Thật , Vân Thiển Nguyệt vẫn luôn ở trong trạng thái sụp đổ.
Khi cô phát hiện dù  gì cũng  thể  đổi nội dung cốt truyện trong sách, cô gần như  chấp nhận  phận  chỉ là một nhân vật giấy.
Đó giống như một sự thỏa hiệp với  mệnh — cô yếu đuối, nên cô chạy trốn.
 bây giờ     với cô rằng… năm đó, Cảnh Vọng Thư   tìm cô ?
Khi  cô ấm ức hỏi Cảnh Vọng Thư tại   đến,  chỉ  xin .
Cô nghĩ chắc  bận,  việc đột xuất.
Cô  từng nghĩ… thật    tìm, chỉ là  lỡ mất.
“Lúc đó…” – giọng Vân Thiển Nguyệt run lên.
“Cậu quên  chặn    ?” – Lê Tử Du nghiến răng .
“Cậu gửi tin nhắn nhưng   rõ là bệnh viện nào, Vọng Thư hoảng hốt  chạy  gọi cho , nhưng  gọi . Sau đó   cũng  xe tông luôn…”
“Cái gì?” – Vân Thiển Nguyệt bật dậy, cả  choáng váng đến mức suýt ngã.
 lúc ,   từ phía  đỡ lấy cô:
“Các  đang lén  gì  lưng  mà sôi nổi thế?”
Không  Cảnh Vọng Thư thì là ai?
“Còn   là…” – Lê Tử Du định giải thích, nhưng nghĩ đến chuyện Cảnh Vọng Thư từng dặn đừng , cuối cùng  nín lặng.
Trừng mắt một cái   xổm xuống:
“Bao giờ hai  cưới đấy? Chờ con  đời ,    cha nuôi.”
Cảnh Vọng Thư kéo Vân Thiển Nguyệt về phía  :
“Phải đợi con  gọi  là ba đủ , các  mới  cơ hội.”
Mà bao giờ là “đủ” chứ?
Không bao giờ đủ cả — nên đám bạn   khỏi mong!
Chỉ là…
Vân Thiển Nguyệt bỗng giật  —  Lê Tử Du   cô mang thai?!
Cô rụt đầu  hỏi thử:
“Mang thai gì chứ? Còn sớm mà?”
Lê Tử Du cố nhịn , nhớ  là   từng  lệnh   để hai  họ :
“Thanh Thanh,  cũng nên thông cảm cho Vọng Thư chứ, năm năm  gặp, nếu   cấm   cái  cái … chỉ cần   còn dùng , thì chuyện  con sớm muộn thôi.”
Cảnh Vọng Thư vốn   vất vả để nhịn  “nghĩ linh tinh” khi    thích ở ngay  mặt.
Bây giờ Lê Tử Du  thế khác gì bảo  vì dục vọng mà nhớ thương Vân Thiển Nguyệt bấy lâu!
Không nhịn  nữa,  đá cho Lê Tử Du một phát.
Loại bạn khốn nạn gì đây!
Lê Tử Du  tránh  cú đá suýt trúng mặt, tức giận nghĩ:
“Cảnh Vọng Thư,  là đồ trọng sắc khinh bạn!”
Lúc   Vân Thiển Nguyệt cướp quần lót,  ăn sạch sành sanh, ai là  đưa đồ cho  mặc?
Cô   về nước, đến công ty  , ai là  báo tin cho ?
Giờ thì ngày nào cũng nhét cẩu lương  mồm  là ?”
Ngay  đó, Cảnh Vọng Thư cầm điện thoại lên, mở nhóm bạn thời thơ ấu.
Tên nhóm   đổi thành: Hiệp hội bảo vệ động vật nhỏ.
Thấy cái tên đó, Cảnh Vọng Thư lặng lẽ gõ một dấu chấm hỏi: ?
Lê Tử Du lập tức đáp :
“Chó độc  chẳng  cũng là động vật nhỏ ?”
Cả nhóm đồng loạt hưởng ứng, bắt đầu kêu oan.
Bọn họ mới   nghiệp đại học thôi mà,  ép cưới cái gì chứ?
Huống hồ với gia cảnh của họ, tuổi    gọi là lớn ?
Anh họ một  trong nhóm 32 tuổi còn đang độc  vui vẻ kìa.
Ấy thế mà Cảnh Vọng Thư với Vân Thiển Nguyệt thì ?
Tình yêu viên mãn, sắp  con đến nơi !
Cảm giác như cả đời còn   bỏ rơi mất! Không thể nhịn !
“Bảo vệ chó độc , phản đối ăn cẩu lương!” – nhóm bắt đầu spam loạn.
Cảnh Vọng Thư    tố cáo việc  phát cẩu lương, thản nhiên gõ một câu:
“Các   thể đừng xúc phạm loài chó đáng yêu  ? Trên đảo , đến cả chó cũng   con nào độc  .”
Gõ xong,  bình thản bấm gửi,  đó… tắt máy.
