Cô mẫu  hao phí mấy chục năm trong hoàng cung  vì trẫm, quãng ngày còn , trẫm chỉ mong bà  sống cuộc đời bà  .”
 
“Còn về Nhiếp chính vương,  chỉ nhét  của   Đông cung, còn dám  nàng  thương, lấy tung tích của nàng ép trẫm hợp tác, trẫm tất nhiên sẽ chẳng để  sống yên .”
 
Nói đến đây, khóe môi Thẩm Lâm Vũ cong lên càng sâu:
 
“Trẫm cố ý chọn vài cố nhân  theo cùng cô mẫu, chắc chắn những ngày tới của Nhiếp chính vương sẽ vô cùng ‘thoải mái’.”
 
Nụ  của  khiến  nổi da gà, trong chốc lát   nên đáp thế nào, chỉ  thể gượng gạo :
 
“Ha ha, … bệ hạ quả thật là  nhớ dai.”
 
Nghe , Thẩm Lâm Vũ  đầu  .
 
Mày mắt cong cong,  ánh nến càng thêm tuấn mỹ, dịu dàng:
 
“Vậy nên, nàng đoán xem, trẫm sẽ trừng phạt nàng thế nào đây?”
 
Ánh nến lay động, tiếng thì thầm vang lên bên tai.
 
Ta nghĩ, chắc cũng chẳng cần  đoán nữa .
 
【Phiên ngoại: Quyển sổ nhỏ của Thu Lạc】
 
Năm Quang Lịch thứ năm, mùng mười tháng Chạp.
 
Lúc  ăn xin, gặp một nam nhân tuấn tú.
 
Hắn   thể cho  cơm no áo ấm, chỉ cần    việc cho .
 
Ta cướp mất điểm tâm  xe ngựa của . 
 
Ăn xong,  đồng ý.
 
Mười tám tháng Chạp.
 
Mẹ ơi, đây là  ? 
 
Ta thành hoa khôi ? 
 
Ghê gớm thật!
 
Năm Quang Lịch thứ tám, đêm ba mươi.
 
Hí! Mong rằng năm tới, vẫn  thể tiếp tục vô lo vô nghĩ mà sống thế !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thai-tu-dien-ha-vi-sao-ngai-lai-nhu-vay/10-pn.html.]
 
Năm Quang Lịch thứ chín, mùng hai tháng Hai.
 
Xấu . Có nhiệm vụ.
 
Mùng bốn tháng Hai.
 
Kiếm tiền khó, ăn cứt còn khó hơn. 
 
Cái thái tử  rốt cuộc là thế nào ?
 
Mùng năm tháng Hai.
 
Quét dọn Đông cung cả một ngày.
 
Mùng sáu tháng Hai.
 
Xới đất hậu hoa viên cả một ngày.
 
…
 
Ta sắp chịu  nổi nữa .
 
Có ai từng   nội ứng còn  lao động chân tay  chứ!
 
Cái tên Ảnh Nhất   bệnh ? 
 
Bao nhiêu   để ý, cứ nhất định dòm chằm  .
 
Mười tám tháng Hai.
 
Cuối cùng cũng sắp  giải thoát!
 
Tỷ  ám vệ  đêm nay  thể thành công!
 
Để phòng bọn họ thất thủ,  còn chuẩn  thêm một phần thuốc.
 
Lần  thế nào cũng xong  nhỉ?
 
Hả?
 
Cái thuốc   để đây  ?
 
Cái gì!
 
Ảnh Nhất  bỏ  bát canh   uống với  hả?
 
Hắn   đó là cái gì  mà dám cho !
 
Đó   là muối, a a a a!
 
Mười chín tháng Hai.
 
Tin .
 
Thái tử ngủ với tỷ  ám vệ của .
 
Ta thì ngủ với Ảnh Nhất.
 
Hai mốt tháng Hai.
 
Ta thất bại .
 
Chỉ  thể trông cậy  tỷ  cứu vớt thôi.
 
Mùng tám tháng Ba.
 
Tỷ   .
 
Hu hu,   còn gặp   hả tỷ !
 
Mùng chín tháng Ba.
 
Đông cung  lục soát kỹ lưỡng.
 
Xấu…
 
(Quyển sổ nhỏ  Ảnh Nhất tịch thu, ghi chép chấm dứt.)
 
Hết -