Đợt côn trùng độc thứ hai chủ yếu là kiến bay biến dị.
Thứ kích thước nhỏ, tốc độ nhanh.
Lưới sắt thông thường chặn chúng.
Vì , Mộc Cửu Nguyệt và Vệ Liệt đều đổi sang loại lưới thép mịn hơn.
dù , vẫn ít kiến bay chui qua các khe hở mà .
Lần Vệ Liệt cử bốn sang hỗ trợ Mộc Cửu Nguyệt, sáu chia ba ca, luân phiên phun lửa và dầu hai cửa hang ngừng nghỉ, đốt cháy khiến cả ngọn đồi bốc lên mùi thịt thơm một cách quỷ dị.
"Cửu Nguyệt, lũ kiến nhiều quá." Lão Hầu phun lửa gào lên với Mộc Cửu Nguyệt: "Chúng cứ thế cũng là cách ."
"Thế chú tính ?" Mộc Cửu Nguyệt hỏi ngược : "Chú cách nào hơn ?"
"Hay là chúng chui trong nhà trốn ." Lão Hầu lớn tiếng : "Diện tích nhà nhỏ, phòng thủ sẽ dễ dàng hơn."
Mộc Cửu Nguyệt đầu , thấy bốn giúp việc cũng mệt đến mức bệt xuống đất, thở hổn hển như điên.
Mộc Cửu Nguyệt suy nghĩ một chút, cảm thấy khả thi!
"Mọi cầm cự ! kiểm tra cửa sổ và lỗ thông gió." Mộc Cửu Nguyệt buông đồ xuống, chạy trong nhà nhỏ.
Căn nhà nhỏ là do Mộc Cửu Nguyệt đặc biệt thuê đây.
Toàn bộ đều bằng thép dày mấy chục phân, bên ngoài phủ xi măng sỏi cát, bên trong lót khung cốt thép.
Chất lượng thì miễn chê.
Nên sợ lũ kiến c.ắ.n thủng.
Chỉ cần bịt kín các khe hở, về cơ bản phòng thủ đám kiến thành vấn đề.
Mộc Cửu Nguyệt kiểm tra cực nhanh ngóc ngách, đó từ gian lôi sáu bình oxy lớn.
Nếu lũ kiến bay biến dị thực sự quá nhiều, bịt kín hết các lỗ thông gió, thì họ sẽ dựa bình oxy để cầm cự đến cùng!
"Tất cả đây!" Mộc Cửu Nguyệt bất ngờ hét lớn: " sẽ bọc hậu cho !"
Vừa dứt lời, Mộc Cửu Nguyệt giơ s.ú.n.g phun lửa lên, phun xối xả về phía đám kiến bay biến dị đang ùa tới dày đặc.
Lão Hầu bốn bảo vệ, loạng choạng chạy về phòng, đó kéo tay Mộc Cửu Nguyệt, lôi mạnh cô trong nhà.
Khoảnh khắc cánh cửa đóng , liền thấy tiếng kiến va đập "lộp độp" cửa sắt.
Thật nguy hiểm, thật nguy hiểm.
Suýt chút nữa là đuổi kịp .
Mộc Cửu Nguyệt ghé cửa sổ , chà chà, đầy ba phút, bộ cửa sổ bám kín mít, lọt một chút gió.
Căn phòng vốn còn sáng sủa, trong nháy mắt tối sầm .
Chắc hẳn lũ kiến bay biến dị bên ngoài lấp đầy cả cái hang núi nhỏ .
Mộc Cửu Nguyệt bật đèn, dọn một cái bàn từ bếp , bày đầy thức ăn lên, : "Mọi thích ăn gì thì cứ ăn . Đừng lo, căn nhà đủ chắc chắn. Cũng đừng sợ thiếu oxy, thấy ? Mấy bình oxy đủ cho chúng sống ở đây cả tháng thành vấn đề."
Mấy lập tức : "Vậy chúng khách sáo với A Cửu nữa nhé!"
"Khách sáo gì chứ, ngoài ." Mộc Cửu Nguyệt : "Lão Hầu, chú cũng mau nghỉ ngơi ."
"Ừ, chú tới ngay đây." Lão Hầu ánh mắt ngừng liếc ngoài, đột nhiên buột miệng một câu: "Con xem, mấy con kiến bay biến dị ăn ?"
Một câu khiến cả phòng ngẩn .
Mạch não của đầu bếp đúng là khác bình thường thật!
Nhìn thấy cái gì, ý nghĩ đầu tiên là ăn ?
Mộc Cửu Nguyệt gặm cái chân giò bóng nhẫy, trả lời: "Loại kiến bay biến dị quả thực ăn ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-108-nghien-cuu-cach-an-con-trung.html.]
Kiếp , từng phát hiện loại kiến bay biến dị giàu protein, nguyên tố vi lượng, hơn nữa độc tính nhẹ.
