Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thái Tử Xuyên Không Thành Đứa Trẻ Ba Tuổi - Chương 292

Cập nhật lúc: 2025-05-19 14:04:41
Lượt xem: 94

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi Tô đại nương về đến nhà, để dụ dỗ Tô Đại Trân chăm sóc mình, bà ta thay đổi chiến lược, tỏ ra ôn hòa hơn với cô ta, hai mẹ con nói chuyện thân thiết với nhau một hồi. Bà ta cũng không còn để ý đến Cung Thục Trân như trước, vì giờ bà ta đã nhận ra rằng, nếu chẳng may con trai cả không ổn, bà ta vẫn còn con út, đâu cần thiết phải trông mong vào người con dâu này để sinh cháu trai cho mình!

Tất nhiên, Cung Thục Trân nhận thấy ngay sự lạnh nhạt trong thái độ của Tô đại nương. Nhưng khi vào phòng, cô ta thủ thỉ với Tô Đại Nghiệp: "Anh xem mẹ và em gái anh kìa, chỉ toàn gây thêm rắc rối cho cái nhà này, hết thuốc thang hôm nay lại thuốc thang ngày mai. Nhà mình làm gì có đủ tiền để nuôi dưỡng họ hoang phí như thế chứ? Theo em, anh cũng bị họ làm liên lụy rồi, tốt hơn hết là anh hãy nói cho em chỗ cất giấu vàng của chú ba đi, rồi em sẽ nghĩ cách lấy hết về cho anh. Chúng ta mới là người sẽ sống chung cả đời mà, trong lòng em chỉ có mình anh thôi..."

Tô Đại Nghiệp không nói gì nhưng không có nghĩa là trong lòng anh ta không bị lung lay.

Trước đó Cung Thục Trân cũng đã nhiều lần cố gắng moi thông tin từ Tô Đại Nghiệp nhưng anh ta không phải kẻ ngốc, dĩ nhiên không hé lộ ngay nơi giấu vàng của gia đình. Thế nhưng để không làm Cung Thục Trân bất an, anh ta đã tiết lộ chút thông tin về việc "nhà chú ba cũng có giấu vàng, mà người nhà chú ba không ai biết cả". Kết quả là Cung Thục Trân quan tâm đến anh ta hơn nhiều.

Còn bây giờ... Tô Đại Nghiệp cảm thấy Cung Thục Trân nói đúng. Những người khác trong nhà này đều là gánh nặng của anh ta!

Thế là Tô Đại Nghiệp quyết định lợi dụng người phụ nữ này để loại bỏ một số kẻ vô dụng.

Anh ta khẽ khàng gợi ý: "Thật ra mẹ và em gái anh không phải là vấn đề lớn. Người thực sự gây cản trở cho chúng ta không phải là họ..."

Vừa nghe thấy vậy, lòng Cung Thục Trân giật thót, hóa ra người đàn ông này không hèn nhát như vẻ bề ngoài, trong lòng vẫn có chút mưu mô đây...

Cô ta bèn hỏi dò: "Ồ, vậy ai mới là người thực sự cản đường chúng ta?"

Tô Đại Nghiệp lạnh lùng cười rồi quay người, nằm xuống giường. Anh ta nói: "Không cần biết là ai, phải đợi khi anh khỏe lại đã. Nếu anh mà hỏng rồi, ai sẽ quan tâm đến em chứ, em còn chưa sinh được con trai cho anh mà..."

Nghe xong, Cung Thục Trân cũng thầm cười lạnh. Tô Đại Nghiệp vẫn định lừa cô ta để cô ta chăm sóc anh ta. Nhưng lời nói của anh ta cũng không hoàn toàn vô lý. Dù sao thì ít nhất hiện tại hai người họ vẫn đang chung một con thuyền.

Sau đó Cung Thục Trân đứng dậy, khóa cửa phòng lại và nói: "Được thôi, chúng ta có thể thử sinh một đứa con trai trước..."

