Vệ Liệt hít sâu một khí lạnh: " hiểu . sẽ thông báo ngay cho Lận Trăn và Sở trưởng Lâm."
Mộc Cửu Nguyệt : "Vệ Liệt, đợt sẽ đào thải 10% nhân loại đấy."
Vệ Liệt im lặng một lát: "Biết . Chúng đều kiên trì đến cùng!"
"Bịt kín tất cả các lỗ thông gió, thể dùng t.h.u.ố.c diệt côn trùng cực độc." Mộc Cửu Nguyệt nhắc nhở : " con mặc đồ bảo hộ và dùng bộ lọc khí, nếu trùng c.h.ế.t mà c.h.ế.t vì ngộ độc ."
"Ừm, . Chỗ dự trữ ít thuốc, cần đưa qua cho cô một ít ?" Vệ Liệt hỏi.
"Không cần, ." Mộc Cửu Nguyệt trả lời: "Nhắc nhở ngọn đồi bên cạnh một tiếng . Đợt sống sót thì xem tạo hóa của chính họ thôi."
"Đã rõ."
Ngắt liên lạc vô tuyến.
Tuyền Lê
Mộc Cửu Nguyệt kiểm tra hang động ba nữa, lúc mới yên tâm phần nào.
Máy bay lái thả ngoài đang giám sát chặt chẽ bầu trời phía Nam.
Nửa giờ .
Trong màn hình máy bay lái, cuối cùng cũng hình ảnh côn trùng bay dày đặc.
Dù là cách một lớp màn hình, Mộc Cửu Nguyệt cũng cảm thấy khó chịu khắp , cứ như sâu róm đang bò , cực kỳ khó chịu.
Da gà nổi hết cả lên.
Lão Hầu cũng chẳng khá hơn là bao.
Ông bao giờ thấy cảnh tượng ?
Mấy con châu chấu ông hí hửng bắt lúc giờ cũng chẳng thấy ngon lành gì nữa, ông ném hết máy nghiền, nghiền nát bấy.
Vệ Liệt cũng thấy hình ảnh kinh hoàng , kìm hít một ngụm khí lạnh: "Chỗ bao nhiêu con trùng chứ?!"
Thư ký Tào bên cạnh , mặt mày trắng bệch, rõ ràng là chịu nổi cảnh .
"Vệ tổng, kiểm tra một nữa." Thư ký Tào chân chạm đất chạy biến , sợ bỏ sót dù chỉ một lỗ hổng nhỏ.
Anh thực sự đối mặt trực tiếp với đại quân sâu bọ kinh khủng chút nào!
Bên phía Lận Trăn phát hiện đàn trùng sớm hơn Mộc Cửu Nguyệt và Vệ Liệt vài phút.
Lận Trăn trầm , bình tĩnh đưa từng mệnh lệnh, cấp cũng nhanh chóng thực hiện đấy.
Anh gì lo lắng.
Tuy nhiên bên phía nơi trú ẩn thì khác.
Một đám ngu ngốc vẫn còn ở ngoài trời, vươn cổ lên trời cảm thán.
"Cái gì thế ? Sao trời tối sầm xuống ? Có nắng nóng sắp kết thúc, sắp mưa ?"
"Nơi trú ẩn bảo chúng mau tìm gian kín để trốn? Trốn cái gì chứ! Trời nóng thế , chui gian kín gì? Định để nóng đến cảm nắng ?"
" còn nhiều vật tư tìm lắm, về . Không kiếm tiền thì c.h.ế.t đói mất!"
Không ít chẳng những mệnh lệnh của nơi trú ẩn mà còn ngược , kiên quyết khỏi nơi trú ẩn để tìm kiếm vật tư.
Mặc kệ của nơi trú ẩn khuyên can thế nào cũng .
lúc , hét lớn một tiếng: "Mọi kìa! Là châu chấu! Nhiều châu chấu quá! Hahahaha, châu chấu ăn đấy! Mau bắt , bắt là cơm ăn !"
Vừa dứt lời, vô điên cuồng lao ngoài.
Tất cả chỉ thấy thức ăn, ngờ rằng, mặt bầy trùng khổng lồ , bọn họ cũng là thức ăn.
Mấy phụ trách canh cổng lo cho bọn họ nữa, chạy ngược dòng , điên cuồng chạy về phía .
Ai ở gần tòa nhà thì lao tòa nhà.
Ai ở xa thì nhảy đại xuống cái hầm trú ẩn gần nhất, chặn cửa hầm thật chặt.
Giây tiếp theo.
Nhóm nãy còn hớn hở bắt châu chấu nhận bài học cuối cùng của cuộc đời.
"Á!" Một đột nhiên hét lên t.h.ả.m thiết.
Hắn dùng hai tay bịt chặt lấy mặt , cố gắng ngăn cản sự tấn công của châu chấu.
đàn châu chấu nhanh nhắm cổ, cánh tay, chân trần của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-106-trung-doc-bien-di-ap-toi.html.]
