Thảm Họa Ập Đến: Ôm Kho Hàng Trăm Tỷ, Ta Tung Hoành Ngày Tận Thế - Chương 107: Cuộc chiến giằng co với bầy trùng độc

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-11-29 07:02:50
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vệ Liệt , mặt xanh mét.

Họ sống trong hang động, thông gió là điều bắt buộc, nếu sẽ dễ thiếu oxy và c.h.ế.t ngạt.

Muốn thông gió, chỉ thể dùng lưới thép.

trùng m.á.u đỏ thể dễ dàng chui qua lưới thép.

Thế thì rắc rối to .

“Không còn cách nào hiệu quả hơn ?” Vệ Liệt hỏi: “Cứ căng thẳng mãi thế cũng là cách.”

“Không còn cách nào khác.” Mộc Cửu Nguyệt trả lời: “Chỉ thể cố thủ thôi.”

Cả hai đều im lặng.

Mộc Cửu Nguyệt : “Chia thành ba ca, phiên phun t.h.u.ố.c liên tục. Loại trùng m.á.u đỏ biến dị tuy nhỏ và tinh ranh, nhưng cực kỳ sợ axit, axit oxalic cũng .”

“Đã hiểu.” Vệ Liệt thở dài: “Đành thôi. Cũng mà lắm trùng thế , đúng là gặp ma !”

Mộc Cửu Nguyệt : “Chúng từ phía Nam tới, nên đoán, phía Nam thất thủ .”

Mộc Cửu Nguyệt đoán như cũng là căn cứ.

Đợt nắng nóng cực độ sẽ khiến băng ở hai cực Nam Bắc tan chảy.

Tuyền Lê

điều kỳ lạ là, lượng nước tan ?

Liên tưởng đến trận tuyết lở xảy trong thời kỳ giá rét, khó để đoán rằng, sự đổi của địa từ, phía Nam rối loạn, chắc hẳn khu vực nước biển dâng lên nhấn chìm chính là phía Nam.

Lũ lụt, nắng nóng cực độ.

Xác và động thực vật bỏ trở thành thiên đường cho côn trùng sinh sôi nảy nở.

Đám trùng ăn hết những cái xác đó, tự nhiên sẽ bay về phía Bắc để tiếp tục tìm kiếm thức ăn.

Thử nghĩ xem, phía Nam đến hàng trăm triệu , cộng thêm động thực vật, đây là một cái đĩa nuôi cấy khổng lồ đến mức nào, sẽ nuôi bao nhiêu côn trùng!

Vệ Liệt cũng nghĩ đến điểm , kìm hít một thật sâu: “Mẹ kiếp, cái thời mạt thế c.h.ế.t tiệt , đây là g.i.ế.c sạch nhân loại ?”

Vừa dứt lời.

Lại một đợt tấn công nữa ập đến.

Mộc Cửu Nguyệt kịp thêm gì với Vệ Liệt, vớ lấy s.ú.n.g phun lửa, chĩa đại quân côn trùng ở cửa hang mà phun liên tục.

Đám trùng đó như thể thành tinh, mỗi Mộc Cửu Nguyệt chuẩn kỹ càng để quyết tử, chúng giả vờ tấn công một chút im lặng tiếng.

Đợi đến khi Mộc Cửu Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, chuẩn nghỉ ngơi thì chúng ập tới!

Cứ thế, cuộc chiến giằng co lặp lặp .

Tức đến nỗi Mộc Cửu Nguyệt nhịn tại chỗ c.h.ử.i đổng!

c.h.ử.i cũng vô dụng!

Chiến thôi!

Cứ như , Mộc Cửu Nguyệt và lão Hầu phiên , ngừng chiến đấu, chiến đấu và chiến đấu với bầy trùng.

Hai canh gác cả ngày lẫn đêm, bởi vì chỉ cần một chút sơ suất, khiến xác trùng tích tụ quá nhiều sẽ ảnh hưởng đến hiệu quả diệt trùng bằng điện.

Lần lão Hầu cũng tiết kiệm nữa, máy phát điện chạy xăng, máy phát điện chạy dầu diesel đều lôi dùng hết, nối bộ lưới điện, với khí thế thề biến đám trùng thành tro bụi thì bỏ qua.

Cũng may là Mộc Cửu Nguyệt giàu , vật tư dự trữ nhiều, xăng dầu trong gian thì nhiều vô kể.

Người bình thường đúng là dám chơi lớn như thế .

Ba ngày , Mộc Cửu Nguyệt và lão Hầu với hai đôi mắt thâm quầng như gấu trúc, mệt mỏi phịch xuống đất, thở hổn hển .

“Cuối cùng cũng qua .” Lão Hầu lau mồ hôi, đứt quãng: “Thêm một đợt nữa chắc c.h.ế.t vì mệt mất!”

Mộc Cửu Nguyệt vật đất, : “Cháu cũng sắp kiệt sức !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-107-cuoc-chien-giang-co-voi-bay-trung-doc.html.]

Nghỉ ngơi nửa ngày, họ cẩn thận tiến gần cửa hang, rón rén như ăn trộm, lặng lẽ thả máy bay lái để thăm dò tình hình bên ngoài.

Không thì thôi, Mộc Cửu Nguyệt và lão Hầu c.h.ế.t sững!

Cao điểm 522 giờ gặm thành một cái gò đất nhỏ.

Còn ngọn đồi bên cạnh, ngọn đồi của thôn Ngô gia, cũng gặm mất hai mét chiều sâu.