Cuối cùng còn giao điện thoại cho trợ lý, ẩn công giấu danh.
Vịt Bay Lạc Bầy
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-gia-show-hen-ho-cung-ban-trai-cu-co-bi-lo-chuyen-nghen-ngay-tren-song-livetream/chuong-72-con-ech-nho-tinh-yeu.html.]
Nhóm bạn : choáng  tập.
Tụi … thậm chí còn  bằng chó?!
Tất cả đều @Cảnh Vọng Thư điên cuồng,  hỏi cho  lẽ.
 gọi cách mấy cũng  thấy  online.
Lê Tử Du hậm hực bước  khỏi phòng, liền thấy trợ lý của Cảnh Vọng Thư đang cầm điện thoại của  ,  ngốc nghếch chào .
Lê Tử Du nghiến răng, vội  nhóm nhắn:
“Đừng réo cái đồ vô liêm sỉ Cảnh Vọng Thư nữa,  tắt máy !”
Cả nhóm mới tạm yên,  spam nhóm nữa.
 tất cả đều bắt đầu spam riêng, quyết tâm để khi  mở máy là  dội b.o.m tin nhắn tới treo app.
Còn Vân Thiển Nguyệt thì mở điện thoại  xem.
Danh bạ chẳng  bao nhiêu , nhưng lời mời kết bạn thì  nhiều –  là bạn cũ, bạn  hồi nhỏ.
Cô  lượt đồng ý hết.
Cô còn định lên Weibo xem tình hình hot search và chương trình  .
 nghĩ đến việc  hứa với tổ chương trình là  xem, nên cố nhịn.
Cảnh Vọng Thư mỉm , cầm lấy điện thoại cô, thao tác vài cái  tắt máy:
“Đừng lo mấy chuyện phiền toái đó nữa,   ngoài chơi .”
Ngay  đó, mấy  bạn vẫn đang spam riêng Cảnh Vọng Thư bỗng nhận  lời mời kết bạn từ một tài khoản mới.
Ảnh đại diện… là một con ếch màu xanh lá,   ngố  đáng yêu.
“Ơ? Đây chẳng  là nick của Thanh Thanh ? Cô  đồng ý kết bạn  kìa.”
“ cái   là ai?”
“Nhìn phần ghi chú nè, ghi là ‘con ếch nhỏ tình yêu mà Cảnh Vọng Thư chọn tặng’.”
“Thế thì đồng ý .”
Cả nhóm thảo luận xong, đồng loạt đồng ý.
Thế , chuyện xảy  tiếp theo khiến họ bắt đầu hoài nghi cuộc đời.
“Xin chào,  là Con Ếch Nhỏ Tình Yêu mà bạn của bạn – Cảnh Vọng Thư –  đặt tặng bạn.”
Bọn họ  con ếch  xí nhưng ngộ nghĩnh , thấy cũng thú vị.
Nghĩ chắc Cảnh Vọng Thư cảm thấy áy náy vì trêu chọc bọn họ  bằng chó, nên mới tặng cái   quà.
“Ngài Cảnh Vọng Thư  chọn gói cao cấp nhất, 20 tệ.  sẽ ‘gọi’ trong vòng 10 phút.”
Mười phút?
Gói cao cấp?
Hai mươi tệ???
‘Gọi’? Gọi cái gì??
Vừa nghĩ xong thì tin nhắn, ảnh, tiếng động dồn dập tràn ngập khung chat.
Toàn bộ đều là hình con ếch đần độn, với âm thanh và dòng chữ chớp nháy:
“Cô đơn, cô đơn, cô đơn, cô đơn…”
???
Mọi  sững sờ:
“Đừng gọi nữa!  cho  năm mươi tệ,  gọi Cảnh Vọng Thư !”
“Không , Ếch Nhỏ Tình Yêu   đạo đức nghề nghiệp.”
“Cô đơn, cô đơn, cô đơn…”
Bọn họ chỉ là tạm thời   cưới,   nghĩa là   yêu!
Có  phản kháng:
“Không cô đơn! Không cô đơn!”
Ếch đáp  bằng:
“Cúc cu~ Cúc cu~ Cúc cu~”
Đến phút thứ mười, con ếch lên tiếng chốt hạ:
“Bộ mày tưởng mày là chim cúc cu hả?”
Rồi… nó chặn họ.
Thề  trời, cái quỷ gì mà Ếch Nhỏ Tình Yêu, đúng là bệnh hoạn Cảnh Vọng Thư!
Cả nhóm  Cảnh Vọng Thư  tắt máy, bèn tức giận post lên story, tag thẳng phụ :
“Đây là cái  mà mấy bác lúc nào cũng khen ‘con nhà  ’ đấy ạ, chính là đồ bệnh hoạn Cảnh Vọng Thư đó!”
…
Bình luận từ các phụ  mới thật sự khiến họ chấn động:
“Chấp nhận , chẳng ai mua Ếch Nhỏ Tình Yêu tặng mấy đứa, mấy đứa mới thật sự là cô đơn.”