Thư ký Tào vội vã với Vệ Liệt: “Vệ tổng, phát hiện ba toán đang tiến về phía chúng , bọn họ đều mang theo ít vũ khí hạng nặng. Liệu họ định san phẳng ngọn đồi của chúng ? Thế thì chúng chống đỡ ?”
Vệ Liệt đáp: “Yên tâm, bọn chúng dám . Nếu chúng là tội phạm cực kỳ hung ác, bọn chúng sẽ trực tiếp san phẳng ngọn đồi. mục tiêu của chúng là vật tư của chúng , chứ mạng của chúng . Cứ cược là dám nổ!”
Thư ký Tào yên tâm phần nào, : “Nghe động tĩnh , bên phía nơi trú ẩn vẻ đ.á.n.h khá kịch liệt.”
“Phải ha, cũng tình hình bên Cửu Nguyệt thế nào .” Vệ Liệt buột miệng .
Thư ký Tào an ủi : “Thực lực của A Cửu cần nghi ngờ, cô khả năng tự bảo vệ tuyệt đối. Cô cũng ngốc, sẽ hy sinh lợi ích của bản để bảo lợi ích cho khác .”
“Cũng đúng.” Vệ Liệt : “ chính là thích cái tính ích kỷ đó của cô .”
Quả nhiên.
Đám vây mà đánh, rõ ràng là gây áp lực tâm lý cho Vệ Liệt, ép Vệ Liệt chủ động đầu hàng.
Vệ Liệt sớm thấu ý đồ của đám đó, thể đầu hàng?
Anh những đầu hàng, mà còn trắng trợn đem hết vật tư dự trữ của bày ngay chiến hào.
Ra cái vẻ: Ngon thì nhào vô, ngon thì nổ , đồ đạc ở ngay đây , mày mà cho nổ thì chẳng còn cái gì !
Làm như , đối phương quả nhiên ném chuột sợ vỡ bình.
Ai gây sự với vật tư chứ!
Đây là thời mạt thế, ăn miếng nào ít miếng đó!
Người c.h.ế.t thì cũng c.h.ế.t .
vật tư mà mất, thì tất cả đều sẽ c.h.ế.t!
Không ai c.h.ế.t, cũng chẳng ai lãng phí đống vật tư !
“Tên Vệ Liệt đúng là ngoan cố chịu !” Người trong đội ngũ đối phương tức đến ngứa cả răng.
Bên cạnh kẻ giọng lạnh tanh: “Đổi là mày, mày chọn đống vật tư vô tận, khoanh đất xưng vương ở bên ngoài, là mang hết gia sản trâu ngựa, bịch m.á.u cho kẻ khác hút?”
Kẻ phía im bặt.
“Vậy chúng bây giờ? Nếu tấn công mạnh, đống vật tư coi như tong! nếu đánh, chẳng lẽ cứ giằng co thế mãi?”
Hiện trường rơi tĩnh lặng c.h.ế.t chóc.
Có kẻ cầm loa hét vọng sang phía Vệ Liệt: “Vệ tổng, căn cứ miền Trung chúng thật sự thành ý mời qua bên đó định cư sinh sống. Căn cứ miền Trung hiện là nơi cơ sở vật chất thiện nhất, gì đó, hơn nữa còn nhiều đại gia ở, Vệ tổng ăn gì cũng . Hà cớ gì rúc trong cái ngọn đồi bé tí , sống cuộc đời tủi nhục khổ sở?”
“Vệ tổng chắc cũng tình hình bên ngoài . Bây giờ còn quốc gia nữa, mạnh ai nấy đánh. Tất cả đoàn kết mới thể sinh tồn. Một một ở bên ngoài, thật lúc nào sẽ gặp chuyện bất trắc. Vệ tổng tuổi trẻ tài cao, một nền tảng phù hợp ở thời mạt thế mới thể thỏa sức vẫy vùng.”
“Căn cứ phía Đông, căn cứ Đông Nam tiêu tùng , căn cứ Tây Nam thì bất , căn cứ Tây Bắc, Đông Bắc thương vong nặng nề, căn cứ Kinh Thành càng loạn cào cào. Vệ tổng ngoài căn cứ miền Trung chúng thì còn chọn ai nữa?”
“Lúc chúng đến, cấp dặn đối đãi t.ử tế với Vệ tổng, lý lẽ đàng hoàng với Vệ tổng. Vệ tổng là thông minh, đối nhân xử thế hòa nhã, nhất định sẽ hiểu ý , đúng ?”
Vệ Liệt nhận lấy cái loa từ tay thư ký Tào, cũng hét vọng sang đối diện: “Kẻ cầm đầu bên là ai thế?”
Đối phương thấy Vệ Liệt bắt chuyện, tưởng là hy vọng, lập tức trả lời: “Hiện tại là Phó sở trưởng Vương Hổ Nghĩa. Vệ tổng, Phó sở trưởng Vương của chúng thật sự tán thưởng , mời cùng xây dựng đại nghiệp!”
