Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 284 – Người từ kinh thành đến
Cập nhật lúc: 2025-11-01 01:35:14
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Đồng ý .” Lý Mặc .
Vừa liếc qua một lượt, đại khái nắm nội dung. Những phong thư họ gửi rốt cuộc cũng tác dụng.
Lúc đầu phe phản đối chiếm đa , nhưng từ khi hai vị tể tướng buông lời, việc liền thuận nước đẩy thuyền.
Vốn tưởng sẽ còn tranh cãi thêm một thời gian, ngờ tiến triển trôi chảy đến thế, thậm chí việc điều phân công còn nhanh hơn họ dự tính.
“Công bộ, Binh bộ, Tướng tác và Ngự sử đài đều sẽ phái tới.” Lý Mặc .
Đường Tiểu Bạch kịp xem kỹ, vội lật mấy trang , bắt gặp một cái tên quen thuộc: “Sao là ?”
Trong danh sách các quan viên chính cử đến, ngoài Lang trung của Công bộ, Viên ngoại lang của Binh bộ, còn một mang phận đặc biệt —
Thượng thư đô sự kiêm Giám sát ngự sử, Vương Tiệm.
Trước , khi Lương châu, mới chỉ là Chủ sự của Binh bộ, chức phẩm cửu phẩm; khi hồi kinh thăng chức nàng cũng chẳng rõ.
Giờ , hẳn là điều lên Thượng thư tỉnh, giữ chức Đô sự. Lần đến đồi Phất Vân, vốn chẳng dính dáng gì đến Thượng thư tỉnh, tám phần là cố ý gắn thêm cái danh “Giám sát ngự sử” để sang đây.
“Có lẽ là ý của Vương Mậu Chiêu.” Lý Mặc .
Chuyện xây thành , triều đình tất nhiên sẽ phái của nhiều phe đến giám sát. Chỉ là ngờ Vương Mậu Chiêu chịu để cháu đích tôn rời kinh.
“Vậy chúng cẩn thận,” Đường Tiểu Bạch cảnh giác , “ thể là đến dò xét đấy.”
…
Quan viên triều đình đến mồng một tháng Hai. Lúc họ vượt sông, Đường Tiểu Bạch chỉ từ xa một cái.
Công tử xuất danh môn đều mang khí chất hơn , chỉ thoáng , nàng nhận đầu là Vương Tiệm. Tuy chẳng rõ mặt, song phong thái thật nổi bật.
Bất chợt nàng nhớ một chuyện Hình như Vương Tiệm từng cầu hôn tỷ tỷ nàng?
Vậy thì… khi nào là phe ?
…
Vương Tiệm khi đến nơi hề thể hiện dáng dấp của “phe ”. Vừa an bài xong chỗ ở, liền nêu một câu khiến Đường Tiểu Bạch dựng hết tóc gáy:
“Triều đình nghị hòa với Thổ hơn một tháng, hiện nay tiến triển ?”
Câu hỏi , đương nhiên dành cho nàng, mà là tối hôm , tiệc nghênh tiếp, đuổi theo Lý Mặc để hỏi riêng.
Đường Tiểu Bạch tham dự yến tiệc, cũng mặt tại đó, Lý Mặc kể thì vội hỏi: “Rồi ? Ngươi trả lời thế nào?”
“Ta để ý đến .” Lý Mặc .
Đường Tiểu Bạch khẽ ngẩn , ngẫm đúng là phong cách tiểu tổ tông. Từ đến nay, vốn chẳng mấy khi để tâm đến việc đáp lời kẻ khác, lúc nào cũng mang dáng vẻ kiêu ngạo.
“Có kinh thành phát hiện điều gì ?” nàng lo lắng hỏi.
Ban đầu nàng cho rằng Vương Tiệm đến đây là để thăm dò động tĩnh của họ,
ngờ hỏi đến chuyện nghị hòa.
“Không ,” Lý Mặc vẫn bình thản, “đợi gạch đá, vật liệu vận chuyển tới, sẽ tấu rằng việc nghị hòa thất bại.”
“Lý do?”
“Người Thổ giả vờ nghị hòa, thực chất kéo dài thời gian để mưu tính xâm lược.”
Cái cớ , Lý Mặc nhẹ tênh như hít thở.
Chưa thấy đủ, trầm ngâm bổ sung: “A Sử Na Đốt thất tín bội nghĩa, bất ngờ tập kích đại doanh của , khiến ít binh sĩ tử trận trong loạn quân—”
Đường Tiểu Bạch giật giật mí mắt: “Ai tử trận cơ?”
Lý Mặc nghiêm túc suy nghĩ một lúc, lắc đầu: “Nếu là trong doanh c.h.ế.t, chẳng khiến thành vô năng .”
Đường Tiểu Bạch: “???”
Vậy là… định để ai c.h.ế.t đây?
“Chỉ cần họ ngoan ngoãn, chạy lung tung, thì mắt vẫn sống .” Lý Mặc .
…
Câu vốn khiến thấy bất an, nào ngờ còn kẻ hành động càng đáng lo hơn.
Sáng ngày thứ hai khi đến đồi Phất Vân , Vương Tiệm ngoài tản bộ, như vô tình hỏi vị tiểu tướng theo về vị trí của doanh trại Thổ.
