như  dự đoán. Để tránh mang tiếng tư thông trong thời gian quốc tang, Hiền phi  mua chuộc thái y, cố tình khai lùi thời gian mang thai một tháng.
 
Hoàng hậu nóng nảy đến phát cáu: "Muội ,    tháng  là  tung tin   mà. Bây giờ thì  , nàng    cơ hội lách luật ."
 
Ta vẫn  bình tĩnh cắt tỉa cành mai trong tay,  cắm  bình: "Không cần vội, cứ đợi đứa con của Hiền phi  đời."
 
Hoàng hậu tức giận đến giậm chân: "Thai nghén mười tháng, đợi đến khi con của Hiền phi  đời, thì chuyện  muộn ."
 
Chúng   đợi đến khi Hiền phi mang thai đủ mười tháng. Có lẽ Giang Hiền phi cũng  quên, loại thuốc cấm mà nàng  dùng để phục hồi dung nhan, sẽ khiến  dùng khó  thai.
 
Cho dù  thai, cũng  dễ  sinh non. Giang Hiền phi sinh non. Vốn dĩ sinh non cũng chẳng  gì đáng . Mấu chốt là Tam hoàng tử chào đời khi Hiền phi mới mang thai  bảy tháng. Nàng   cố tình khai lùi thời gian mang thai một tháng,  là biến thành sinh non sáu tháng. 
 
Thái y khẳng định: "Đứa trẻ sinh non sáu tháng thì  thể sống ." 
 
Thế nhưng, con của Hiền phi  sống sót một cách kỳ diệu. Tin đồn thất thiệt bắt đầu lan truyền khắp cung. Người  rỉ tai  rằng Tam hoàng tử  giống hoàng thượng. Ngày tháng mang thai cũng  vấn đề. 
 
Ta đến thỉnh an, cũng   các phi tần xì xào bàn tán. 
 
"Tam hoàng tử của chúng  khỏe mạnh cường tráng như ,  chẳng giống đứa trẻ sinh non sáu tháng chút nào."
 
"Ai    chứ, Quý phi đúng là  phúc lớn, cháu trai nhà mẫu    sinh non nửa tháng, nếu  nhờ bệ hạ xin viện trưởng Thái y viện  tay cứu giúp, thì chắc   còn sống đến bây giờ . Mà đứa bé đó, đến giờ vẫn còn yếu ớt lắm." 
 
Ta thừa cơ hội , cố ý thổi bùng thêm ngọn lửa nghi ngờ. Khi hoàng thượng đến Lạc Hoa cung,   thấy một cung nữ cao lớn bước  từ bên trong. Hắn thấy y phục của đối phương  vẻ kỳ lạ. 
 
"Đứng ! Ngươi tên là gì? Sao trẫm  từng gặp ngươi bao giờ?" 
 
Cung nữ  khựng  một chút,  đột nhiên che mặt bỏ chạy thục mạng. Hoàng thượng lập tức phái  đuổi theo, nhưng  kịp, chỉ nhặt  một bộ tóc giả của một đào hát ở Lê Viên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-cung-qsdj/21.html.]
 
Hóa  đó   cung nữ. Mà là một tên nam nhân giả trang! Dư Bảo  cạnh hoàng thượng khẳng định rằng  thấy nốt ruồi  chóp mũi kẻ đó. Các thị vệ đuổi theo cũng    thấy nốt ruồi. 
 
Ngay cả hoàng thượng, hình như cũng   thấy. Trùng hợp , chóp mũi của Tam hoàng tử cũng  một nốt ruồi.
 
Lệ Chi hớn hở: "Lệ Qua, tỷ  chuyện gì xảy  ? Hoàng thượng hạ lệnh đưa Tam hoàng tử đến am Liên Hoa  đấy."
 
Ta  xong, chỉ khẽ nhếch mép  khẩy. Xem , vị hoàng thượng  cũng chẳng rộng lượng như vẻ ngoài vẫn tỏ.
 
Ngài  tuyệt đối sẽ  để Tam hoàng tử  cơ hội trưởng thành, đó sẽ mãi là vết nhơ  thể gột rửa của hoàng tộc. Nghĩ  cũng , ngay cả một nam nhân bình thường cũng khó lòng chấp nhận nuôi nấng đứa con hoang ngay  mắt.
 
Bởi lẽ, mỗi khi  thấy đứa trẻ, họ sẽ  nhớ đến sự phản bội của  thê tử.
 
Huống hồ, ngài  còn là bậc đế vương.
 
Việc  chỉ xử lý Tam hoàng tử mà vẫn giữ  mạng cho Hiền phi, xem như  là một minh chứng cho tình yêu thật lòng .
 
Lệ Chi uống một ngụm ,  tiếp: "Nghe , Hiền phi đang  ầm ĩ với hoàng thượng ở cung Lạc Hoa."
 
Ồ,  ?
 
Xem , cuối cùng thì vở kịch  cũng bắt đầu . Ta vội vàng buông nắm hạt dưa, nhanh chân chạy thẳng đến cung Lạc Hoa.
 
Quả nhiên, Hiền phi đang ôm chặt lấy Tam hoàng tử trong lòng. Xung quanh nàng, mấy tên thị vệ lăm lăm vũ khí, chực chờ xông lên cướp đứa bé.
 
Hiền phi nước mắt giàn giụa, nghẹn ngào: "Hoàng thượng,  nỡ lòng nào? Tam hoàng tử là giọt m.á.u mà   khổ sở mang nặng đẻ đau. Mấy kẻ ở Khâm Thiên Giám chỉ giỏi đặt điều  bậy. Sao   thể tin lời chúng? Hoàng thượng,   quên những lời thề non hẹn biển năm xưa  ? Người chẳng   nhiều  , mong   một hài nhi cùng  ..."