Đó là núi đá đấy!

Vậy mà gặm mất hơn hai mét.

Đủ thấy sức tàn phá của bầy trùng lớn đến mức nào.

Trong thôn dân Ngô gia truyền đến tiếng , chắc là c.ắ.n c.h.ế.t trong lúc chiến đấu với bầy trùng.

Mộc Cửu Nguyệt lo cho họ, vội vàng liên lạc với Vệ Liệt : “Tình hình bên thế nào?”

Giọng Vệ Liệt cũng yếu ớt vô lực, như thể rút cạn sức lực: “Hiện tại chỉ một thương, những khác đều an . Người thương cũng do trùng c.ắ.n mà là do bất cẩn ngã.”

“Vậy thì .” Mộc Cửu Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, : “Đợt tấn công tạm thời kết thúc, khi nào đợt thứ hai sẽ tới.”

“Vẫn còn tới nữa ?” Vệ Liệt tuyệt vọng hét lên.

“Ừ, đây sẽ là một cuộc chiến giằng co.” Mộc Cửu Nguyệt trả lời: “Tranh thủ lúc đợt hai tới, mau chóng sửa chữa gia cố .”

Vệ Liệt than trời một tiếng, màng nghỉ ngơi, vội vàng gọi , kiểm tra thì kiểm tra, bịt lỗ hổng thì bịt, quét sơn thì quét.

Một ngày , Vệ Liệt hưng phấn chạy sang tìm Mộc Cửu Nguyệt.

“Cái gì đây?” Mộc Cửu Nguyệt tò mò cái thùng nhựa trắng bình thường bàn.

“Đây là sơn chống côn trùng mà bên nghiên cứu .” Vệ Liệt đắc ý giới thiệu: “Vừa bắt mấy con trùng thí nghiệm, nó thể gây nhiễu loạn nhận thức của lũ trùng một cách hiệu quả, khiến chúng bỏ qua sự hiện diện của ngọn đồi. Chúng tranh thủ khi đợt tấn công thứ hai ập đến, quét loại sơn lên bộ nơi trú ẩn, tác dụng. Cô ?”

“Muốn , mau đưa cho !” Mộc Cửu Nguyệt g.i.ế.c trùng đến mỏi nhừ cả tay, thì mừng rỡ vô cùng!

Thế là một đám , mặc đồ bảo hộ, xách thùng sơn, điên cuồng quét quét sơn sơn bên ngoài.

Tin tức của Sở trưởng Lâm lúc nào cũng nhanh nhạy, bên Vệ Liệt nghiên cứu sơn chống côn trùng, liền phái đến tìm Vệ Liệt giao dịch ngay tại chỗ.

Vị trưởng ban sự vụ của Sở trưởng Lâm đích tới, đến nắm lấy tay Vệ Liệt, lóc t.h.ả.m thiết: “Vệ tổng, nhất định bỏ mặc chúng ! Sơn nhất định chia cho chúng một ít! Cậu , nơi trú ẩn của chúng thê t.h.ả.m đến mức nào!

Chỉ trong ba ngày, bên chúng c.h.ế.t tám mươi vạn ! Đó là tám mươi vạn mạng đấy! Bị ăn còn một mảnh xương! Lũ trùng đó đáng sợ quá, tường dày cả thước cũng chúng gặm thủng. Các công trình mặt đất, cơ bản chẳng cái nào trụ nổi! C.h.ế.t hết , hu hu hu hu hu, c.h.ế.t hết …”

Nghe ông lóc kể lể, Vệ Liệt cũng thấy xót xa.

hiểu. dành riêng một phần cho các ông . ông cũng đấy, mới nghiên cứu , năng lực sản xuất hạn. cũng lấy nhiều sơn hơn .” Vệ Liệt thành khẩn trả lời: “Hơn nữa, bên Căn cứ trưởng Lận cũng lấy một phần . Chúng cũng thể bên trọng bên khinh , ông ?”

“Chuyện gì khó? Chỉ cần công thức, dây chuyền sản xuất cứ giao cho chúng !” Trưởng ban sự vụ vỗ n.g.ự.c đùng đùng: “Cứ theo quy tắc cũ mà , tuyệt đối sẽ để Vệ tổng chịu thiệt!”

“Dễ , dễ .” Vệ Liệt lập tức tươi như hoa.

Bên phía Lận Trăn cũng lằng nhằng.

Trực tiếp gửi một xe vũ khí tới, thẳng là để đổi lấy sơn.

Vệ Liệt bảo , nhiều sơn hơn thì giao dịch với bên nơi trú ẩn, Lận Trăn đồng ý ngay tắp lự.

So với tình trạng thê t.h.ả.m của nơi trú ẩn, Căn cứ Bình Minh của Lận Trăn hơn nhiều.

Các công trình mặt đất giữ cái nào, đều gặm sạch.

núi đá dày, lũ trùng gặm thủng, nên tỷ lệ thương vong bên Lận Trăn thấp, chỉ là xây dựng thôi.

Dây chuyền sản xuất của nơi trú ẩn hoạt động hết công suất, điên cuồng sản xuất.

Từng thùng sơn tạo , đó quét lên mặt ngoài của tất cả các công trình kiến trúc.

Rất nhanh, đợt tấn công thứ hai của bầy trùng độc sắp ập đến.

Mọi đều đang nín thở chờ đợi hiệu quả của lớp sơn .

Nếu hiệu quả, thì họ thực sự cứu .

Loading...