Thảm Họa Ập Đến: Ôm Kho Hàng Trăm Tỷ, Ta Tung Hoành Ngày Tận Thế - Chương 111: Lũ lụt sắp đến rồi

Cập nhật lúc: 2025-11-29 10:47:59
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quả nhiên, Mộc Cửu Nguyệt về chuyện với Vệ Liệt.

Vệ Liệt : "Mạng của trưởng thôn Ngô, nhận. Ân oán giữa chúng và thôn Ngô gia, coi như xóa bỏ bộ."

"Mười mấy cô gái đó, định sắp xếp thế nào?" Mộc Cửu Nguyệt hỏi: "Vệ Liệt, sớm dự cảm ?"

"Ừ." Vệ Liệt phủ nhận, thẳng thắn thừa nhận: " sớm tính toán kết quả . Trưởng thôn Ngô bảo vệ của thôn Ngô gia, chỉ tiếc là ông luôn quá tự phụ, rõ hiện thực. Đợt tấn công của côn trùng độc cuối cùng cũng ông hiểu đạo lý đó. Tuy c.h.ế.t ít , nhưng dù cũng bảo vệ một phần."

"Cửu Nguyệt, trưởng thôn Ngô một câu đúng. Bất kể là thời loạn mạt thế, sự sinh sôi và phát triển của con là điều cực kỳ quan trọng. Các cô gái của thôn Ngô gia, . điều đó quan trọng. Bởi vì ở chỗ , họ thể gây sóng gió gì , cũng sẽ cho họ cơ hội để gây chuyện."

Vệ Liệt chân thành : "Trong cái mạt thế c.h.ế.t tiệt , thể thấy tiếng trẻ con , đôi khi cũng là một niềm an ủi."

"Đoạn Kỳ bàn bạc với chuyện liên hôn giữa hai bên . Thực tế, ba cặp coi như bước giai đoạn định, thể tổ chức đám cưới bất cứ lúc nào. Hai sư của Thẩm Thanh cũng qua mật thiết với cấp của chúng , nếu gì bất ngờ, xác suất họ thành đôi là cao."

"Chúng vật tư, t.h.u.ố.c men, bác sĩ, thể , chúng là một vòng tuần nội bộ chỉnh. lòng tin sẽ đưa họ cùng vượt qua mạt thế ."

Vệ Liệt coi như bộc bạch hết ruột gan với Mộc Cửu Nguyệt: "Con sống thì hy vọng. Mất hy vọng thì chỉ là cái xác hồn. trở thành như . Cho dù mạt thế cuối cùng dễ dàng vượt qua, nhưng ít nhất chúng nỗ lực, thì sẽ hối hận!"

Mộc Cửu Nguyệt gật đầu: "Được, hiểu ý . Rất , như mới khiến cảm thấy vẫn còn là một con ."

Vệ Liệt : " là cô sẽ hiểu mà."

"Đợt côn trùng độc qua , chắc sẽ còn nữa . Những nơi nhện bò qua về cơ bản đều dính đầy nọc độc. Chúng cần dọn dẹp một chút."

Mộc Cửu Nguyệt nhanh chóng chuyển chủ đề: "Đã là thôn Ngô gia còn nữa, thì ngọn núi bên cạnh sẽ sáp nhập địa bàn của chúng để chỉnh trang. Nhân lúc thời tiết , đào hang động !"

"Được." Vệ Liệt : " cũng nghĩ như . Tuy chúng tiếp nhận các cô gái thôn Ngô gia, nhưng nghĩa là họ trở thành thành viên nòng cốt. Cứ cải tạo ngọn núi bên cạnh thành căn cứ trồng trọt, để họ việc và sinh sống bên đó. Cần cái gì thì cấp phát từ bên chúng sang là ."

"Anh tính toán là ." Mộc Cửu Nguyệt vươn vai : "Mấy việc phiền toái giao cho , về nghỉ ngơi đây."

" , Cửu Nguyệt, nếu cô thấy ông chủ Hầu với cô giáo Tần..." Vệ Liệt đầy ẩn ý: "Thì đừng ngạc nhiên quá nhé!"

"Hả? Cô giáo Tần? Lão Hầu?" Mộc Cửu Nguyệt phản ứng chậm một nhịp: "Hai họ lòng ?"

Vệ Liệt gật đầu: "Có bất ngờ ?"

" là khá bất ngờ. ngờ cô giáo Tần trẻ trung xinh như để ý Lão Hầu." Mộc Cửu Nguyệt xoa cằm, : "Vậy nên chuẩn chút sính lễ gì đó cho Lão Hầu nhỉ?"

"Đến lúc đó hẵng !" Vệ Liệt đầy thâm ý: "Chưa chừng là chuẩn sính lễ đấy!"

Mộc Cửu Nguyệt trở về hang động của .

Nói cũng khéo.

Tuyền Lê

Gặp ngay cô giáo Tần và Lão Hầu đang chuyện ở cửa hang.

