Thảm Họa Ập Đến: Ôm Kho Hàng Trăm Tỷ, Ta Tung Hoành Ngày Tận Thế - Chương 114: Thương vong nặng nề
Cập nhật lúc: 2025-11-29 15:17:18
Lượt xem: 33
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quả nhiên giống như Mộc Cửu Nguyệt dự đoán.
Căn cứ Bình Minh và khu trú ẩn nhanh thống kê tình hình thương vong.
Căn cứ Bình Minh hơn một trăm c.h.ế.t, hơn hai mươi mất tích, và hơn một nghìn thương.
Phần lớn là do lũ quét cuốn xuống nước khi lũ qua, đó va đập vách núi.
Còn thương vong bên khu trú ẩn thì lớn hơn nhiều.
Số c.h.ế.t lên tới hai mươi vạn, mất tích nhiều nhất, tới năm mươi vạn.
Số thương cũng lên đến cả triệu .
Lão Hầu vô cùng khó hiểu: "Không phát khoang cứu sinh ? Sao còn c.h.ế.t nhiều như ? Sở trưởng Lâm ăn kiểu gì thế?"
Mộc Cửu Nguyệt mân mê quả óc ch.ó trong tay, : "Sở trưởng Lâm cố gắng hết sức , chỉ là ông đ.á.n.h giá thấp lòng mà thôi."
"Nói là ?" Lão Hầu cảm thấy hứng thú.
Lúc Vệ Liệt từ bên ngoài , : "Khoang cứu sinh bên khu trú ẩn phân chia đẳng cấp. Người tiền thì dùng khoang cứu sinh , còn thường chỉ dùng loại rẻ nhất, bình thường nhất. Mặc dù là khoang cứu sinh bình thường, nhưng chống chọi với lũ lụt thì vẫn thành vấn đề."
"Vậy vấn đề ở ?" Lão Hầu hỏi.
"Vấn đề ở chỗ, cho rằng khoang cứu sinh bình thường là lừa họ c.h.ế.t, cho rằng Sở trưởng Lâm thông đồng với đám giàu , vứt bỏ những kẻ gánh nặng như họ, cho nên tập thể tấn công những giàu đó, cướp đoạt khoang cứu sinh của họ."
Vệ Liệt trả lời: "Đặc biệt là khi họ thấy loại khoang cứu sinh nhất là cấp hàng vũ trụ, thể chịu nhiệt độ cao hàng nghìn độ, lăn lộn trong núi lửa cũng , họ ghen tị đến mức g.i.ế.c c.h.ế.t ít để cướp đoạt khoang cứu sinh cấp hàng vũ trụ."
"Chỉ một trận lũ lụt tự nhiên sẽ c.h.ế.t nhiều như , nhưng bạo loạn từ bên trong thì c.h.ế.t giới hạn." Vệ Liệt thở dài một tiếng: "Chuyện như thế chỉ xảy một vụ, mà xảy nhiều vụ, một Sở trưởng Lâm lực bất tòng tâm, chỉ đành mặc kệ sự việc phát triển theo hướng thể kiểm soát. Trong lúc cướp đoạt, g.i.ế.c chóc lẫn , cướp bóc lẫn , còn phân biệt ai là nạn nhân ai là hung thủ nữa."
"Trong tình huống hỗn loạn như , khoảnh khắc lũ lụt phá hủy bức tường bảo vệ đó, họ kịp khoang cứu sinh, cứ thế lũ cuốn . Bị cuốn dòng nước xoáy thì cách nào sống sót ."
Lão Hầu há hốc mồm: "Lại còn chuyện như nữa ?!"
Mộc Cửu Nguyệt : "Quả thực là như . Lòng mà! Mãi mãi là thứ thể thẳng!"
Vệ Liệt : "Nói trắng , là do Sở trưởng Lâm quá nuông chiều đám đó. Nếu Sở trưởng Lâm cũng giống như đám sâu mọt ở khu trú ẩn miền Trung, thì ngược sẽ xảy chuyện . Từ nắm binh, nghĩa nắm tài. Câu quá đúng."
Mộc Cửu Nguyệt vỗ tay: "Chúc mừng Vệ Tổng, đúc kết chính xác."
Vệ Liệt Mộc Cửu Nguyệt đầy cưng chiều, : "Cùng một đạo lý, bên phía Lận Trăn cũng chịu thiệt hại nghiêm trọng, nhưng Lận Trăn ở căn cứ luôn uy nghiêm, thể lệnh hành cấm chỉ, cho nên mới thể kịp thời giảm thiểu tổn thất."
Lão Hầu lẩm bẩm : "Vậy khu trú ẩn giờ còn bao nhiêu ?"
"Chắc chỉ còn hơn ba triệu thôi." Vệ Liệt trả lời: "Thậm chí còn ít hơn, vì mất tích vẫn đang thống kê."
Mộc Cửu Nguyệt lười biếng vươn vai, : "Hơn ba triệu cơ đấy, sống đến cuối cùng, chẳng còn mấy mống."
Nói xong, Mộc Cửu Nguyệt bỏ .