Dù thế nào đi nữa, nhà Tô đại bá cũng sẽ trải qua một cái Tết tương đối yên ổn, vì những kẻ thường gây rắc rối thì đa phần đều đã bị gãy xương rồi, giống như chơi mạt chược mà thiếu một người, không đủ người để gây chuyện.

Tối hôm đó, binh đoàn cũng tranh thủ trời tối để rời đi. Dù đi đêm có phần nguy hiểm nhưng vì họ đi theo nhóm đông nên vẫn khá an toàn. Hơn nữa tuyết lớn sắp rơi, nếu tuyết bắt đầu vào đêm nay, họ sẽ phải đón năm mới ở nhà dân, như vậy sẽ làm chậm tiến độ đưa các chiến lợi phẩm từ cuộc săn về cho binh đoàn. Tiểu đoàn của họ thuộc lực lượng hậu cần, cuộc sống của các chiến sĩ cũng chẳng dễ dàng gì, tất cả đều mong đợi bữa ăn ngon vào dịp Tết này.

Trên đường về binh đoàn, với vai trò là tài xế, phó đoàn trưởng Trương Đại Hắc Ngưu hỏi thăm đoàn trưởng của mình: "Đoàn trưởng, khụ... tôi có một người bạn..."

Đoàn trưởng Uông, người đã biết tỏng mọi chuyện, đáp: "Là cậu phải không?"

Đại Hắc Ngưu: "..."

Dễ đoán vậy sao?

Trời ơi, Đại Hắc Ngưu cảm thấy lo lắng quá!

Hôm nay Tô Dĩnh đã nhân cơ hội đưa lá thư trả lời của Tô Hương Tú cho Đại Hắc Ngưu. Những lời tỏ tình chân thật trong thư khiến lòng Đại Hắc Ngưu rộn ràng, cô ấy cũng có tình cảm với mình hihi... Nhưng vấn đề ngay sau đó là: Liệu tương lai cha vợ có đồng ý với mình không?

Phó đoàn trưởng Trương Đại Hắc Ngưu: "Chuyện là... cha vợ tương lai của tôi gửi lại quà đáp lễ cho tôi, là... là một cái đầu nai..."

Đại Hắc Ngưu nuốt nước bọt: "Chỗ cắt ở cổ rất sạch sẽ, vừa nhìn đã biết người ra tay là cao thủ..."

Vậy... cha vợ tương lai của tôi có hài lòng với tôi không? Hay ông ấy đang đe dọa tôi, kiểu như đừng có bén mảng đến con gái tôi nữa nếu không tôi sẽ xử lý cậu...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/thai-tu-xuyen-khong-thanh-dua-tre-ba-tuoi/chuong-292.html.]

Chuyện này khiến Đại Hắc Ngưu bứt rứt không yên!

Còn đoàn trưởng Uông: "..."

Sau đó ông ấy phá lên cười không chút đạo đức: "Hahaha! Hahaha..."

Cười xong, ông ấy nói: "Cậu đoán xem?"

Phó đoàn trưởng Trương Đại Hắc Ngưu: "..."

Sao ai cũng ác với mình thế này!

Giữa lúc phó đoàn trưởng Trương Đại Hắc Ngưu còn đang hoang mang, gia đình Tô đại bá đang tạm thời hòa hoãn và bầu không khí vui vẻ lan tỏa khắp đội Thanh Sơn, một năm mới âm thầm đến.

Người ta nói rằng trước Tết Nguyên đán phải ăn Tết Táo quân trước, bao gồm cả việc dọn dẹp nhà cửa và cúng Táo quân. Việc cúng Táo quân không thể làm công khai nhưng các gia đình vẫn làm lén lút.

Trẻ con trong thôn rất thích Tết Táo quân. Dù phải giúp cha mẹ dọn dẹp nhưng lễ cúng Táo quân lại dùng toàn đồ ngọt. Và sau khi cúng Táo quân, đến lượt chúng cúng "ngũ tạng miếu" của mình!

