Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 213: Thế giới người trưởng thành, tiểu tổ tông nào hiểu được.
Cập nhật lúc: 2025-09-14 13:38:36
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Chuẩn chăm chú nàng thật lâu.
Thiếu nữ tròn mười hai, vóc dáng bắt đầu nảy nở, hình cũng gầy , khiến đôi mắt càng thêm to tròn, vẫn còn nét ngây thơ trẻ dại.
Thế nhưng, ánh sáng trong mắt tỏ vẻ trầm tĩnh khác thường.
“Tần Thiên thu nhận hơn ngàn thảo khấu ở trại Long Môn, kiêm quản sáu vạn binh mã Trấn Châu. Chưa nuốt trôi nổi , dẫu cho thật sự tiêu hóa —” Cố Chuẩn khẽ dừng, trầm giọng, “Ngươi nhớ, nay đổi sang họ Tần.”
Đường Tiểu Bạch sững , lập tức hiểu ý.
Nàng từng ít chuyện vong ân phụ nghĩa, nhưng đời thể vì sợ hãi mà bỏ qua cơ hội?
“Hắn là lựa chọn nhất, tin .” Đường Tiểu Bạch quả quyết.
Nàng tính kỹ. Binh quyền Trấn Châu tất chia, bằng , Lý Hành Viễn cùng tỷ tỷ nàng e khó ngày thành đôi.
Thử hỏi vị hoàng đế nào chịu để binh quyền rơi tay một nhà? Đã là chia, chi bằng trao cho A Tiêu.
Lúc tiểu tổ tông vẫn còn bận bình định thảo khấu, mà Lý Hành Viễn còn đang thủ tang, xét lý đều thể động binh.
Chỉ cần hoàng đế hạ một đạo thánh chỉ, cho Lý Hành Viễn mượn quân giúp A Tiêu dẹp giặc, điều sang Hà Đông chống Đông Đột Quyết.
Một vòng mượn binh, rốt cuộc binh mã cũng sẽ về tay tiểu tổ tông.
Cố Chuẩn khẽ vỗ vai nàng: “Ta minh bạch.”
…
Khi Đường Tiểu Bạch còn ngóng chờ tin tức, sự việc nàng dự liệu quả nhiên ứng nghiệm.
Thái Hưng năm thứ mười bốn, giữa tháng hai, Đông Đột Quyết công phá Vân Châu, Nhạn Môn quan báo nguy.
Hoàng đế đang cùng tể tướng trọng thần nghị bàn, bỗng một phong khẩn tấu từ Trấn Châu Thường Sơn vương phủ dâng tới ngự tọa.
Người dâng tấu chính là thế tử Thường Sơn quận vương, Lý Hành Viễn.
“Nghe tin Đột Quyết A Sử Na Đa Ái Lý quấy nhiễu Hà Đông, thần đau đáu chẳng yên. Chỉ hận song tạ thế, tiện lĩnh binh… Nay nữ tử họ Tần, văn thao võ lược kém thần, thần nguyện cử nàng giám quân…”
Sáu vạn binh mã trao cho mỹ nhân — sự hồ đồ của thế tử Thường Sơn quận vương khiến triều dã một phen chấn động.
…
“Đây là thư của Lý thế tử gửi cho tỷ.” Đường Tiểu Bạch trong tay cầm hai phong thư, đưa cho Đường Kiều Kiều một phong.
Phong còn tất nhiên là tiểu tổ tông cho nàng.
Hai bức thư cùng khẩn tấu của Lý Hành Viễn đều đến trong một ngày, chỉ muộn nửa canh giờ, khéo khi tin “sáu vạn binh mã tặng mỹ nhân” lan khắp kinh thành.
Đại tiểu thư việc , hề nổi giận như khác tưởng, ngược điềm tĩnh.
Giờ nhận thư Lý Hành Viễn, nàng cũng thản nhiên, chẳng buồn mở xem.
“Ngó qua một chút ?” Đường Tiểu Bạch hiếu kỳ thôi.
Thực nàng cũng Lý Hành Viễn chia quyền, chỉ chẳng ngờ chỉ định là Tần Khuynh Dung, chứ Tần Thiên.
Việc , chung quy lời giải thích chứ?
Đường Kiều Kiều liếc phong thư, bỗng hờ hững ném trả: “Muốn xem thì tự xem!”
“Chuyện … tiện lắm nhỉ…” Đường Tiểu Bạch gượng, song vẫn mở thư.
Vừa trải giấy, nàng tặc lưỡi mấy tiếng, thành lời: “Kiều Kiều như đối diện, xa cách—” kịp hết cướp mất.
Đường Kiều Kiều đoạt thư, gương mặt nhiễm hồng, lướt nhanh mắt qua, hừ nhẹ một tiếng.
“Hắn gì ?” Đường Tiểu Bạch càng thêm hiếu kỳ.
“Nói rằng Tần Khuynh Dung cứu cùng , cho nên nguyện lấy nửa binh quyền Trấn Châu để báo ân.” Đường Kiều Kiều lạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-213-the-gioi-nguoi-truong-thanh-tieu-to-tong-nao-hieu-duoc.html.]
Đường Tiểu Bạch á khẩu, chẳng .
“Ngươi xem, ngoài cái tính tình quá mức nghiêm cẩn, Phó Tuyên còn nhược điểm nào khác?”
Câu hỏi quá đột ngột, Đường Tiểu Bạch ngẩn , đáp: “Chỉ là… lẽ trong lòng ý trung nhân.”
“Thế còn Vương Tiệm?”
