Ta cất hết ngân phiếu vàng bạc  rương. Buổi tối khi ngủ,  để rương bên cạnh gối, cảm thấy an  vô cùng.
 
Danh tiếng tham tiền của ,   thế nào  lọt  tai Hoàng thượng. Lần đầu tiên  sủng hạnh,  còn đang thấp thỏm,    . Kết quả câu đầu tiên mà Hoàng thượng  khi gặp  là: "Nghe  ái phi thích tiền?"
 
Ta cố gắng biện minh...
 
Không, cố gắng giải thích.
 
"Thần  chỉ thích những thứ lấp lánh thôi, ví dụ như vàng bạc, châu báu các loại."
 
Hoàng thượng   chọc ,  : “Người , thưởng cho Trình tài nhân trăm lượng vàng, thêm một bộ trang sức vàng, một bộ trang sức hồng ngọc."
 
Ta cong mày mỉm : "Hoàng thượng,  đối với thần  thật . Hoàng thượng ban thưởng, thần  nhất định ngày ngày đeo, mới  thể cảm nhận  ân sủng của Hoàng thượng."
 
Hoàng thượng tâm trạng vô cùng , bèn : "Trẫm  thể đối với nàng  hơn nữa. Nàng  đây..."
 
Ngày hôm ,   phong  mỹ nhân.
 
Lúc dùng bữa sáng, Hoàng thượng  bánh màn thầu thô ráp  hợp với bàn thức ăn tinh xảo.
 
"Ái phi   thích ăn bánh màn thầu thô ráp ?"
 
Ta  nhạt: "Thần  lúc nhỏ lưu lạc bên ngoài,  một tỷ tỷ cho bánh màn thầu thô ráp nên mới sống . Từ đó hình thành thói quen, mỗi ngày đều  ăn. Hoàng thượng   nếm thử ?"
 
Hoàng thượng  sang Dư Bảo. Dư Bảo sai  thử độc xong, Hoàng thượng mới cầm một cái.   chỉ ăn một miếng,  nhả .
 
"Trẫm  quen ăn, nghẹn họng, ái phi tự  thưởng thức ."
 
Ta cũng  miễn cưỡng. Bậc đế vương cao cao tại thượng,   thể quen ăn bánh màn thầu thô ráp của dân thường chứ?
 
Ta  độc sủng hai tháng. Biết  thích vàng, Hoàng thượng thỉnh thoảng ban thưởng trang sức vàng các loại.
 
Các đại thần trong triều   yên  nữa. Họ  còn đàn hặc Quý phi chuyên sủng nữa, mà đối tượng đàn hặc  chuyển thành .
 
Ngay cả phụ  , một quan nhỏ ở Lễ bộ, cũng  đàn hặc. Ngự sử đàn hặc phụ ,  Lễ bộ lang trung mà dạy con gái vô đức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-cung-qsdj/3.html.]
 
Hoàng thượng nổi trận lôi đình.   càng sủng hạnh  hơn.
 
Khổ  phụ . Ông chỉ là một quan nhỏ tòng lục phẩm. Làm   thể chống  đám đại thần chiếm nửa triều đình.
 
Phụ  rụt đầu , dứt khoát cáo bệnh, đóng cửa   ngoài.
 
Vốn dĩ Hoàng thượng còn nửa tháng   hậu cung, nửa tháng còn  là  độc sủng. Bây giờ thì ngày ngày ngài đều ngủ ở Chiêu Dương điện. Trải qua nỗ lực  ngừng của  và Hoàng thượng. Thái y cuối cùng cũng vui vẻ tươi  chúc mừng .
 
"Chúc mừng tiểu chủ, là hỉ mạch!"
 
Ta vui mừng đến mức thưởng cho thái y một nắm đậu phộng vàng.
 
Tin tức truyền đến triều đình. Đám đại thần đàn hặc lập tức im thin thít. Ngược   những kẻ giỏi luồn cúi, bắt đầu ca tụng công đức của .
 
Không còn cách nào khác. Hoàng thượng đăng cơ ba năm, vẫn chỉ  một  Đại hoàng tử sinh   khi đăng cơ. Đáng tiếc Đại hoàng tử   Hoàng thượng ghét bỏ.
 
Ta nhập cung ba tháng,   tin vui. Đám đại thần còn dám  ý kiến gì với  nữa.
 
Hoàng thượng long nhan đại duyệt,  : "Bất kể ái phi sinh hạ hoàng tử  công chúa, trẫm đều sẽ thăng vị cho ái phi."
 
Hoàng hậu đích  đến thăm . Nhìn bụng  đầy vẻ khó .
 
“Muội   vận khí thật sự . Quý phi độc sủng ba năm, cũng  thấy sinh  mụn con nào. Không   ai từng  với   ,   và Quý phi lúc trẻ trông  giống ?"
 
Ta  Lệ Qua  bên cạnh Hoàng hậu. Lệ Qua là một trong hai cung nữ nhất đẳng mà Hoàng hậu ban thưởng cho .
 
"Muội  từng  qua, nhưng   chi tiết."
 
Hoàng hậu    nữa. Ta thấy Lệ Qua    thôi.
 
"Lệ Qua,   ngươi  gì ?"
 
Lệ Qua  Hoàng hậu. Ta trợn tròn mắt: “Lệ Qua, ngươi  Hoàng hậu  gì? Ngươi bây giờ là cung nữ của ."
 
Lệ Qua kể  chuyện Hoàng thượng và Quý phi tình cờ gặp , nhất kiến chung tình, tái kiến khuynh tâm.