Năm nay, nhà Tô Dĩnh cúng Táo quân bằng món điểm tâm do chính cô làm - bánh hồng táo hạt óc chó!

Hạt óc chó được sử dụng chính là loại hạt từ quả núi mà mấy đứa em của cô đã ngồi bóc vỏ suốt bao lâu nay.

Ba đứa trẻ trong nhà đợi từ nãy đến giờ chỉ mong đợi đĩa bánh này. Vừa giúp dọn dẹp nhà cửa, chúng vừa liên tục ngó lên bếp lò, dùng cách "trông bánh đỡ thèm".

Kẹo trong nhà đã hết từ lâu, còn sót lại chút đường cuối cùng đều được Tô Dĩnh dùng hết để làm món bánh hồng táo hạt óc chó này.

Lúc chị chúng làm bánh, chúng đã nhìn thấy, có đường trắng ngọt ngào, còn có nhân hạt óc chó thơm phức, giòn tan nữa!!

Ở miền Bắc, người ta thường đón Tết Táo quân vào ngày 23 tháng Chạp. Tương truyền rằng phải dâng cúng những món ăn ngọt ngào và dẻo thơm để Táo quân lên trời không nói xấu gia đình.

Nhà Tô Dĩnh, món hợp với phong tục này nhất chính là chiếc bánh hồng táo hạt óc chó do cô mới làm cùng với chiếc đầu heo rừng.

Cái đầu heo rừng này đã để dành từ lâu, đợi đến đúng hôm nay mới lấy ra.

Sáng sớm hôm nay, Lưu Lan Hương đã dẫn mấy đứa trẻ dâng lễ cúng Táo quân. Giờ đây bà đang bận rộn dán giấy lên tường. Công việc này là gỡ lớp giấy cũ năm trước và dán lớp mới lên.

Giấy dán tường năm ngoái đã qua một năm bị gió bụi bào mòn, trở nên vàng ố và bám đầy bẩn. Khi lột xuống thì kêu "xoạt xoạt", bụi bay tứ tung. Vì công việc này rất bẩn, Lưu Lan Hương không để mấy đứa trẻ động vào mà tự mình làm hết.

Nếu để mấy đứa nhỏ phụ giúp, chỉ cần một lát là chúng sẽ biến thành những chú bé đất. Lưu Lan Hương sợ phải nhờ lão Ngũ giúp giặt sạch quần áo cho chúng mất.

Năm nay nhà Tô Dĩnh đã bàn bạc với nhà Ngũ Lỗi rằng cả hai nhà sẽ dọn dẹp cùng nhau. Tuy nhiên nhà Ngũ Lỗi đã hơn mười năm không dọn nhà, giấy dán tường cũng chưa từng thay. Vì vậy sau khi Lưu Lan Hương dán xong giấy nhà mình, bà sẽ qua giúp nhà Ngũ Lỗi.

Trước đây Ngũ Lỗi sống như một ông già độc thân vô tâm, không tắm rửa, không cạo râu, cũng chẳng dọn dẹp nhà cửa. Lúc này ông đang bị Tô Dĩnh "ép buộc" phải cạo râu.

Dù vậy Ngũ Lỗi không phải ngồi chơi không. Ông sẽ phụ trách tắm rửa cho ba đứa nhóc nhà họ Tô là Tô Mậu, Tô Thành và Tô Dụ, một nhiệm vụ đầy khó khăn và vui vẻ. Vui vì có thể giúp mấy đứa nhỏ tắm, khó là vì Ngũ Lỗi chưa biết cách làm. Ông phải học từ mẹ bọn trẻ.

Nhưng nghĩ đến sự giúp đỡ nhiệt tình của mẹ con nhà bên, Ngũ Lỗi quyết tâm thử, học đâu làm đó. Cứ chỗ nào bẩn thì rửa, phải rửa cho ba thằng nhóc thật trắng sạch!

Loading...