Thời tiết nắng nóng, chẳng ai mặc nhiều quần áo cả.
Vì những chỗ da thịt lộ , ngoại lệ, đều côn trùng nhắm tới!
Kẻ xui xẻo vì quá đau đớn mà lăn lộn đất, cố gắng dùng trọng lượng cơ thể đè c.h.ế.t những con châu chấu đang c.ắ.n xé .
ngã xuống, càng nhiều châu chấu lao tới, cuối cùng bao vây thành một cái kén trùng.
Chẳng bao lâu , cái kén trùng đó còn cử động nữa.
Một phút .
Đàn châu chấu tản .
Trên mặt đất chỉ còn một bộ xương trắng.
Cảnh tượng khiến tất cả những mặt c.h.ế.t sững!
Những kẻ định bắt côn trùng đều sợ đến phát điên!
"Quay , mau ! Lũ sâu bọ ăn thịt ! Chạy !" Có gào lên xé lòng.
kịp chạy hai bước trở thành kẻ xui xẻo tiếp theo châu chấu nuốt chửng.
Cổng lớn nơi trú ẩn vốn ồn ào náo nhiệt, bỗng chốc biến thành biển côn trùng.
Chỉ trong vòng ba phút, còn một ai sống sót.
Những may mắn chạy thoát đều sợ hãi co rúm với , đám côn trùng che kín bầu trời bên ngoài với vẻ mặt tuyệt vọng.
Còn vài côn trùng đốt chạy thoát về thì đang ngã đất co giật ngừng.
Những chỗ côn trùng đốt m.á.u chảy ngừng.
Dù dùng cách gì cũng thể cầm máu.
Mà hiện tại họ kẹt trong tòa nhà , cơ hội chạy đến bệnh viện cấp cứu, chỉ thể trơ mắt những đó trút thở cuối cùng từng chút một.
"Cái thời mạt thế c.h.ế.t tiệt , đây là ép c.h.ế.t mà!" Trong đám đông bỗng tuyệt vọng gào lên.
Những khác đều im lặng.
.
Cái thời mạt thế , thật sự nơi cho sống.
?
Là do họ trân trọng thời thái bình thịnh trị , giờ báo ứng đến .
Nơi trú ẩn loạn thành một đoàn, bên phía Mộc Cửu Nguyệt cũng nhẹ nhàng gì.
Hang động của họ nhỏ, cửa hang cũng nhỏ, nên áp lực tương đối nhẹ hơn một chút.
cũng chỉ là tương đối mà thôi.
Mộc Cửu Nguyệt trơ mắt lớp lớp trùng độc lao tới như thiêu lao đầu lửa, bất chấp tất cả đ.â.m sầm lưới bảo vệ.
Mỗi va chạm đều gây tia điện, đó chúng điện giật c.h.ế.t, rơi đầy mặt đất.
Chưa đầy nửa giờ, mặt đất phủ một lớp xác trùng độc dày gần nửa mét.
Mộc Cửu Nguyệt mặc xong đồ bảo hộ, đeo mặt nạ phòng độc, với lão Hầu: "Chú lùi vài bước, để cháu rắc thuốc."
"Để chú cho." Lão Hầu giật lấy t.h.u.ố.c độc trong tay Mộc Cửu Nguyệt, nghiêm túc : "Chú thể cứ núp mãi đôi cánh che chở của cháu . Việc cứ để chú ."
Nói xong, lão Hầu mặc đồ chỉnh tề, nén cảm giác khó chịu về mặt sinh lý, giơ bình xịt lên, điên cuồng phun về phía đàn trùng độc.
Lộp bộp, rào rào.
Vô trùng độc rơi xuống, vô con khác bay tới.
Lão Hầu và Mộc Cửu Nguyệt phiên trận, liên tục phun t.h.u.ố.c độc, tốn trọn tám tiếng đồng hồ, thế công của đàn trùng độc mới dịu .
Lão Hầu thở phào nhẹ nhõm, lau mồ hôi trán, : "Bên chúng điên cuồng thế , bên phía nơi trú ẩn chắc cũng chẳng khá hơn là bao nhỉ? Không tình hình bên Vệ tổng thế nào ."
Vừa dứt lời, bộ đàm đặt bên cạnh vang lên: "Cửu Nguyệt, cô và ông chủ Hầu chứ?"
"Không , chúng đều an ." Mộc Cửu Nguyệt cầm lấy bộ đàm trả lời: "Bên chọc thủng phòng tuyến chứ? Đây chỉ là đợt tấn công đầu tiên, mang tính thăm dò thôi.
Trận chiến cam go thực sự vẫn còn ở phía đấy! Đặc biệt là loại biến dị trùng m.á.u đỏ, thể dễ dàng chui qua lưới thép nhỏ, xâm nhập cơ thể . Cho nên từ giờ phút trở , tất cả tuyệt đối cởi đồ bảo hộ, lơ là cảnh giác!"