Vương Tiệm cũng là một trong những đối tượng đưa danh sách cầu hôn cho Đường Kiều Kiều, cháu đích tôn của tể tướng Vương Mậu Chiêu, cũng là dòng dõi danh môn, tuổi trẻ tài cao, chỉ là trong nguyên sách từng xuất hiện.
“Ừm?”
“Hắn ý trung nhân chăng?”
“Hình như… từng qua…”
“Ồ… từng gặp ?”
“Gặp vài .”
“Thấy tỷ phu ?”
Đường Tiểu Bạch nghẹn lời, khẽ than: “A tỷ, tỷ chớ như thế.”
“Vậy nên thế nào?” Đường Kiều Kiều phản vấn, trong mắt ánh lên tia châm biếm, “Phụ từng thúc ép ca ca chuyện hôn sự, nay bỗng vội vàng định cho chúng , há rõ nguyên do?”
Đường Tiểu Bạch rõ, thậm chí còn rõ hơn ai hết.
“Nếu Yến Quốc công phủ gặp biến, phụ cớ gì gấp rút chuyện hôn sự?”
“Ta là đích trưởng nữ Yến Quốc công phủ, phụ vì chinh chiến Tây Bắc, mười mấy năm liều mạng che chở, nay vì chọn phu quân cũng đều là danh môn khuê tú, thiếu niên tuấn kiệt. Ta đây gì xứng? Lý Hành Viễn, là cái thá gì chứ?” Nàng mỉm khinh bạc.
Đường Tiểu Bạch cứng họng, chẳng thốt nên lời.
Tỷ tỷ nghĩ là Yến Quốc công phủ gặp biến, cần thông qua hôn sự để củng cố. Với phận trưởng nữ, nàng dĩ nhiên thoái thác.
Song sự thực càng nặng nề hơn, là an bài như gửi gắm hậu sự, khiến mà chua xót.
Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
“Còn nữa,” Đường Kiều Kiều nghiêm khắc liếc nàng, “Đã hưởng vinh quang Yến Quốc công phủ, thì cũng gánh lấy trách nhiệm!”
Đường Tiểu Bạch ngoan ngoãn gật đầu: “Muội thưa cùng mẫu , đường của sư Phó Tuyên hợp.”
Đường tên Phó Khoan, theo nàng cân nhắc, là lựa chọn thỏa nhất.
Thứ nhất, Phó Khoan năm nay mười lăm, nàng mười hai, dẫu tính sớm, nàng mười lăm gả thì Phó Khoan cũng mười tám, tính là trưởng thành.
Thứ hai, nàng từng gặp mặt, trong đầu ấn tượng gì về một thiếu niên dở dang. Chờ hai năm mới gặp, cũng dễ dàng nuôi dưỡng tình cảm.
Thứ ba, Phó Khoan là đường của PhóiTuyên, mà Phó Tuyên đối với nàng nửa phần sư ân. Tương lai gả Phó gia, cũng chẳng đến nỗi xa lạ.
Còn về mối uy h.i.ế.p từ tiểu tổ tông… Than ôi, thế giới trưởng thành nào hiểu , đành để giải thích.
Giờ phút , trọng yếu nhất vẫn là hóa giải khó khăn mắt.
Tiễn tỷ tỷ rời , Đường Tiểu Bạch liền sắp xếp bút ký cùng bản thảo trong ngày, khoác áo cửa, về phía Tây thị.
Sáu vạn binh mã do Lý Hành Viễn nhường , cuối cùng nhà họ Tần cùng tiếp nhận, chứ chỉ một Tần Khuynh Dung.
Hoàng đế ban chiếu, phá lệ thăng Tần Khuynh Dung tướng, lệnh cho nàng cùng Tần Thiên đồng lĩnh quân Trấn Châu, theo Tấn vương Lý Sơ xuất chinh, khẩn cấp cứu viện Nhạn Môn quan.
Lý Sơ, Tần Khuynh Dung cùng tiểu tổ tông – ba bọn họ xưa nay từng cùng quân Đột Quyết giao thủ, trong khi hoàng đế chịu để Lý Hành Viễn giải tang cầm binh, điều khiến Đường Tiểu Bạch vô cùng lo lắng.
Chỉ lo âu thôi thì vô ích, nàng cũng góp chút sức .
Bởi thế, khi nghiền ngẫm phần “Nhạn Môn quan” trong Hà Đông Địa Lý, Đường Tiểu Bạch quyết định tìm Văn Nhân Gia – Hà Đông, là kẻ yêu thích địa lý để thỉnh giáo đôi điều.
“Nhạn Môn quan , quả từng qua…” Văn Nhân Gia giở từng bức thảo đồ nàng vẽ, thỉnh thoảng chỉ chỗ sai lệch.
Đường Tiểu Bạch lập tức lấy tờ giấy mới, theo lời chỉ dẫn sửa , cẩn thận vẽ thêm một bức bản đồ mới.
Văn Nhân Gia bản đồ thành, giữa mày dần dần nhíu chặt.
Đường Tiểu Bạch thấy thế, ngẩng đầu vội hỏi: “Thế nào? Có gì chăng?”
Văn Nhân Gia khẽ liếc nàng, thần sắc hiếm thấy nghiêm nghị, trầm trọng.
“Đừng vẽ nữa.” Hắn , đoạn cầm lấy nghiên mực bên cạnh, hất thẳng lên bức đồ vẽ.
Mực đen loang tràn khắp tờ giấy, che khuất bộ hình vẽ, còn nguyên dạng.