Trời  hửng sáng, Cảnh Vọng Thư  dậy khỏi giường,  ngáp   bên mép giường ngắm Vân Thiển Nguyệt  lâu,  nhịn  cúi xuống hôn nhẹ lên trán cô,  mới rón rén rời .
Biệt thự  yên tĩnh, chỉ  vài nhân viên   khe khẽ.
Bước  bếp, Cảnh Vọng Thư bất ngờ thấy Vương Diệc Nhiên  đun nước sẵn.
Anh nhướng mày, mở tủ lạnh lấy sữa  để cho nguội bớt.
“Thấy  mà  chào hỏi cái gì hết.” Vương Diệc Nhiên trêu.
“Anh tới đây  gì?” Cảnh Vọng Thư hỏi, giọng lười biếng.
“Không  dì nhỏ lo cho  với… vị hôn thê của  ?” Vương Dịch Nhiên đáp, “Họ nhờ  qua đây xem thử.”
Dì nhỏ của Vương Dịch Nhiên chính là  Cảnh Vọng Thư. 
Bà xem livestream chương trình,  thấy đủ loại hot search về chuyện Vân Thiển Nguyệt nghén nặng, lo đến mức mất ăn mất ngủ, nên mới nhờ Vương Dịch Nhiên – vốn   cha – qua đây xem tình hình.
Nếu    tiện, chắc bà  tự  xông tới, sợ hai đứa  đáng tin   bậy.
Thế nhưng  vẻ mặt bình thản tự nhiên của Cảnh Vọng Thư, Vương Dịch Nhiên bỗng thấy nghẹn trong lòng.
Anh lớn lên ở nước ngoài, mấy năm  mới về nước, cũng      một  em trai  xuất sắc nhưng lạnh nhạt. 
Giờ gặp mặt mới ,  chỉ lạnh nhạt,  gọi là kỳ quặc mới đúng!
“Vọng Thư,    gì   với  ?” Vương Dịch Nhiên hỏi.
Cảnh Vọng Thư liếc qua vẻ mặt  chiều thâm sâu bí hiểm của  , bèn lười biếng đảo mắt: “Không .”
Ôi trời, Vương Dịch Nhiên vốn định nhắc nhở một tiếng là quan hệ giữa  và Vân Thiển Nguyệt  lộ  .
  thái độ của  , rõ ràng là chẳng thèm bận tâm, thậm chí còn mong   .
“Khi nào giới thiệu em dâu cho  ?” Vương Dịch Nhiên đổi giọng.
Câu “em dâu”  rõ ràng  Cảnh Vọng Thư vui, khóe môi khẽ cong lên, nụ  nhàn nhạt khiến đường nét gương mặt càng thêm dịu dàng. 
Khuôn mặt tuấn tú như phát sáng.
Ngay cả Vương Dịch Nhiên cũng  thừa nhận, riêng khoản ngoại hình thì Cảnh Vọng Thư đúng là ông trời thiên vị.
“Giới thiệu cái gì? Anh cũng   nhân vật quan trọng lắm .”
Mở miệng     đánh ! Vương Dịch Nhiên  , nắm tay cũng siết cứng.
 thôi, Cảnh Vọng Thư cũng   khó thêm, chỉ lơ đãng kể  chuyện Vương Dịch Nhiên   tiếng nào  mò tới chương trình hù  ,  đó bổ sung:
“Đợi khi nào Thanh Thanh   yên tâm,  khi tụi  kết hôn sẽ giới thiệu cho.”
Ý là… còn  theo đuổi   .
Vậy đứa nhỏ từ  ?
Vương Dịch Nhiên đầy vẻ tò mò, nhưng Cảnh Vọng Thư  chẳng  hứng giải thích. 
Anh đun sữa, để nguội một cốc nước,  nấu cháo gạo với táo đỏ trong nồi cơm điện.
Các khách mời khác cũng  lượt tỉnh dậy, chào hỏi .
Vân Thiển Nguyệt cũng sửa soạn xong, xuống lầu thì thấy Cảnh Vọng Thư đang mời   uống nước, nước   đun sẵn từ lâu.
Anh còn đưa cho Vân Thiển Nguyệt một ly riêng.
Lúc   bảy rưỡi, livestream bắt đầu.
【Aaa,    thấy gì đây?】
【Buồn ngủ quá, livestream từ bảy rưỡi sáng,   sớm ?】
【Giờ  hợp lý mà, sớm hơn thì dậy  nổi, muộn hơn  kẹt  học   .】
【Chẳng lẽ các   tranh thủ lúc  việc để xem trộm?】
【Ờ thì đúng , nhưng  dám  thôi.】
【Thấy , Cảnh Vọng Thư rót nước cho  , nhưng chỉ đích  đưa ly cho Vân Thiển Nguyệt đó.】
【Vân Thiển Nguyệt uống luôn, chắc nước  ấm sẵn .】
【Ngọt quá trời.】
【Bạn mới tới livestream ? Fan lâu năm cho , đây    đầu.】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-gia-show-hen-ho-cung-ban-trai-cu-co-bi-lo-chuyen-nghen-ngay-tren-song-livetream/chuong-26-bua-sang-yeu-thuong.html.]
