Trong bữa ăn, ông Khương liên tục khen ngợi , còn đùa rằng  là “thần may mắn” của nhà họ Khương.
 
“Vừa trở về nhà, tương lai của Khương thị liền rộng mở hẳn .”
 
 cũng thuận theo mà đùa vài câu, chọc cho ông bà Khương đều bật .
 
Chỉ  Khương Kỳ vẫn giữ im lặng.
 
Thấy con trai   lạnh nhạt, bà Khương lập tức lên tiếng hòa giải:
 
“Dạo   kết quả thi đại học , Kỳ Kỳ cũng thi  , con  quà gì ?”
 
Khương Kỳ đạt top 10  thành phố, thành tích  tệ.
🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻
 
Anh  khẽ động sắc mặt,  đó   :
 
“Con thực sự  một điều  xin,  đồng ý   .”
 
Bà Khương , gật đầu,  đó   sang ôm  tiếp tục trò chuyện.
 
 liếc qua Khương Kỳ, bắt gặp ánh mắt đầy vẻ khiêu khích của  .
 
Mãi đến sáng hôm ,  mới  thứ    là gì.
 
Tên ngu ngốc đó  dám đưa Tống Trục Ninh về nhà.
 
Khi  bước xuống lầu, Tống Trục Ninh đang   sofa,   thấy  liền bật dậy, ánh mắt đầy vẻ khiêu khích.
 
 vẫn giữ nguyên sắc mặt, chỉ hờ hững  lệnh cho  hầu chuẩn  bữa trưa.
 
Đồng thời,  cũng bắt đầu quan sát  Tống Trục Ninh.
 
Cô  khoác lên  bộ váy hàng hiệu mới tinh, kiêu ngạo  :
 
“Thẩm An Nhiên, thấy ?  mới là nữ chính!”
 
“Dù cô  cướp  bao nhiêu cơ hội của , đến cuối cùng,  vẫn sẽ đạp cô xuống  chân!”
 
Nói xong, Tống Trục Ninh  nhịn  bật  lớn, đến mức những  giúp việc đang dọn dẹp xung quanh cũng  ngoảnh  .
 
  khẩy, đánh giá cô  từ  xuống .
 
Bộ váy phong cách Chanel giúp tôn lên vóc dáng quyến rũ của cô .
 
  chẳng che  cánh tay đầy hình xăm chằng chịt.
 
Mùi hương cao cấp của nước hoa và lớp trang điểm tinh xảo khiến cô  trông rực rỡ, kiều diễm.
 
 vẫn  che giấu nổi mái tóc khô xơ, vàng cháy vì tẩy nhuộm suốt thời gian dài.
 
 chợt nghĩ—
 
Một kẻ như cô , cố gắng gượng ép bản   vỏ bọc của một tiểu thư danh giá, trông lố bịch như thế  mới là hợp lý.
 
 phớt lờ sự khiêu khích của Tống Trục Ninh, chỉ nhẹ nhàng vén tóc   tai, ung dung lên tiếng:
 
“Hóa  là khách của  trai đến. Dì Vương, mang  lên .”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-an-nhien/chuong-3.html.]
Nói xong,  giúp việc  phía   lập tức bước lên, cung kính dâng .
 
 sắc mặt của Tống Trục Ninh lập tức  đổi.
 
Cô   chịu nổi dáng vẻ nữ chủ nhân của , bất chợt hất tung chén .
 
Nước nóng đổ xuống sàn, b.ắ.n tung tóe.
 
Cô  nghiến răng, hét lên đầy tức giận:
 
“Con tiện nhân! Đừng  giở trò  mặt !”
 
“ mới là chủ nhân của căn nhà ! Còn cô là cái thá gì?”
 
Nói xong, cô  đảo mắt  xung quanh,  vớ lấy chiếc bình hoa  bàn, ném thẳng về phía !
 
 nhanh chóng nghiêng  tránh .
 
Chiếc bình hoa lướt qua vạt váy , rơi xuống sàn vỡ tan tành.
 
Cùng lúc đó, cánh cửa lớn  đẩy .
 
 ngẩng đầu  về phía cửa.
 
Bà Khương  đó, khóe môi khẽ nhếch, nụ  đầy ẩn ý.
 
Bên cạnh bà, Khương Kỳ  ngượng ngùng, sắc mặt  chút khó coi.
 
Tống Trục Ninh cũng nhận  bầu  khí  đúng, cô  xoay   về phía cửa,  đó lập tức im bặt.
 
Bà Khương nhướn mày, ánh mắt dừng   cô :
 
“Còn   cửa  tự phong  là chủ nhân căn nhà  ?”
 
Nói xong, bà  liếc sang Khương Kỳ, giọng điệu tràn đầy mỉa mai:
 
“Đây chính là  mà con  là ‘ngoan ngoãn,  điều’ đấy ?”
 
Nói xong, bà Khương khẽ  lạnh,  đợi Khương Kỳ giải thích thêm lời nào.
 
Bà bước qua phòng khách lộn xộn, chẳng buồn liếc  đống đổ nát, thẳng hướng về phía nhà kính trồng hoa.
 
Lúc  ngang qua , bà Khương  nghiêng đầu, khóe môi thoáng nét  hiếm hoi:
 
“Thành tích của con  tệ. Sáng mai, giáo viên tuyển sinh của Đại học Kinh Thành sẽ đến, đến lúc đó  sẽ giúp con chọn chuyên ngành phù hợp.”
 
 kính cẩn gật đầu.
 
Sau đó,  thấy nụ   mặt bà chợt biến mất, ánh mắt lạnh nhạt rơi xuống  Tống Trục Ninh đang  cứng ngắc tại chỗ:
 
“Còn cô  thì… con tự lo liệu .”
 
 mỉm , khẽ gật đầu,    để ý đến Khương Kỳ đang  c.h.ế.t lặng bên cạnh cửa.
 
Sau đó,   sang  lệnh cho  giúp việc dọn dẹp những mảnh sứ vỡ  sàn.
 
Lúc bà Khương rời khỏi, vệ sĩ ở cửa cũng tiến lên, đè chặt lấy Khương Kỳ,  để   giãy giụa mà kéo thẳng  nhà kính.
 
Chờ đến khi phòng khách  dọn sạch sẽ,  mới  thong thả  xuống sofa, động tác tao nhã nâng chén  lên nhấp một ngụm.