Chỉ cần ăn quá nhiều, và qua chế biến ở nhiệt độ cao, thì thể đáp ứng phần lớn nhu cầu dinh dưỡng của cơ thể .
Chỉ là mùi vị thực sự , mùi chua như đồ thiu.
Nếu đói đến mờ mắt, bình thường thật sự chẳng ăn thứ .
kiếp chính là nhờ ăn những con kiến bay biến dị mà cứu sống nhiều sắp c.h.ế.t đói.
Mắt Lão Hầu sáng lên: "Vậy nhiều kiến thế , sẽ nhiều c.h.ế.t đói nữa ?"
Mộc Cửu Nguyệt gặm xong cái chân giò, bắt đầu gặm đùi gà, trả lời lúng búng: "Về lý thuyết thì đúng. lũ kiến cũng chỉ xuất hiện ba ngày thôi. Ba ngày , như gặp ma , chúng biến mất tăm mất tích một cách khó hiểu, tìm cũng .
Trừ phi bây giờ tranh thủ lúc kiến tràn lan, điên cuồng bắt giữ để dự trữ. vấn đề là, với tình hình hiện tại, ai dám ngoài bắt kiến? Vừa chạm mặt, trong vài phút gặm còn mảnh xương."
"Biết tài giỏi thì ?" Lão Hầu cảm thán: "Vốn dĩ cực nóng cực lạnh trồng trọt gì, giờ thêm đợt côn trùng lớn thế , đúng là chẳng trồng gì nữa."
Có bên cạnh lên tiếng: "Ông chủ Hầu, ông yên tâm, nếu các ông cơm ăn thì cứ qua chỗ chúng . Vệ Tổng của chúng tích trữ đủ thức ăn và nước uống cho một vạn dùng trong một trăm năm. Cái khác dám hứa, chứ một miếng cơm miếng nước thì vẫn đảm bảo ."
Ông chủ Hầu hì hì đáp: "Vậy cảm ơn các nhé."
Ăn uống no say, Mộc Cửu Nguyệt trực tiếp mở bình oxy, kiểm tra nồng độ oxy trong phòng.
Tuyền Lê
Ừm, , định.
"Mọi chơi gì thì chơi, bàn bài tây, mạt chược. Nếu thích chơi mấy cái đó thì thể chơi điện tử." Mộc Cửu Nguyệt vươn vai: " ngủ một lát đây."
"Được, chúng phiên canh gác ở đây, cô cứ yên tâm nghỉ ngơi ." Mọi đáp.
Bên Mộc Cửu Nguyệt coi như an nhàn.
Hang núi bên cạnh của Vệ Liệt cũng khá bình tĩnh.
Chủ yếu là họ đông , thể sắp xếp chia ca, luân phiên lên, luân phiên ăn cơm, luân phiên nghỉ ngơi.
ngọn đồi bên cạnh, những ở thôn Ngô gia thì khổ sở hơn nhiều.
Họ c.h.ế.t cũng dám động đậy.
Mỗi đều mặc quần áo dày cộp, dám để hở chút da thịt nào, trốn hào sâu, đầu đè tấm đá, phủ thêm vài lớp nilon, cứ thế co ro đáy hào, c.ắ.n răng chịu đựng!
Họ thế vẫn còn tính là khá khẩm .
Ít nhất hào sâu tuy gian khổ, nhưng đủ dày, kiến bay biến dị chỉ thể quấy rối chứ c.ắ.n thủng .
Bên khu trú ẩn mới thê t.h.ả.m hơn nhiều.
Không ít kiến bay nhân lúc khe hở chui khu trú ẩn lòng đất, gây hết đợt náo loạn đến đợt khác.
Vốn dĩ mấy giàu còn đang vui vẻ, cảm thấy sống lòng đất sẽ gặp nguy hiểm.
Thế nhưng đợt kiến bay giáng cho họ một cái tát trời giáng.
Không ít kiến bay biến dị cắn, đó sốt cao hạ, vết thương lở loét thối rữa, ngay trong ngày đưa bệnh viện cấp cứu.
Tóm , cảnh tượng vô cùng hỗn loạn.
May mà Sở trưởng Lâm nắm quyền kiểm soát khu trú ẩn, ông tọa trấn điều phối nên mới miễn cưỡng khống chế cục diện.
Loại sơn mà Vệ Liệt nghiên cứu hiệu quả.
là thể xua đuổi côn trùng, nhưng khổ nỗi kiến quá nhiều, nên đành phòng thủ tiêu diệt cùng lúc.
Lại ba ngày nữa trôi qua.
Đợt kiến bay biến dị qua .
Có với Sở trưởng Lâm rằng phát hiện loại kiến bay biến dị thể ăn .
Mắt Sở trưởng Lâm lúc đó sáng rực lên.