Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 268 – Tay nhanh quá
Cập nhật lúc: 2025-10-26 13:15:20
Lượt xem: 28
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7AVO0fjEk3
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đường Tiểu Bạch đang một tảng đá cao lắm, dù vẫn thấp hơn Lý Mặc nửa cái đầu.
Hắn cúi đầu, từ cao xuống nàng. Trong ánh mắt như sóng ngầm cuộn trào — sự bốc đồng và kiềm chế giao thoa, khiến tim Đường Tiểu Bạch đập thình thịch. Đột nhiên, ánh nóng rực của dừng môi nàng.
Ầm!
Trong đầu Đường Tiểu Bạch nổ tung một tiếng, theo phản xạ, nàng giơ tay bịt miệng .
Không gian bỗng chốc yên lặng. Hai ánh mắt chạm — trong mắt là vẻ kinh ngạc xen lẫn hoang mang.
Đường Tiểu Bạch khựng .
Khoan … Nàng chợt cảm thấy m.á.u dồn lên mặt đỏ bừng như lửa.
Khoan , chẳng lẽ… ý đó ?!
Hắn nàng, chẳng là… hôn nàng ?
Vậy thì nàng đang cái gì thế ?!
Đường Tiểu Bạch sững sờ bàn tay — tay vẫn đang bịt chặt miệng tiểu tổ tông.
Hơi thở của phả lên đầu ngón tay nàng, ấm nóng như lửa. Chỉ cần hạ tay xuống một chút thôi… là thể chạm đến chiếc cằm rắn rỏi của .
Đường nét cằm thật hảo, góc cạnh mềm mại, trông tuấn ôn hòa.
Nàng… thật vẫn luôn chạm thử một .
Đủ !
Đường Tiểu Bạch khẽ c.ắ.n đầu lưỡi, ép tỉnh táo . Hiện tại, cảm giác duy nhất của nàng chính là — hối hận.
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Rất, hối hận.
Tay nhanh quá!
Nàng cứ tưởng định…thế là hành động khi kịp nghĩ.
Giờ thì , tự đẩy rơi hố sâu mất mặt.
nàng nghĩ chắc vẫn còn cứu . Dù tiểu tổ tông lẽ nhận điều gì, trời tối, chắc cũng chẳng thấy mặt nàng đỏ đến .
Đường Tiểu Bạch ho nhẹ một tiếng, định vờ như gì mà thu tay về.
Vừa mới nhúc nhích — liền giữ chặt . Hắn dùng tay , ép tay nàng dính chặt lên môi .
Chỉ dùng sức, lòng bàn tay nàng áp hẳn làn môi mềm ấm.
Một cảm giác mềm mại truyền đến, khiến khuôn mặt nguội của nàng đỏ hồng lên nữa, tim đập loạn nhịp.
Chuyện … là ?
Hắn, chẳng lẽ phát hiện ? Nếu bật , hoặc chuyện , nàng sẽ —
— chạy!
Chạy thẳng về doanh trại, chui lều, mặc bao nhiêu cũng !
Đường Tiểu Bạch nghĩ liếc nhanh về phía ngựa, chuẩn đường lui.
ngay khoảnh khắc đó, Lý Mặc khẽ cụp hàng mi dài xuống, trong lòng bàn tay nàng, nhẹ nhàng in một nụ hôn.
Rất khẽ.
Tựa như cành liễu khẽ chạm mặt nước.
Tựa như cánh bướm lướt qua đóa hoa.
Mềm mại, dịu dàng, mang theo chút thành kính.
Hôn xong, chậm rãi ngẩng mi, ánh mắt ươn ướt, trong đó là một nỗi khao khát ngây ngô hiểu rõ.
Hắn .
chính bản cũng nhận đang điều gì.
Đường Tiểu Bạch nuốt nước bọt, giọng run run: “Chúng … về thôi?”
…
Vẫn là hai cùng cưỡi ngựa, lao trong màn đêm.
Sau một khắc, gió lạnh thổi tan bớt nóng mặt nàng.
Vừa mới thở phào nhẹ nhõm, tiểu tổ tông vốn song song bỗng chậm , dừng hẳn phía .
Đường Tiểu Bạch ngoái đầu , thấy tụt mà là cố tình dừng .
Nàng vội ghìm cương, ngựa : “Sao thế?”
Lý Mặc đáp, chỉ lặng lẽ nàng chằm chằm. Đường Tiểu Bạch thúc ngựa đến gần, hỏi .
Hắn mới mở miệng: “Vừa …”
Chỉ hai chữ thôi khiến mặt nàng nóng rực.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-268-tay-nhanh-qua.html.]
Ánh e thẹn của thiếu nữ như một thứ men say vô hình, khiến lòng Lý Mặc bỗng rạo rực — đến mức con ngựa cũng bất an, gõ móng xuống đất.
Khi nãy, trong khoảnh khắc , tim cũng đập loạn như thế.
Muốn gì đó, nhưng là gì.
Còn bây giờ, hiểu.
Hiểu vì nàng đột nhiên bịt miệng .