“Ồ? Là Vương Hổ Nghĩa ? Thế thì , với bát tự hợp.” Vệ Liệt trả lời nhẹ bẫng: “Hơn nữa đồn Vương Hổ Nghĩa ăn tạp lắm. Người trai như , lỡ nhục, kiếm vợ nữa !”
Phía đối diện ngẩn .
Mẹ kiếp, thế là ý gì?
Khóe miệng Vệ Liệt cong lên, : “Nếu bọn chúng ném chuột sợ vỡ bình, chúng còn sợ cái gì? Đánh!”
Vừa dứt lời, cuộc tấn công bên phía Vệ Liệt bắt đầu.
Vốn dĩ bên Vệ Liệt chiếm điểm cao, những kẻ bao vây họ đều ở chân núi, hơn nữa đường núi quanh co dốc , hề dễ lên chút nào.
Nếu là thời kỳ băng giá, Vệ Liệt đúng là bó tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-103-cuoc-la-han-khong-dam-no.html.]
Mặt băng lấp phẳng khe rãnh, voi cũng thể chạy băng.
bây giờ thì khác, cái nóng cực độ, nước nôi bốc sạch bách, để lộ địa hình hiểm trở "một giữ quan, vạn khó mở".
Cộng thêm việc đám nỡ phá hủy đống vật tư khiến đỏ mắt , nên trong nháy mắt bọn chúng rơi thế động, hỏa lực bên phía Vệ Liệt áp chế đến mức cử động nổi.
Tất nhiên, dù Vệ Liệt chiếm ưu thế, nhưng cũng chỉ là tạm thời.
Cách giải quyết cục diện bế tắc thực sự, vẫn trông chờ Lận Trăn và Mộc Cửu Nguyệt.
Lận Trăn cầm chân, còn tranh thủ lúc rảnh rỗi hiếm hoi, từ vô điểm nghi vấn tìm điểm chính xác nhất.
Mà bên phía Mộc Cửu Nguyệt cũng chẳng thảnh thơi gì.
Đã ba đợt đến đ.á.n.h lén cô.
Cậy gian để gian lận, Mộc Cửu Nguyệt chỉ bình an vô sự mà còn khiến đối phương về.
Cứ như , đối phương lập tức yên nữa.
“Gặp ma ! Cử ba đợt mà vẫn tìm thấy tay s.ú.n.g b.ắ.n tỉa đó?” Kẻ chỉ huy phía hậu trường tức đến mức đập bàn điên cuồng: “Rốt cuộc Lận Trăn đào tạo thứ quái vật gì thế ? Tao tin là xử lý tay s.ú.n.g đó! Người , cử năm mươi ! Phái tinh nhuệ qua đó!”
“Đừng hành động theo cảm tính! Mục tiêu của chúng là vật tư!” Có nhắc nhở .
Tuy nhiên gã đàn ông tức đến mức lọt tai chữ nào: “Trận chiến là mày chỉ huy tao chỉ huy?”
Đối phương lập tức ngậm miệng.
“Trước đây tao bằng Lận Trăn. Tao tin đến thời mạt thế mà tao còn kém hơn ! Người , diệt tay s.ú.n.g b.ắ.n tỉa cho tao!” Gã đàn ông với vẻ tàn nhẫn: “Thứ thuộc về tao, tao tự tay lấy !”
Cùng lúc đó.
Lận Trăn vẫn luôn ẩn nấp phía , cuối cùng từ vô đối tượng tình nghi xác định vị trí cuối cùng.
Lận Trăn dùng bộ đàm tự chế liên lạc với Mộc Cửu Nguyệt, vì vệ tinh nên âm thanh rè rè, rõ lắm.
, thế là đủ dùng !
“A Cửu, cô thấy một cái chiến hào ở hướng mười một giờ phía cô ?” Lận Trăn lệnh: “Bắn nát nó !”
Tuyền Lê
“Được.” Mộc Cửu Nguyệt trả lời vỏn vẹn một chữ.
Vứt bộ đàm xuống, cô lôi từ trong gian khẩu pháo phản lực vác vai chuyên dụng do nước Đông Đại nghiên cứu mà Lận Trăn đưa cho cô.
Ngắm chuẩn.
Bắn.
Bùm!
Một tiếng nổ vang trời.
Cái chiến hào đó trong nháy mắt b.ắ.n nát bươm!
Mộc Cửu Nguyệt xuýt xoa xoa bóp vai, đau bỏ !
lúc cô màng đến chuyện khác, thu dọn hiện trường sạch sẽ gọn gàng, xoay chui tọt gian.
Quả nhiên.
Chưa đầy ba mươi giây khi cô trốn gian, vị trí cô bao phủ bởi những làn đạn dày đặc, lực b.ắ.n đó quả thực thổi bay cả nắp sọ.
Lần Mộc Cửu Nguyệt ở lì trong gian tặn hai mươi phút mới cẩn thận mò .
Vừa ngoài, Mộc Cửu Nguyệt hở cả lợi.
Nơi ẩn náu ban đầu của cô san phẳng !
Đủ thấy độ thù hận của đối phương dành cho cô cao đến mức nào.