【 đó, đúng đó, mỗi  Vân Thiển Nguyệt tỉnh dậy đều   đưa nước ấm tận tay.】
【Ghen tị quá  mất.】
【Cái  là Cảnh Vọng Thư  hả?】
【Không    từng   nên chiều chuộng đối phương quá mức, mỗi   tự chịu trách nhiệm cho cuộc đời  ?】
【 , bạn   nhầm , chính     nhưng    .】
【Anh  lạnh lùng với cả thế giới, chỉ dịu dàng với  Vân Thiển Nguyệt.】
【 chuẩn ‘tiêu chuẩn kép’ nhưng mà  vẫn thấy dễ thương ghê.】
【Kêu   đừng chiều quá, còn  thì  nuông chiều   tới mức chẳng   gì luôn.】
【Haha, đúng là cuộc chiến ngọt ngào.】
【Nếu    đây Cảnh Vọng Thư nổi tiếng là ‘máy điều hòa trung tâm’,  còn tưởng   giả bộ cơ.】
【Vân Thiển Nguyệt mộc mạc thế  mà vẫn xinh quá trời.】
【Thật sự ,  một ngày nữa  l.i.ế.m màn hình.】
Trong lúc đó, mùi cháo táo đỏ từ bếp  lan khắp nơi.
“Anh Cảnh nấu bữa sáng đó hả?” Trần Độ ló đầu , nước miếng suýt chảy.
“Thơm thế  chắc  Vương nấu .” Trần Độ bổ sung.
Đùa gì chứ, Cảnh Vọng Thư mà giống   nấu ăn hả?
Nhìn dáng vẻ   cứ như thần tiên  mây, thanh lãnh,  nhiễm bụi trần.
Giờ mặc tạp dề, lăng xăng bên nồi niêu bếp núc, bạn tin  ?
Có thấy tụt mood ?
  Cảnh Vọng Thư đập tan ảo tưởng: “Chương trình  , từ giờ bữa ăn ai lo nấy, nguyên liệu  dùng vàng xu mua,  ăn thì trả tiền.”
Nói xong,  chìa tay , ý bảo đưa vàng xu thì  ăn.
“Anh Cảnh, em sai , em sai , đồ  , đồ   ngon lắm, chia cho em một ít  mà.” Trần Độ cuống lên.
【Hahaha, Trần Độ cúi đầu vì bát cơm.】
【Không, là vì một bát cháo đó.】
【Trần Độ đáng yêu ghê.】
【 quên mất hình tượng đàn ông cứng cỏi của   .】
Tống Hành cũng đói bụng, liếc  Từ Thanh Uyển một cái  : “Anh Cảnh, bọn em trả tiền, cho bọn em một phần bữa sáng.”
“Hai xu vàng.”
Tống Hành  xong, lập tức móc điện thoại  chuyển tiền qua app.
Còn Trần Độ thì  đầu  Lộ Gia Phối.
Lộ Gia Phối thấy , vội vàng giả vờ  thấy,  bỏ chạy.
“Chị Lộ! Cứu em với!”
Một tiếng thét  Lộ Gia Phối giật ,  đầu bỏ chạy.
【Tưởng đang xem chương trình sinh tồn luôn  chứ.】
【Mới sáng  còn ngái ngủ,  tiếng hét  tỉnh luôn.】
【Lộ Gia Phối:  là nữ thần mà, mắc gì  nhục ?】
Vân Thiển Nguyệt  tô cháo táo đỏ nấu nhuyễn, bánh mì kẹp trứng chiên và giăm bông thơm nức, nhưng trong bụng cứ thấy khó chịu,  nuốt nổi.
Trần Độ và Lộ Gia Phối chạy tới mồ hôi nhễ nhại, thấy cô ăn  nổi thì chớp mắt hỏi:
Vịt Bay Lạc Bầy
“Chị Tiểu Vân, em  chê , nếu chị ăn  , nhường em nha?” Trần Độ đùa.
Lộ Gia Phối hoảng hốt,  rõ mối quan hệ giữa hai  , vội bịt miệng Trần Độ kéo lui.
“Anh Cảnh, hai suất bữa sáng, em trả tiền!”
Cô nàng móc điện thoại  chuyển tiền, còn lườm Trần Độ một cái, tức  chết.