“Lúc nãy… nàng —”
Câu dứt, thiếu nữ giật cương đầu, phóng như gió…
…
Đường Tiểu Bạch là .
Vừa về doanh, nàng chui ngay lều , thấy tiếng bước chân của Lý Mặc ngoài cửa cũng dám thở mạnh.
Bóng dáng in lên tấm vải lều — cao gầy, tuấn tú, , đôi khi dừng , đầu cúi, dáng vẻ chút bối rối, như đang ngập tràn tâm sự.
Đường Tiểu Bạch ôm chăn giường, nửa khuôn mặt vùi cánh tay, chỉ chừa đôi mắt , chăm chú quan sát bóng hình ngoài .
Không sẽ ở bao lâu, bao lâu nữa sẽ gọi nàng ?
Nếu gọi, nàng nên ?
Vừa thoáng nghĩ đến đó, nàng vội lắc đầu, vùi mặt sâu tay áo, khẽ rên một tiếng.
Lần thật sự là mất mặt …
Nàng tưởng tiểu tổ tông định hôn , cuối cùng để phát hiện chính nàng mới là nghĩ linh tinh!
Từ nay về còn mặt mũi nào đối diện nữa đây?
Hắn nghĩ nàng… thật cũng ? Nghĩ đến đây, nàng rên khẽ: “Ôi trời ơi, xong , xong thật …”
lúc , giọng Tần Khuynh Dung vang lên ngoài lều: “Đệ gì ở đây?”
Đường Tiểu Bạch ngẩng đầu, thấy ngoài , bên cạnh tiểu tổ tông thêm một — đúng là Tần Khuynh Dung.
“Tỷ đến gì?” Lý Mặc đáp mà hỏi ngược.
Đường Tiểu Bạch khẽ lắc đầu, trong lòng than thở — tiểu tổ tông đối với ruột thịt vẫn lạnh lùng như thế.
“Đến tìm Tiểu Bạch chứ còn ai nữa, chẳng lẽ đến tìm ?” Tần Khuynh Dung đáp, giọng hề dịu dàng.
Thậm chí thái độ với ruột còn kém hơn với Đường Tiểu Bạch.
Đường Tiểu Bạch chống má, khẽ — hình như thật sự hai chị em nhà ưu ái hơn nhà họ .
Lý Mặc lạnh giọng hỏi: “Tìm nàng việc gì?”
Tần Khuynh Dung đáp: “Có dọn dẹp chiến trường, phát hiện trong trại Thổ Cốc một cô bé. Trong doanh là nam nhân, nên mang đến đây.”
Nói , nàng kéo một từ phía .
Đường Tiểu Bạch chỉ thấy bóng dáng của cô bé — gầy gò, nhỏ bé, một lời.
nàng mơ hồ nhận , tiểu tổ tông hình như cô gái lâu một chút, giọng khi cất lên cũng chút khác thường: “Là phương nào?”
Tần Khuynh Dung đáp: “Không rõ. Khi phát hiện thì hôn mê bất tỉnh, tỉnh cũng năng gì. Nhìn dáng dấp, chắc là Hán, lẽ bắt nô tỳ.”
Lý Mặc lạnh giọng : “Không rõ lai lịch, cứ tạm để chỗ tỷ .”
Tần Khuynh Dung nhíu mày, tỏ vẻ vui: “Ta còn thời gian trông ?”
“Nhị tiểu thư cũng rảnh.”
Tần Khuynh Dung khẽ “hừ” một tiếng, giọng đầy trêu chọc: “Có rảnh , hỏi thẳng cô ?” Rồi cất giọng gọi, thiết đến mức khiến khác khó lòng từ chối.
Đường Tiểu Bạch vẫn im lặng.
Nàng còn đang do dự — nếu thật ngoài, chẳng nên bước chân trái chân nữa.
Tần Khuynh Dung gọi thứ hai, thì Lý Mặc mở miệng: “Nàng nghỉ , chuyện để mai bàn.”
Tần Khuynh Dung nhỏ giọng lẩm bẩm mấy câu, vẫn dắt cô gái rời .
Bên ngoài chỉ còn tiếng bước chân của tiểu tổ tông. Hắn yên một lúc, xuyên qua tấm vải lều : “Ngày mai nghỉ nửa buổi, cứ ngủ thêm, cần dậy sớm.” Nói xong, rốt cuộc cũng rời .
Đường Tiểu Bạch thở phào một thật dài, ngã vật xuống giường.
Ngày mai gặp tiểu tổ tông… gì đây?
Hay cứ giả như từng chuyện gì xảy ? Nói mấy chuyện nghiêm túc chẳng hạn, ví như cô gái Hán mà họ tìm thấy trong trại Thổ Cốc …
…
Sáng hôm , Đường Tiểu Bạch kịp gặp Lý Mặc, thì chạm mặt cô gái nhỏ mà Tần Khuynh Dung mang đến tối qua.
Khi thấy cô gái , nàng cũng giống hệt như tiểu tổ tông đêm qua kìm mà thêm mấy .
(Chưa hôn nha, hai tiểu bằng hữu vẫn còn nhỏ lắm ~ Gần đây là đường ngọt thôi đó~)