Thái Tử Xuyên Không Thành Đứa Trẻ Ba Tuổi - Chương 277

Cập nhật lúc: 2025-05-17 10:17:35
Lượt xem: 118

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vì Lý đại thẩm sống ngay cạnh nhà Tô đại bá nên việc gì xảy trong nhà họ bà cũng , thế nên lời bà độ tin cậy khá cao.

Mấy bà thím xung quanh xong cũng xì xào bàn tán.

"Cô xem, bà cả nhà Tô đại lão nghĩ gì nhỉ? Dù gì cũng là con gái ruột của , con dâu là ngoài, thương con gái thương ngoài? Thời tiết lạnh như để Tô Đại Trân một giặt đống quần áo nhiều thế, nếu cảm lạnh ảnh hưởng đến sức khỏe thì ?"

"Hừ, dù ảnh hưởng đến sức khỏe con gái , cũng là chuyện của con cháu nhà khác. Dù con gái cũng lấy chồng, còn Tô Đại Nghiệp là con trai cả, vợ của Tô Đại Nghiệp lo cho tuổi già của Tô đại lão và vợ."

"Mới dâu mà chịu việc gì, còn lo tuổi già với lo chi nữa? thấy đáng tin lắm!"

Ở thôn , khi mấy bà thím và cô dâu nhỏ chuyện thì thường bàn về những chuyện hàng xóm láng giềng. Mối quan hệ giữa chị dâu và em chồng tự nhiên đối nghịch, nếu em chồng gả với của hồi môn nhiều, phần tài sản chị dâu nhận sẽ ít hơn. Những chuyện ai cũng từng trải qua nên họ chuyện hăng hái.

hỏi Tô Dĩnh: "Đại Nha , nhà đại bá của cháu từ như ? Nhà họ trọng nam khinh nữ quá, hình như nhà cháu và nhà nhị bá như nhỉ!"

Câu Tô Dĩnh trả lời ? Thật lòng cô thấy đại bá của như biến đổi ...

đang trò chuyện đến đây, Tô Dĩnh bất chợt ngẩng đầu lên, thấy Cung Thục Trân cũng đến bờ sông từ lúc nào, dường như đang cãi với Tô Đại Trân.

Sau đó khi Cung Thục Trân đầu định bỏ , Tô Đại Trân bất ngờ giơ tay ...

Có vẻ như cô định đẩy Cung Thục Trân xuống dòng sông lạnh giá???

Tô Đại Trân vốn đang ở bên bờ sông "Hự hự" giặt quần áo một cách cần mẫn, hề để ý đến những lời bàn tán và chỉ trỏ của xung quanh. Cô thực sự tâm trạng để quan tâm đến những lời đồn đại linh tinh , vì công việc nhà chiếm trọn bộ thời gian và sức lực của cô . Hơn nữa còn chuyện xảy đêm qua...

Kể từ khi Cung Thục Trân gả cho , việc chia sẻ công việc nhà mà cô từng tưởng tượng hề xảy . Trái , công việc của cô còn nhiều hơn . Không chỉ giặt quần áo cho cả nhà, nấu ăn, dọn dẹp và chăm lo việc trong nhà, cô còn sắc thuốc giúp trai Tô Đại Nghiệp, thậm chí còn giặt cả đồ lót của chị dâu Cung Thục Trân. Điều khiến Tô Đại Trân hài lòng!

Tuy nhiên, vài đấu tranh mà kết quả, cô mới nhận rằng trong nhà ai ủng hộ cô . Anh trai Tô Đại Nghiệp tỏ bất mãn, cho rằng cô tôn trọng chị dâu. Em trai cô , Tô Đại Điền thì thấy gần đây cô phiền phức, thường gây bất hòa trong gia đình. Ngay cả cha , Tô đại bá và Tô đại nương cũng cho rằng vốn dĩ đây cô thể việc một , bây giờ chỉ thêm một chút việc, thể ?

Tô đại nương còn giáo huấn cô rằng phụ nữ cần nhẫn nhịn và rộng lượng. Hơn nữa chị dâu Cung Thục Trân cũng việc gì , chẳng cũng đang chăm sóc trai Tô Đại Nghiệp hàng ngày ? Nếu sức khỏe của trai Tô Đại Nghiệp hồi phục, khi cô nhà chồng ức hiếp, ai trong nhà đẻ sẽ bảo vệ cô .

Lời khiến Tô Đại Trân sợ hãi đến mức dám phật lòng cha trai Tô Đại Nghiệp, chỉ im lặng chịu đựng.

