Hình như hoàng thượng nhớ  chuyện thời thơ ấu, nên  đồng ý yêu cầu của đại hoàng tử.
 
Sau khi bắt đầu học võ, đại hoàng tử thần bí mật tìm : "Mẫu phi đoán xem ai là võ sư của con?"
 
Ta gõ nhẹ  trán nó: "Mẫu phi thì  võ sư nào chứ!"
 
Đại hoàng tử chớp mắt: "Là  quen của mẫu phi đấy."
 
Người quen của ?
 
Trong đầu  chỉ nghĩ đến một .
 
Quả nhiên, đại hoàng tử mấp máy khẩu hình chữ "Tiêu".
 
Tiêu Quân Dao vốn đến kinh thành để báo cáo công việc,   giữ   thầy dạy võ cho đại hoàng tử. Đường đường là một vị đại tướng quân, nay   chịu khuất   một võ sư.
 
Xem  hoàng thượng vẫn còn để bụng chuyện  từ chối công chúa. Tuy nhiên, đây cũng   là chuyện mà một Tiệp dư như   thể can thiệp .
 
Ta tìm một cơ hội thích hợp, giúp Lư Tòng Linh cầu xin hoàng thượng: "Hoàng thượng, Lư tài nhân     ạ. Kinh thư mà hoàng hậu nương nương phạt nàng  chép, nàng  cũng  chép xong . Chỉ là nàng   chút nhớ nhung hoàng thượng, ăn  ngon ngủ  yên, mặt mày hốc hác hẳn ."
 
Hoàng thượng  để Lư tài nhân chờ thêm ba ngày, mới lật thẻ bài xanh của nàng .
 
Lư tài nhân vô cùng cảm kích . Nàng  tặng  những một trăm lượng vàng nén.
 
"Nghe  tỷ tỷ  thích cái màu vàng óng ánh , chỉ yêu vẻ rực rỡ của nó, xin tỷ tỷ hãy nhận lấy tấm lòng của ."
 
Lư tài nhân quả là  đáng yêu. Nói yêu tiền mà cũng thật thanh tao thoát tục.
 
Lư tài nhân   sủng ái trở . Hoàng hậu cũng phần nào yên tâm.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-cung-qsdj/16.html.]
Hiền phi thì  thể  yên  nữa. Vết thương  mặt nàng  mãi  khỏi, dung mạo  tổn hại thì  thể diện kiến hoàng thượng.
 
Trong khi đó, Lư tài nhân,   hiềm khích với nàng    sủng ái trở . Giang Hiền phi vì quá sốt ruột,  dùng đến loại thuốc cấm  tác dụng phụ.
 
Lê Qua hỏi : "Nương nương,  cần báo với hoàng thượng chuyện Giang Hiền phi dùng thuốc cấm  ạ?"
 
Ta đáp: "Không cần . Hoàng thượng vốn dĩ thiên vị nàng ,  khi  còn đau lòng cho nàng   chứ."
 
Vả ...
 
Lê Qua  hề , thực  chuyện về loại thuốc đó là do  cố ý để  bên cạnh Hiền phi  thấy.
 
Quả nhiên,  chuyện diễn  đúng như  dự liệu.
 
Hiền phi giờ chỉ lo   để lấy   sủng ái. Nàng  chẳng hề quan tâm vì  loại thuốc    cấm. Cũng chẳng màng đến tác dụng phụ của nó.
 
Ta nhận  tin. Sau khi bôi thuốc, Hiền phi trở nên diễm lệ hơn hẳn. Lại đến ngày hoàng thượng lật thẻ bài xanh của Lư tài nhân. Hiền phi  chặn đường hoàng thượng.
 
Thật đáng thương cho Lư tài nhân,   nữa nếm trải cảm giác  Hiền phi cướp mất cơ hội. Nàng  tìm đến hoàng hậu để cầu xin giúp đỡ.  Hiền phi căn bản chẳng thèm  thỉnh an hoàng hậu.
 
Sau khi khôi phục dung mạo, Hiền phi trở nên vô cùng hống hách. Nàng  ngày ngày chiếm giữ hoàng thượng,  cho các tỷ  khác cơ hội thị tẩm.
 
Tính cách của nàng  càng lúc càng trở nên ngang ngược. Ta đang xem bài vở của đại hoàng tử, Lệ Chi hớt hải chạy : "Nương nương,   ! Lư tài nhân  Hiền phi bắt  , Hiền phi đang ép hoàng thượng phế truất nàng ."
 
Đại hoàng tử ngày càng hiểu chuyện, nó . "Mẫu phi  việc thì cứ    ạ."
 
Trên đường ,  hỏi Lệ Chi xem  xảy  chuyện gì. Lệ Chi đáp: "Hiền phi  dùng hoa phượng tiên mà Lư tài nhân tặng để nhuộm móng tay, kết quả tay sưng vù lên như cái bánh bao. Hiền phi nương nương cho  đập vỡ chậu hoa phượng tiên, thì phát hiện bên trong chậu hoa  chôn một con rối giấy  găm đầy kim,  đó còn thêu cả bát tự của Hiền phi nương nương."
 
Chuyện Lư tài nhân và Hiền phi bất hòa, nhưng vẫn tặng hoa cho Hiền phi,  cũng  chút ít. Nhà của Lư tài nhân  một trang viên suối nước nóng, trong đó  xây một nhà kính trồng hoa.