Lão Hầu với Vệ Liệt: "Vậy chúng tiếp theo ?"
Vệ Liệt khổ: " cũng , chỉ thể chờ đợi. May mà bên chúng tổn thất gì, cứ sản xuất thì sản xuất, sinh hoạt thì sinh hoạt. Đợi thiên tai tiếp theo."
Mộc Cửu Nguyệt dạo loanh quanh đến khu trồng trọt.
Nơi chia hai.
Một nửa trồng rau, một nửa trồng hoa quả.
Sở dĩ trồng lương thực là vì lương thực Vệ Liệt bọn họ tích trữ thực sự đủ ăn , đều đang chuẩn phát triển chăn nuôi.
Nếu mạt thế hạn chế, chắc phát triển từ lâu .
Hơn nữa, trong gian của Mộc Cửu Nguyệt, các loại lương thực vẫn đang sinh trưởng ngừng, đây đều là sự tự tin của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-114-thuong-vong-nang-ne.html.]
Mộc Cửu Nguyệt dạo đến khu dâu tây, thấy dâu chín, lập tức hái một quả bỏ miệng.
Oa, ngon quá!
Đang tận hưởng thì thấy phía cách đó xa tiếng chuyện thì thầm.
"Nhìn trận lũ xem, thật may mắn là chúng sớm đầu quân cho Vệ Tổng. Giờ ăn mặc, lo nóng lo lạnh. Cuộc sống , cũng chẳng khác gì mạt thế là bao."
"Chứ còn gì nữa. Nhìn t.h.ả.m cảnh của thôn Ngô gia, cũng chẳng nỡ tính nợ cũ với họ nữa. Mà chứ, Vệ Tổng của chúng vật tư thực lực, chuyện gì cũng theo Mộc Cửu ? Cái tên Mộc Cửu Nguyệt đó bên cạnh chỉ một , lợi hại thì lợi hại đến mức nào chứ?"
"Suỵt, chán sống ? cho , , Vệ Tổng thích cô ."
"Thật giả?"
"Trước đây cũng tin. Từ khi vô tình Mộc Cửu Nguyệt thực là con gái, mới tin!"
"Hả? Cậu là nữ?"
"Suỵt suỵt suỵt, bé mồm thôi! Chuyện còn là bí mật nữa! Cậu thấy Vệ Tổng của chúng bao giờ để ý đến các cô gái khác, nhưng cứ hễ gặp Mộc Cửu Nguyệt là mắt như hoa nở. Cái mà bảo ý gì thì cóc tin!"
" cũng tin. Chúng đều là từng trải, ánh mắt đàn ông phụ nữ, nó khác lắm."
"Cũng họ thành đôi . Nếu thành, nhỡ cạch mặt , thì lúc đó chúng theo ai?"
"Chỉ nghĩ nhiều. Chúng đương nhiên là theo Vệ Tổng ! Vệ Tổng dù cũng là đàn ông, còn cả một đội ngũ như thế..."
Mộc Cửu Nguyệt bỗng cảm thấy quả dâu trong miệng còn ngọt nữa.
Cô lặng lẽ rời khỏi khu trồng trọt, coi như từng đến.
Vệ Liệt ý với ?
Thì cứ .
Liên quan quái gì đến ?
Dù thì, cả kiếp lẫn kiếp , cô đều ý định tìm đối tượng.
Chỉ cần Vệ Liệt , thì cô cứ giả vờ như .
Giống như việc cô chuyện gian của , Vệ Liệt cũng giả vờ như !
Trong lòng hiểu rõ nhưng , và kiên quyết thừa nhận.
Mộc Cửu Nguyệt vô tâm vô phế lắc đầu, bỏ .
Trở về hang động của , thấy ít đang chèo thuyền nhỏ bắt cá.
"Có cá ?" Mộc Cửu Nguyệt cảm thấy hứng thú.
"Có! Đều là mấy loại cá biển." Có trả lời, : "Chúng đang bàn bạc, là lái một chiếc tàu lớn vớt một mẻ đây! A Cửu, cô cùng ?"
Mộc Cửu Nguyệt lập tức phấn chấn: "Anh thì cũng quên mất. Đây chính là thời cơ nhất để bắt cá!"
Đợi động đất sóng thần ập đến, núi lửa phun trào, tro bụi núi lửa sẽ bay khắp cầu.
Tro bụi núi lửa rơi xuống , động thực vật ở đó c.h.ế.t cả mảng.
Đến lúc đó, cả đại dương đều ô nhiễm, cũng là cá c.h.ế.t.
Đáng sợ nhất là mưa axit.
Tuyền Lê
Mưa axit trút xuống, bất kể là đất liền biển, tất cả thứ đều thể ăn nữa.
Mộc Cửu Nguyệt nghĩ đến đây, lập tức yên, tìm Vệ Liệt.
"Vệ Liệt, định dẫn lái tàu hàng khơi đ.á.n.h cá." Mộc Cửu Nguyệt thẳng vấn đề: "Tranh thủ lúc còn thái bình, vớt nhiều hải sản một chút. Đây là cơ hội cuối cùng , đừng hòng nghĩ tới nữa!"