Thế nhưng công sức lao động chăm chỉ của Tô Đại Trân chỉ đổi sự đối xử càng ngày càng tệ hơn của chị dâu Cung Thục Trân!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thai-tu-xuyen-khong-thanh-dua-tre-ba-tuoi/chuong-277.html.]

Cung Thục Trân rằng mỗi ngày cô ở trong nhà chăm sóc trai Tô Đại Nghiệp, nhưng ngay cả khi cần nhà xí giữa đêm cũng là Tô Đại Trân dậy để cầm bô, trong khi chị dâu những giúp đỡ mà còn kêu mùi thấy ghê và lánh xa...

Tô Đại Trân vốn vẫn đang nhẫn nhịn, nghĩ rằng tất cả là của Cung Thục Trân, con yêu tinh đó mê hoặc cả nhà. tin rằng một thời gian, nhất định sẽ thấy rõ bản chất thật của Cung Thục Trân! Dù cũng là em gái ruột của Tô Đại Nghiệp, là chị gái ruột của em trai, là con gái ruột của cha , chẳng lẽ sẽ coi trọng một ngoài hơn ?

cuộc trò chuyện mà Tô Đại Trân lén tối qua khiến cô rơi tuyệt vọng...

Tối hôm đó, khi Tô Đại Trân rửa xong bô cho trai và chị dâu, cô định về phòng thì thấy chị dâu Cung Thục Trân đang xúi giục trai Tô Đại Nghiệp rằng cần gả cô sớm để lấy tiền cưới về lo cho con trai tương lai của và Cung Thục Trân. Nếu , Tô Đại Trân càng lớn thì càng ăn nhiều mà chẳng ích gì, ở nhà cũng chỉ là lãng phí lương thực...

Lúc đó Tô Đại Trân chờ đợi câu trả lời của trai trong nỗi lo lắng.

chờ bao lâu thì trai Tô Đại Nghiệp đáp một cách khó chịu: "Chuyện nhỏ như thì em cứ bàn với , đừng phiền , ngủ , mệt c.h.ế.t ..."

Ngay lúc đó, Tô Đại Trân như rơi hố băng, cơ thể trở nên lạnh lẽo...

Tô Đại Trân thể ngờ rằng chuyện hôn nhân cả đời của trong mắt trai Tô Đại Nghiệp chỉ là "chuyện nhỏ" ? Vậy với Tô Đại Nghiệp, chuyện gì mới là quan trọng? Có chỉ cần là chuyện liên quan đến cô thì đều là chuyện nhỏ, đáng quan tâm đúng ? Nếu ức h.i.ế.p ở nhà chồng, liệu Tô Đại Nghiệp bảo vệ cô ?

Lúc , những lời dạy dỗ lâu nay về sự nhẫn nhịn và lời của cha lung lay mạnh mẽ trong lòng Tô Đại Trân.

Tối hôm qua Tô Đại Trân ở góc tường phòng trai Tô Đại Nghiệp và Cung Thục Trân lâu, cô cũng đó thế nào mà về giường ngủ .

Sáng nay khi Tô đại nương đánh thức, Tô Đại Trân cảm thấy cả như mê . Cô theo thói quen đốt lửa nấu ăn, dọn dẹp sân và rửa chén bát, đó ôm một đống quần áo bẩn bờ sông.

Tuy nhiên, lúc Tô Đại Trân đặt tâm trí đống quần áo bẩn trong tay mà chỉ nghĩ đến chuyện tối qua. Cô nên gì tiếp theo...

Cũng chính lúc , chị dâu Cung Thục Trân đuổi theo đến bờ sông.

Cung Thục Trân khoanh tay, giọng nhẹ nhàng: "Anh trai em ăn cá, ăn cá dinh dưỡng, bổ xương, vết thương của cũng nhanh lành hơn. Em rửa xong quần áo thì xuống sông bắt vài con cá lên nhé, nhanh lên, trai em ăn ngay trưa nay."

Nói xong, Cung Thục Trân uốn éo eo về nhà.

trong trí nhớ của Tô Đại Trân, Tô Đại Nghiệp thích ăn cá, thực cả nhà cô ai thích ăn cá... Cá thường tanh, nhiều xương, ăn thơm ngon như thịt heo và thịt gà, Tô Đại Nghiệp thể tự nhiên ăn cá bữa trưa !

Vậy thì rốt cuộc là ai đang ăn cá? Ai mùa đông rét buốt bắt cô xuống nước lạnh bắt cá? Dù Tô Đại Trân thông minh, nhưng áp lực và lo lắng gần đây khiến cô nhanh chóng tìm câu trả lời.

Loading...