Nếu  , chỉ cần đưa  nếm chút ngon lành, e rằng  sẽ chẳng còn coi trọng món “rau dưa” như  nữa.
 
Con gái nhà quyền quý khó  tay, con gái dân thường thì sợ  chướng mắt.
 
Thế là,  chọn kỹ nữ nổi danh nhất kinh thành.
 
Hoa khôi xưa nay chỉ bán nghệ  bán , nhưng     dẫn nàng  gặp  là Thái tử điện hạ, nàng liền đưa  một xấp ngân phiếu,  đó vui vẻ  theo.
 
Một trăm lượng bạc  chuẩn  chẳng cần tiêu, ngược  còn lãi thêm một nghìn lượng.
 
Hoa khôi đúng là  .
 
Ta xoa n.g.ự.c, chân thành hứa hẹn với nàng:
 
“Người yên tâm,  nhất định sẽ  việc  cho thật  mắt!”
 
4
 
Cung quy nghiêm ngặt, tất nhiên  thể tùy tiện đưa  . 
 
   đường riêng.
 
Ta dẫn hoa khôi Thu Lạc  cửa  quen thuộc,  cho nàng một  phận nha   cận.
 
“Ngươi cứ yên tâm,  tất nhiên sẽ  thật sự để ngươi  nha  !”
 
Ta đường đường chính chính dẫn Thu Lạc tiến  Đông cung,    động viên nàng:
 
“Có  phận nha  thì càng dễ tiếp cận điện hạ.”
 
“Hơn nữa   tạo cơ hội, nắm  điện hạ chỉ là chuyện sớm muộn thôi!”
 
Thu Lạc tin tưởng lời  vô cùng. 
 
Tay nàng run một cái,  từ tay áo rút  hai tờ ngân phiếu đưa .
 
“Thành công , còn  thêm.”
 
Thu Lạc hạ giọng  bên tai .
 
Chân  bất giác bước nhanh hơn.
 
“Thu Lạc cô nương, nào! Đi đường tắt , kẻo mệt  !”
 
5
 
Ta dẫn Thu Lạc thuận lợi tiến  Đông cung. 
 
Ảnh Nhất đang  chồm hổm  xà ngang thư phòng,  thấy Thu Lạc  lưng  liền “vèo” một cái nhảy xuống.
 
“Nàng  là ai?”
 
Ta rút  một tờ trong xấp ngân phiếu  nhận, đưa qua.
 
“Vừa từ lãnh cung dẫn về một nha , để nàng   chúng  gánh việc.”
 
“Lão đại, chuyện thô vụn như bưng  rót nước chẳng lẽ cứ để chúng   mãi ?”
 
Ảnh Nhất  , tuy sắc mặt vẫn lạnh tanh, nhưng ánh mắt thì đồng tình sâu sắc.
 
Hắn nhét ngân phiếu  n.g.ự.c,  nghiêng đầu, coi như cho qua.
 
Lúc , Thẩm Lâm Vũ đang ở thư phòng giúp thánh thượng phê duyệt tấu chương.
 
Thấy  đến,  bực bội :
 
“Cô nuôi nhiều ám vệ thế, rốt cuộc cũng chỉ ngươi lắm chuyện nhất.”
 
“Bệnh khỏi ? Khỏi  thì qua đây mài mực cho cô. Nếu  khỏi thì mang luôn bộ Kim Cang kinh  về.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thai-tu-dien-ha-vi-sao-ngai-lai-nhu-vay/2.html.]
 
Ta lặng lẽ đảo mắt trong lòng, khó hiểu hỏi:
 
“Điện hạ  ý gì?”
 
Thẩm Lâm Vũ khẽ  lạnh:
 
“Về chép kinh , đem cái tâm cái gan d.â.m loạn đó tẩy sạch,   bệnh ngươi chẳng cần thuốc mà tự khỏi.”
 
Ta: “……”
 
Lời của    nghẹn họng, chẳng   gì.
 
Thu Lạc phía   sốt ruột kéo nhẹ vạt áo .
 
Suýt nữa thì  quên mất chính sự!
 
Ta vội vàng nặn  nụ   mặt:
 
“Đa tạ điện hạ quan tâm. Thuộc hạ bệnh  e rằng cần thêm thời gian, mà bên cạnh điện hạ   thể    hầu hạ.”
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
“Cho nên thuộc hạ mạo , tìm thêm một nha  đưa đến.”
 
Ta nghiêng , để lộ  phía .
 
“Thu Lạc tham kiến điện hạ.”
 
Thu Lạc thấy ánh mắt Thẩm Lâm Vũ  sang, liền bước chân uyển chuyển, vòng eo khẽ lay động, dáng điệu như liễu yếu  gió, cúi đầu lộ   gáy trắng ngần thon dài…
 
Động tác hành lễ  dạy  quả nhiên nàng diễn  phong tình muôn phần, mê hoặc lòng . 
 
Không hổ là hoa khôi. 
 
Quá chuyên nghiệp!
 
Ta vội ngẩng đầu  sang phản ứng của Thẩm Lâm Vũ.
 
Chỉ thấy  cau mày, trong mắt dâng lên từng đợt sắc đen thâm trầm khiến  run sợ.
 
Hắn  chằm chằm , giọng  là  từng  vẻ khó chịu đến thế.
 
Hắn giận thật .
 
“Còn dám  mặt cô mà tự xưng tên họ.”
 
“Bạch Cúc, ngươi dẫn một nha    lễ nghĩa  yếu đuối như thế về, rốt cuộc là  nàng hầu hạ cô,   cô  hầu hạ nàng?”
 
6
 
“Thuộc hạ  dám!”
 
Ta vội vàng kéo Thu Lạc quỳ xuống. 
 
Nghĩ nát óc cũng chẳng hiểu rốt cuộc Thẩm Lâm Vũ đang nổi cơn tức gì.
 
“Điện hạ, thuộc hạ chỉ lo ngài   ai hầu hạ, sợ ngài  mệt nhọc, nên mới vội vã tìm một  đưa đến.”
 
“Là thuộc hạ tự ý quyết định, xin điện hạ trách phạt!”
 
Bất kể  giận chuyện gì, nhận sai  luôn là lựa chọn đúng!
 
“Ý nghĩ  tệ, nhưng ánh mắt ngươi thật chẳng  gì.”
 
Giọng Thẩm Lâm Vũ  dịu .
 
“Nếu thật sự sợ cô mệt thì ngươi nên mau chóng khỏi bệnh, chứ đừng đem mấy thứ dưa vẹo táo nứt gì đó về Đông cung.”
 
Người “dưa vẹo táo nứt” đang quỳ bên cạnh  khựng ,  đầu, khó tin mà nháy mắt với .