Vân Thiển Nguyệt  ngẩn .
Đạo diễn liền : “Bây giờ    thể chọn phòng .”
Cảnh Vọng Thư dường như cũng  đợi câu trả lời của cô,   cho cô đủ thời gian.
Anh cầm mấy tấm hình phòng  bàn  lên xem,   đặt xuống.
“Phụ nữ .”
Bình luận nổ tung.
“ tưởng   sẽ chọn đại một phòng luôn chứ.”
“ tưởng    quên mất là còn phụ nữ ở đây.”
Từ Thanh Uyển và Lộ Giai Phối kéo Vân Thiển Nguyệt lên lầu. 
Biệt thự  ba tầng: tầng một là phòng khách và khu giải trí, tầng hai và ba mỗi tầng  sáu phòng, thiết kế kiểu thông tầng hình vòng tròn như trong trung tâm thương mại.
“Chúng  ở cùng một tầng hết,  nam nữ tách tầng?” Tống Hành dè dặt hỏi.
“Ở đây rộng và thoáng, nhưng vẫn đảm bảo riêng tư,  thấy ở cùng một tầng thì tiện chăm sóc  hơn.” – Cảnh Vọng Thư mở lời,  như   vì lợi ích tập thể.
Từ Thanh Uyển để ý ánh mắt   vẫn đang  Vân Thiển Nguyệt.
Là fan ruột của , cô nhớ  hành động của Cảnh Vọng Thư lúc ở trong phòng   camera. 
Khi đó  bưng một đĩa cam  bóc sẵn –  hợp lắm với hình tượng của .
Một tháng  còn  một bản tin tài chính   từng  bạn gái cũ…
Cô liếc  Vân Thiển Nguyệt – trực giác mách bảo: đó chính là  yêu cũ của nam thần.
“Vậy ở tầng hai !” – Từ Thanh Uyển liền phụ họa.
Lộ Giai Phối   ý kiến gì, còn hỏi Vân Thiển Nguyệt: “Cậu thấy tiện ?”
Vân Thiển Nguyệt gật đầu,   qua ảnh các phòng, lập tức chọn ngay căn  ban công, nhà vệ sinh riêng và tivi.
Chỉ  điều, giá phòng cũng “”  kém – 10 đồng vàng.
Còn Trần Độ thì   phòng , phòng  – phòng rẻ nhất cũng 6 đồng, mà  chỉ  đúng 10!
Anh ngẩng đầu: “Đạo diễn,   chọn phòng  ?   thể ngủ sofa tầng một ?”
“Ha ha ha, thiếu gia nhà giàu cuối cùng cũng  ngày !”
“Cười c.h.ế.t mất, vì vài đồng vàng mà Trần Độ khép nép thế !”
Đạo diễn lắc đầu, chỉ  ngoài: “Có thể ngủ trong nhà gỗ nhỏ ở ngoài sân.”
Nhà gỗ?
Mọi  tò mò kéo  xem. Lúc đến chẳng ai để ý  nhà gỗ, nhưng   là chỗ ở miễn phí, ai cũng háo hức.
Ở đảo ,  gì cũng cần vàng, mà kiếm vàng thì khó, tiết kiệm  đồng nào  đồng nấy!
Nhà gỗ là nhà tạm, chỉ  một tầng. Cảnh Vọng Thư là   đầu tiên,  dựa lên giường tre, ngẩng đầu  trời: “Ngẩng đầu là thấy trời xanh, tối đến ngắm  ngắm trăng, cũng lãng mạn phết.”
Tống Hành bò lên cửa sổ: “Còn ngắm  cảnh bên ngoài nữa…”
Trần Độ mặt mếu: “Không  cửa,   mái mà hai ông còn    những lời thanh cao như .”
“ mà  hết tiền , đạo diễn, cho  xin giảm giá  ?”
Đạo diễn vẫn lắc đầu,  động lòng.
Tống Hành : “Anh , tụi  ở chung , chia đôi vàng?”
“Ý kiến  đấy!” Mắt Trần Độ sáng lên.
   tổ chương trình dội nước lạnh: “Không .”
Cuối cùng, “đại gia” Vân Thiển Nguyệt chọn căn phòng  ban công. 
Vịt Bay Lạc Bầy
Lộ Giai Phối chọn phòng bên cạnh –   ban công nhưng  nhà vệ sinh riêng.
Từ Thanh Uyển thì ở căn kế bên –  điều hòa nhưng nhà vệ sinh  nhỏ,  bất tiện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-gia-show-hen-ho-cung-ban-trai-cu-co-bi-lo-chuyen-nghen-ngay-tren-song-livetream/chuong-7-bi-phat-hien-nghen-bau-truoc-mat-nguoi-yeu-cu.html.]
Cô nhỏ giọng hỏi: “  thể sang phòng chị Lộ hoặc chị Thiển Nguyệt để rửa mặt  ?”
“Đương nhiên .” – Lộ Giai Phối vui vẻ đồng ý.
