Trưởng Lạc công chúa vội vàng truy hỏi: "Ý trung nhân của Tiêu tướng quân là ai ?"
 
Tiêu Quân Dao khẽ nhíu mày: "Chỉ là mạt tướng đơn phương cảm mến, xin  thể tiết lộ."
 
Tiêu Quân Dao xoay  rời , nhưng  bắt gặp . Ta  gượng gạo. Hắn trầm mặc một lát, kéo    hòn giả sơn: "Tại  nàng   từ mà biệt? Ta  tìm kiếm nàng suốt ba năm trời!"
 
Hắn rõ ràng đang giận dữ, nhưng động tác  vô cùng cẩn trọng, sợ    thương.
 
"Dao Dao, nàng   rời khỏi đây ? Ta sẽ dẫn nàng ."
 
Sống mũi  cay xè.
 
“Tiêu Quân Dao, việc   từ mà biệt   lên tất cả . Ta  . Ta   trăm phương ngàn kế mới   cung ."
 
Ta đẩy  .
 
Sau lưng,   : "Ta sẽ đợi nàng."
 
Thanh âm  khẽ,  lẽ chỉ là ảo giác của . Ta bước  khỏi hòn giả sơn, thì thấy đại hoàng tử đang   hành lang dài.
 
Nó nháy mắt với : “Ngươi yên tâm,  sẽ    với ai ."
 
Ta thở phào nhẹ nhõm. Lại  nó bồi thêm một câu: "Mà   thì  cũng chẳng  lợi lộc gì."
 
Cái thằng nhóc . Rõ ràng là  lòng , cứ  tỏ  cứng miệng.
 
Về đến Vĩnh Hòa cung. Dư Bảo cũng theo chân đến.
 
"Quý tần nương nương, hoàng thượng  lật thẻ bài xanh của nương nương  ạ."
 
Dư công công quả là  đáng tin cậy, ba nghìn lượng bạc  uổng phí chút nào.
 
Đại hoàng tử định tìm cớ rời . Ta liền kéo nó : "Khánh Sinh, con mang sách vở đến đây. Hôm nay con mới là nhân vật chính, con  biểu hiện thật ,  thể để uổng phí tiền bạc của ."
 
Khánh Sinh bất đắc dĩ  . Lúc hoàng thượng đến,  đang xem bài vở của đại hoàng tử. Ta liền kéo  cùng xem.
 
"Thần  học thức nông cạn, xin hoàng thượng giúp thần  kiểm tra bài vở cho ngài  ạ."
 
Hoàng thượng xem xét bài vở của đại hoàng tử một hồi. Hắn khen  dạy dỗ đại hoàng tử  .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-cung-qsdj/14.html.]
Rồi  bảo Dư Bảo  thu dọn Thượng Thư Phòng, để đại hoàng tử  chỗ học hành.
 
Hắn  mời danh sư đến dạy học cho đại hoàng tử,  hỏi   lựa chọn  ai  bạn  cho nó  .
 
Ta khẽ cúi đầu: "Hoàng thượng, thần  là phận nữ nhi chốn hậu cung,   quen   nào để giới thiệu, xin hoàng thượng tự quyết định ạ."
 
Hoàng thượng trầm ngâm suy nghĩ: "Cháu trai của Lư Quốc công  tuổi tác tương đương, còn cháu trai của Hiền phi cũng ."
 
Ta thầm rơi nước mắt cảm thông cho đại hoàng tử. Đệ đên của Lư tài nhân và cháu trai của Hiền phi ư?
 
Hai   còn đang  phạt vì tội cãi  đây mà. Giờ hoàng thượng  chọn  nhà của họ  bạn  cho đại hoàng tử...
 
Ta liếc  hoàng thượng đầy ẩn ý.
 
Hắn  vẻ đang  hài lòng với bản , cho rằng hậu cung  hòa thuận.
 
"Trình Quý tần thấy thế nào?"
 
Ta còn  thể  gì đây.
 
"Hoàng thượng  chọn, chắc chắn là những   nhất ."
 
Sau khi đại hoàng tử rời , hoàng thượng  nghỉ ngơi.
 
Ta vội quỳ xuống, : "Hoàng thượng, thần  hôm nay trong    khỏe,  là  đến chỗ các   khác  ạ?"
 
Thấy hoàng thượng  vẻ sắp nổi giận, Dư Bảo  bên cạnh liền lắc đầu: "Quý tần nương nương,    là  đúng . Nếu   khỏe,   bẩm báo với Nội vụ phủ?"
 
Theo quy định của hậu cung, nếu phi tần  khỏe thì  báo với Nội vụ phủ để rút thẻ bài xanh xuống.
 
Ta  gượng gạo: "Chẳng  hoàng thượng  mấy tháng nay  ghé qua chỗ thần , nên thần  mới lỡ dại một ."
 
Hoàng thượng hậm hực phất tay áo rời .
 
Nhờ  lệnh của hoàng thượng, Thượng Thư Phòng nhanh chóng  thu dọn sạch sẽ. Hoàng thượng chỉ định Thái phó cùng các danh nho đích  đến dạy học cho đại hoàng tử.
 
Hai vị bạn  cũng nhanh chóng đến trình diện. Toàn bộ bút mực giấy nghiên mà đại hoàng tử sử dụng đều do Thượng Thư Phòng cung cấp. Hoàng thượng còn nâng bổng lộc hàng tháng của nó lên.
 
Ta càng thêm phần cao hứng. Hoàng hậu phái  đưa đến một tiểu thái giám lanh lợi, để  thư đồng cho đại hoàng tử.