Khương Kỳ cau mày, khó chịu hỏi :
 
“Thẩm An Nhiên,   cô   giở trò gì?”
 
  đầu ,  đôi bàn tay trống trơn của  , khóe môi khẽ cong:
 
“Khương Kỳ,  đến một nơi như thế , ít nhất cũng nên mang theo thứ gì đó chứ.”
 
Anh  bực bội tặc lưỡi một tiếng,   rời .
 
Mười phút ,     với một bó hoa cúc trong tay.
 
Anh  đặt hoa  bia mộ,  đó nhíu mày hỏi :
 
“Giờ thì cô  thể , tại   gọi  đến đây ?”
 
 ngước lên,  khuôn mặt  đến năm phần tương đồng với Tống Trục Ninh của  , giọng  trầm tĩnh:
 
“Khương Kỳ,     một câu chuyện ?”
 
Câu chuyện về Trần Duyệt dần dần   kể , từng chi tiết một hiện   tấm bia mộ  mặt.
 
Cô bé  mồ côi cha  từ nhỏ,  ông bà nội vất vả nuôi lớn.
 
Dù chỉ học tại một trường trung học công lập vùng ngoại ô, nơi  chất lượng giáo dục  cao, nhưng cô vẫn luôn  đầu bảng xếp hạng thành tích,  giáo viên đánh giá xuất sắc.
 
Lên lớp 11, cô    một bài luận khiến các giáo sư đại học  chú ý, cuối cùng  đặc cách mời tham gia cuộc thi  luận cấp quốc gia.
 
Khi  nhắc đến tựa đề bài luận, Khương Kỳ khẽ giật , dường như  nhớ  điều gì đó.
 
Dù  thì bài  đó cũng quá nổi tiếng—
 
Nó từng  chọn  bài mẫu bắt buộc cho tất cả học sinh cấp ba trong thành phố.
 
Một giáo sư  lớn tuổi trong ban giám khảo thậm chí còn vỗ vai cô , hứa rằng nếu cô  thi đỗ ngành Ngôn ngữ và Văn học Trung Quốc của Đại học Kinh Thành, ông sẽ nhận cô   học trò.
 
Ngay khi cô gái  tràn đầy kỳ vọng  tương lai, bi kịch ập đến.
 
Đầu tiên, một tên côn đồ nổi tiếng của lớp tự nhiên bất ngờ tỏ tình với cô ngay giữa sân trường.
 
Cô   vây kín trong đám đông, bối rối đến mức    tìm ai để cầu cứu.
 
Sau đó, ngay trong giờ học, Tống Trục Ninh đột ngột xông  lớp, vì ghen tuông mà tát cô  một cái trời giáng.
 
Từ đó trở , cô  trở thành mục tiêu của những cuộc bắt nạt  hồi kết.
 
Những giáo viên trong trường gần như chẳng  chút uy h.i.ế.p nào đối với một “nữ lưu manh” như Tống Trục Ninh.
 
Vì , trong quãng thời gian dài  bạo lực học đường, cô   dám uống nhiều nước,  dám  vệ sinh,  dám một   về nhà, thậm chí  dám rời khỏi chỗ  để xuống căn tin ăn trưa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-an-nhien/chuong-9.html.]
 
Còn gã côn đồ từng theo đuổi cô  thì ?
 
Hắn vẫn thích thú tận hưởng cảm giác  nữ sinh vì  mà ghen tuông,   mặc kệ Trần Duyệt đang  vùi dập  thương tiếc.
 
 cô  vẫn cắn răng chịu đựng.
 
Chỉ cần giành  giải thưởng cuộc thi  luận, cô  sẽ nhận  chính sách giảm điểm xét tuyển của Đại học Kinh Thành.
 
Chỉ cần cố gắng thêm một chút—
 
Cô  sẽ trở thành sinh viên của một trường đại học danh giá,  thể đưa ông bà nội rời khỏi khu ổ chuột, giúp họ  một cuộc sống   hơn.
🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻
 
Cho đến ngày  khi cuộc thi diễn …
 
Cô  vui vẻ đến văn phòng nộp bài tập, nhưng khi trở  lớp, phát hiện tờ rơi quảng bá cuộc thi  luận trong cặp  biến mất.
 
Ngay  đó—
 
Là vụ bắt cóc xảy   ngày thi.
 
Trên đường đến địa điểm dự thi, cô     dùng ga giường trùm kín, lôi thẳng  một con hẻm vắng.
 
Lúc tỉnh , Tống Trục Ninh đang   mặt cô,  tay là tờ rơi và thư mời của cuộc thi.
 
Cô  vắt chân lên ghế,  đầy mỉa mai, ánh mắt tràn đầy vẻ trêu chọc:
 
“Xem  thiên tài của chúng  sắp hóa phượng hoàng  nhỉ, thật là giỏi quá .”
 
“ mà,   thích  thấy mấy chuyện như  . Chị đây  thể để em bay cao .”
 
Nói xong, cô  cúi xuống, tát hai cái thật mạnh lên mặt cô ,   lệnh cho đám đàn em trông chừng thật kỹ.
 
Khi cô  mất hồn lảo đảo   trường,  là sáng ngày hôm .
 
Trước  bộ giáo viên và học sinh, hiệu trưởng thẳng mặt quở trách cô .
 
Mắng cô  là kẻ   điều, phụ sự kỳ vọng của trường.
 
Bỏ lỡ cơ hội  như , khiến ban giám khảo thất vọng,  còn tự  chuốc lấy thị phi.
 
Cô      cơ hội lên tiếng giải thích.
 
Không ai  cô  , chỉ trách cô  vô ơn với sự bồi dưỡng của nhà trường.
 
Khi trở  lớp học—
 
Cô  phát hiện bàn bên cạnh  trống trơn,   tránh cô  như tránh tà.
 
Một bạn học  bụng lặng lẽ gửi cho cô  một đoạn video.