Đến trưa, tin tức báo lên cho Lý Mặc.
Đường Tiểu Bạch mặt tại đó, xong liền tức giận: “Sao để rảnh rỗi đến thế!”
Tiểu tổ tông “đừng chạy loạn thì sẽ c.h.ế.t”, thế mà Vương Tiệm tỏ “chạy loạn” .
“Hiện giờ đang là mùa cày cấy, thể điều dân phu xây thành, đợi đến giữa hoặc cuối tháng Ba mới khởi công.
Đám quan triều đình đến sớm quá, tạm thời chẳng việc gì, đành nhàn rỗi.” Cố Hồi đang bên, nghiêm túc giải thích cho Đường Tiểu Bạch “vì nhàn rỗi đến thế”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-284-nguoi-tu-kinh-thanh-den.html.]
Nói xong, trong mắt y ánh lên vẻ nghi hoặc: “ Vương Tam Lang vốn nông nổi như .”
Đường Tiểu Bạch khẽ động tâm. Danh môn thế gia gì kẻ nào thật thà đến ngốc nghếch?
“Nếu cố tình để chúng thấy , chi bằng gặp mặt chuyện thẳng thắn?” Nàng dứt lời, thấy phản ứng dự đoán .
Quay đầu sang tiểu tổ tông. Ánh mắt nàng chạm đến, Lý Mặc liền theo phản xạ ngẩng lên: “Được!”
Đường Tiểu Bạch: “…”
Để chứng tỏ thật sự , bổ sung một câu: “Ta sẽ gặp chuyện.”
Đường Tiểu Bạch nén : “Nói chuyện gì?”
“Nói về mục đích chuyến của .”
Đường Tiểu Bạch nhịn nổi, khẽ: “Có ngươi mệt ?”
Sau khi Tiểu Tổ Tông thương do trúng tên, tuy còn tự trận nữa, nhưng vẫn rong ruổi dọc đường, chẳng nghỉ ngơi tử tế.
Mỗi nàng tháo mặt nạ hắnxuống kỹ, luôn cảm thấy sắc mặt thiếu mấy phần huyết sắc. Lý Mặc lắc đầu :
“Lần triều đình phái đến, sắp xếp cho họ ở doanh phía tây. Nàng đừng qua bên đó nhiều, kẻo nhận .”
Đường Tiểu Bạch gật đầu. Người của nàng đều trú ở doanh phía đông, cách doanh tây khá xa. Trước khi đám Vương Tiệm đến, nàng vốn cũng chẳng qua bên đó bao giờ — bình thường gặp, mà nàng cũng ý định gặp.
Từ đầu đến giờ nàng vẫn cải trang nam tử, vì gì bí mật lớn lao, chỉ là “ít rắc rối thì hơn”.
cũng trong đám , lẽ chỉ Vương Tiệm là nhận nàng. Nghĩ đến đây, Đường Tiểu Bạch chợt nhớ tới chuyện Tần Khuynh Dung nhắc hôm qua, liền hỏi tiểu tổ tông:
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
“Ta Tần tỷ , trong đoàn của Binh bộ một thiếu niên tuấn tú—”
Câu còn dứt, sắc mặt Lý Mặc rõ ràng sa sầm xuống, khiến giọng nàng tự nhiên cũng nhỏ dần : “Chàng… quen ?”
Tần Khuynh Dung kể rằng khi thoáng qua đám mới đến, thấy một thiếu niên khí chất khác hẳn thường nhân, trông giống xuất tầm thường, nên mới để tâm quan sát thêm chút.
“Ta chẳng thấy ai ‘ tuấn tú’ cả.” Lý Mặc lạnh nhạt đáp.
Lời dứt, rèm cửa đột ngột vén lên — Tần Khuynh Dung hấp tấp bước , lớn:
“ Hoa Tiên bắt .”
Hoa Tiên chính là cô gái dung mạo giống Đường Tiểu Bạch. Lần , khi chạy đến mặt Lý Mặc gọi “ca ca” một tiếng, nàng điểm huyệt câm bảy ngày giao cho Tần Khuynh Dung trông nom, từ đó còn xuất hiện nữa.
Nếu Tần Khuynh Dung tình cờ nhắc rằng cô gái dạo gần đây bắt đầu “nhớ ” vài chuyện chẳng hạn như tên của lẽ Đường Tiểu Bạch quên mất sự tồn tại của nàng .
Sao đột nhiên … bắt ?
Sắc mặt Tần Khuynh Dung chẳng hề lo lắng, ngược còn hứng thú mặt:
“Ta cũng kể thôi — bên doanh tây một tiểu tử lén lút sang đây, đang dò la chuyện gì. Vừa trông thấy Hoa Tiên liền la toáng lên, kéo mất—”
Ánh mắt Tần Khuynh Dung lướt sang Đường Tiểu Bạch, mỉm đầy ẩn ý: “Chính là cái thiếu niên tuấn tú mà hôm qua với đấy!”
Đường Tiểu Bạch sững sờ. Tần Khuynh Dung khẽ cong môi, hỏi:
“Muội đoán xem, kéo Hoa Tiên la lên cái gì?”