Chương 7:
 
 liếc   một cái.
 
Hoắc Cẩn Thần  dậy, ôm   lòng: “Lại giận dỗi gì nữa?”
 
 đ.ấ.m   một cái: “Nói thật , Lâm Vãn Vãn là gì của ?”
 
Anh  nheo mắt   một lúc   chắc chắn: “Quân sư quạt mo Đoàn Mỹ Tịnh!”
 
“Anh đừng  đánh trống lảng! Muốn  khác  , trừ phi  đừng !”
 
Tên đàn ông chó c.h.ế.t  còn dám nhếch môi : “Em đang ghen đấy  ~”
 
“Ghen cái đầu ! Đàn ông   tự trọng chẳng khác nào rau thối!”
 
“Đừng giận nữa mà ~  là Lâm Vãn Vãn  hôn ước với  thật, nhưng đó là chuyện ngày  ,    cảm giác gì với cô  cả, hôm nay bạn bè rủ  chơi,  rủ em  em  kêu mệt, giờ thì trách ngược , em  xem   oan  ?”
 
 tức đến mức  đánh c.h.ế.t  : “Cũng tại ! Cũng tại ! Ai bảo  cứ  trêu hoa ghẹo nguyệt ~”
 
“Ai trêu hoa ghẹo nguyệt, chồng em  thủ nam đức đấy. Ngoan ~ Đừng cựa quậy, để  ôm một cái.”
 
Xung quanh  là mùi sữa tắm hương thơm ngát, Hoắc Cẩn Thần vùi đầu  hõm cổ  hít một  thật sâu, khiến tai  ngứa ngáy.
 
 nhỏ giọng lẩm bẩm: “Anh là chồng ai?”
 
“Chồng em!”
 
“Đồ lưu manh ~”
 
“Còn cứng đầu nữa  tin  cắn nát miệng em !”
 
“...”
 
“Bảo bối, tối nay  ở  nhé ~”
 
“! ? Không !”
 
“Muộn  ~ Anh vội  dỗ dành bà xã, còn  kịp xem dự báo thời tiết, ngoài  đang mưa to đó ~ Đường ngập hết , lỡ xe  c.h.ế.t máy giữa đường thì     ~”
 
Lão  xanh !!!
 
Nhìn  ngoài cửa sổ, sấm chớp đùng đoàng, đúng là   nỡ thật, nhưng vẫn giả vờ ghét bỏ : 
 
“Đi tắm ,   mùi rượu bia, hôi c.h.ế.t   ~”
 
“Tuân lệnh!”
 
Hoắc Cẩn Thần tắm rửa thật nhanh   ,   chỉ quấn một chiếc khăn tắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thai-tu-gia-bac-kinh-la-ke-mu-quang-trong-tinh-yeu/chuong-7.html.]
 
Đây là  thứ hai   chiêm ngưỡng cơ bụng sáu múi của  .
 
Mặc dù   cố gắng dời mắt  chỗ khác, nhưng hình như     thấu tâm tư của .
 
Anh  vén chăn lên,  xuống bên cạnh , dụi đầu  .
 
“Vợ yêu ~”
 
“Đó là cách xưng hô chỉ  chồng em mới  gọi,  chỉ là bạn trai thôi, xin hãy chú ý ranh giới.”
 
“Ha, em giỏi lắm!”
 
Sau đó,   bắt đầu cù lét , sức lực của đàn ông và phụ nữ vốn  khác biệt một trời một vực,  chỉ  thể chịu trận.
 
Sau khi yên tĩnh , bàn tay hư hỏng của Hoắc lão cẩu bắt đầu sờ soạng dây lưng áo choàng tắm của .
 
Anh  kề sát  tai , khàn giọng dụ dỗ: “A Tình,   ~”
 
Tình yêu cuộn trào  gương mặt tuấn tú của  .
 
Trong khoảnh khắc,  như  thấy Hoắc Cẩn Thần tỏa sáng rực rỡ  bục diễn thuyết.
 
Nhìn thấy   cõng  đến bệnh viện  lúc nửa đêm.
 
Nhìn thấy   từ chối các buổi tiệc tùng để giải đáp thắc mắc cho .
 
Nhìn thấy   tỉ mỉ chuẩn  cho từng ngày lễ, bù đắp những thiếu sót trong tuổi thơ của .
 
Nhìn thấy    đôi chặn  những lời trêu chọc ác ý  bàn rượu.
 
Nhìn thấy   dù   công tác nước ngoài cũng vội vã trở về chỉ để gặp .
 
Nhìn thấy     việc liên tục nửa tháng trời nhưng vẫn cố gắng dành thời gian để giúp  lập kế hoạch nghề nghiệp, dẫn dắt  tiến lên.
 
Những chuyện cũ cứ thế hiện lên trong đầu , nước mắt bất giác trào .
 
Hoắc Cẩn Thần luống cuống ôm   lòng, vỗ về  như dỗ dành một đứa trẻ.
 
“Được ,  ,   hỏi nữa.”
 
  thấy nhịp tim   mạnh mẽ hữu lực.
 
Đột nhiên   nhớ  , mặc dù lúc    đang ở ngay bên cạnh .
 
 từ từ ngẩng đầu lên, hôn lên mắt  .
 
Hoắc Cẩn Thần sững  một hai giây,  lập tức chiếm thế chủ động.
 
Bộ dạng  của   khiến   sợ hãi, miệng run rẩy hỏi: “Anh   gì!?”