“Cứ tự nhiên nhé.” – Vân Thiển Nguyệt cũng gật đầu.
Cảnh Vọng Thư là  chọn đầu tiên, và “vô tình” chọn đúng căn phòng sát bên phòng của Vân Thiển Nguyệt – chỉ  một cửa sổ nhỏ.
Phòng đó vốn Trần Độ định chọn, nhưng    nhanh tay chiếm mất.
“Anh Cảnh, nhiều vàng như  mà  chọn phòng  á?” Trần Độ nghiến răng.
Cảnh Vọng Thư nhẹ nhàng đáp: “Không  cách nào,  nuôi gia đình.”
Một  độc     nuôi gia đình, Trần Độ cũng tin thật.
Cuối cùng,   ngậm ngùi tiêu hết 8 đồng vàng để chọn một phòng sáng sủa  nhà vệ sinh.
Tống Hành thì định chọn phòng xịn, nhưng cuối cùng chỉ còn  một phòng 5 đồng vàng – nhỏ, chỉ  một cửa sổ bé, nhưng vệ sinh vẫn .
“Cậu  chọn phòng to ? Có cần đổi với  ?” – Trần Độ hỏi.
“Cảm ơn  Trần, nhưng đây là show hẹn hò mà, chắc chắn sẽ  nhiệm vụ cần vàng, em  để dành chứ.”
Trần Độ ngớ  – hóa …  chính là trò ?
Giờ  chỉ còn 2 đồng vàng trong !
Cuối cùng  cũng hiểu câu “ nuôi gia đình” của Cảnh Vọng Thư.
Làm đàn ông,  ngoài ăn uống  thể chìa tay xin tiền mấy cô gái chứ.
Mà giờ     tiền…
Anh  quanh một vòng,   đều  công bố  vàng nên ai cũng đoán  mức tương đối.
Lộ Giai Bội còn  8 đồng, Từ Thanh Uyển tầm mười mấy, còn Vân Thiển Nguyệt – chính là đại gia, chắc chắn còn hơn hai chục!
Đã đến lúc triệu hồi đại gia !
Trần Độ bắt đầu  chiêu lấy lòng Vân Thiển Nguyệt, nhưng lập tức  Cảnh Vọng Thư kéo .
“Chúng  còn  kiếm tiền đấy, đừng quên còn  nhiệm vụ  phận.”
Trần Độ gật gù – đúng là  chí lý!
Mọi  bắt đầu   nhiệm vụ theo  phận để kiếm vàng.
Trần Độ và Tống Hành cùng đến một cửa hàng quần áo – một  lau dọn, một  bán hàng. Nhân viên đóng vai NPC   trong cửa hàng nhưng đều  cách bán hàng “nhiệt tình quá mức” của Trần Độ dọa chạy mất.
Cầm món đồ đắt nhất mà cứ bảo “giá rẻ chất lượng cao” – các NPC đóng vai  thường đều sợ đến  dám mua.
Lộ Giai Phối là ca sĩ, tưởng sẽ  tổ chương trình sắp xếp cho biểu diễn ngoài trời – ai ngờ  cho  một con robot.
“Đây là quản gia AI của đảo, cài sẵn app âm nhạc, bạn hát, nó chấm điểm.”
Vân Thiển Nguyệt  bên xem mà kính nể – nhà tài trợ đúng là ở khắp nơi.
Còn Từ Thanh Uyển thì cầm kìm  lòng vòng: “Xin hỏi nhà   cần sửa ống nước  ạ?”
Nhiệm vụ của Vân Thiển Nguyệt  càng gian nan. Cô là đầu bếp,  trong căn bếp trống trơn mà hoang mang: “Có bột mới gột nên hồ mà…”
Quay phim vẫn im lặng .
Cô   hỏi: “Đạo diễn, chẳng lẽ đầu bếp cũng  tự bỏ tiền mua nguyên liệu ?”
Đạo diễn vẫn im như tượng.
Cô  bất lực: “Vậy  xào  khí nhé?”
Không thể  đòi   kiếm tiền,  bắt họ  tiêu tiền  chứ – tổ chương trình đúng là “khó ở”.
Thấy , Cảnh Vọng Thư bèn  mặt đàm phán với đạo diễn – đòi  nguyên liệu nấu ăn và cả học bổng của , khiến khán giả mắt chữ O mồm chữ A, bình luận  “666” (khen ngầu).
 ngay  đó, dòng bình luận  chuyển sang kêu gào: “Thanh tiến độ, cố lên !”
 cuối cùng tiến độ vẫn  đủ, livestream   cắt đúng giờ.
Vân Thiển Nguyệt,  khi vất vả mua đồ và chuẩn  nấu ăn cả chiều,  ngửi mùi dầu mỡ  nôn thốc nôn tháo.
Nhìn thấy cô nghén nặng như , ánh mắt của Cảnh Vọng Thư càng trở nên thâm trầm hơn.