Mộc Cửu Nguyệt định tránh thì thấy cô giáo Tần gọi giật : "Cửu Nguyệt!"

"Cô giáo Tần tìm ?" Mộc Cửu Nguyệt Lão Hầu, cô giáo Tần.

"Không tìm cô thì tìm ai?" Cô giáo Tần thiết nắm lấy tay Mộc Cửu Nguyệt, nhét cho cô một cái túi, : "Đây là đồ bảo vệ đầu gối và cổ tay bằng len do tự tay đan.

Tuy bây giờ trời vẫn còn nóng, nhưng khó bảo đảm vài ngày nữa trời chuyển lạnh . Lần thấy cô b.ắ.n s.ú.n.g cứ co tay áo , đoán là cô lạnh tay. Nên tranh thủ đan cho cô cái . Cô đừng chê là đơn sơ nhé! Số len đều là do tự tay luộc qua, trụng qua nước sôi, dùng máy dệt tự chế kéo thành len đấy."

Mộc Cửu Nguyệt lấy đeo thử, quả nhiên vặn.

"Cảm ơn, thích lắm." Mộc Cửu Nguyệt hỏi: "Chỉ , khác cũng ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-111-lu-lut-sap-den-roi.html.]

Lão Hầu gượng gạo.

Mộc Cửu Nguyệt hiểu .

Hóa "tiện tay" cho thôi.

Cũng .

Coi như hưởng sái hào quang của Lão Hầu .

Cô giáo Tần chút ngại ngùng : "Lần lên lớp bận quá, thời gian giặt ga giường. Anh Hầu vô tình thấy, còn giặt giúp ... cũng thấy ngại, nên phơi ít hoa quả khô, cho nếm thử."

"Hóa là giặt cho cô giáo Tần !" Mộc Cửu Nguyệt hì hì : "Không , Lão Hầu là đàn ông con trai, rảnh rỗi cũng là rảnh rỗi, chút việc để cũng !

Hoa quả khô ăn ngon lắm, xin nhận khách sáo nhé. Chúng đều sống cùng , đừng khách sáo, việc gì cần dùng đến Lão Hầu cứ việc mở miệng là ."

Cô giáo Tần đỏ bừng cả tai rời .

Mộc Cửu Nguyệt nháy mắt hiệu với Lão Hầu: "Được đấy! Cô giáo Tần kém ông mười tuổi nhỉ? Trâu già gặm cỏ non !"

"Đi , chỉ trêu chọc ." Lão Hầu chút thẹn thùng, : "Vậy cô phản đối chúng đến với ?"

" việc gì phản đối?" Mộc Cửu Nguyệt : "Ngửi thấy mùi chua loét của tình yêu, tự thấy sáng chói như cái bóng đèn đây ."

Nói xong, Mộc Cửu Nguyệt ăn hoa quả khô trong.

Lão Hầu ở phía chỉ tủm tỉm.

Mộc Cửu Nguyệt võng, đung đưa qua .

Trong lòng nghĩ, Vệ Liệt đúng, con sống thể chỉ ăn uống ngủ nghỉ, mà còn niềm hy vọng.

Bây giờ cả khu trú ẩn núi đều hy vọng.

Thời gian thấm thoạt trôi qua hơn một tuần.

Hôm nay, Mộc Cửu Nguyệt đang ở ngọn núi bên cạnh giúp rải đất mua từ khu trú ẩn về, chuẩn trồng rau củ quả.

Chợt thấy bên ngoài hét lớn: "Ông trời ơi! Mọi xem, là cái gì!"

Mộc Cửu Nguyệt vứt đồ trong tay xuống, chạy .

Lấy ống nhòm công suất lớn , về phía Nam!

Sắc mặt Mộc Cửu Nguyệt lập tức biến đổi!

"Mẹ kiếp! Thông báo cho tất cả , rút về đỉnh núi! Nhanh! Lũ đến !" Mộc Cửu Nguyệt gào lên một tiếng, khiến tất cả ở hiện trường sợ đến mức hồn xiêu phách lạc.

Tất cả những đang việc ở chân núi và sườn núi đều gọi về.

Không lâu , thể thấy tiếng ầm ầm truyền đến từ chân.

Vệ Liệt đến bên cạnh Mộc Cửu Nguyệt, đầy lo lắng : "Cái gì nên đến, cuối cùng cũng đến ."

"Phía chúng chắc . Bên Lận Trăn cũng tạm , chỉ sợ bên khu trú ẩn trụ nổi." Mộc Cửu Nguyệt bình tĩnh : "Đợt lũ đến từ phía Nam. Chắc hẳn bộ phương Nam, Đông Nam đều chìm nghỉm ."

"Vậy chỗ chúng khi nào sẽ nhấn chìm?" Vệ Liệt hỏi.

"Khó lắm. Nhanh thì vài tháng, chậm thì vài năm." Mộc Cửu Nguyệt vẻ mặt ngưng trọng : "Vệ Liệt, lũ lụt ập đến, đồng nghĩa với việc thiên tai tiếp theo sắp sửa tới ."

Loading...