Thảm Họa Ập Đến: Ôm Kho Hàng Trăm Tỷ, Ta Tung Hoành Ngày Tận Thế - Chương 120: Siêu đại địa chấn

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-11-29 18:20:35
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Động đất chỉ đơn thuần là sự rung lắc qua .

Mà đó là từng đợt sóng, một quá trình nuốt chửng và nghiền nát, kèm theo đó là sự giải phóng năng lượng sánh ngang với vụ nổ hạt nhân.

Bất cứ nơi nào nó qua, công trình kiến trúc đều tan tành.

Những tòa nhà cao tầng, núi non, cầu cống vỡ vụn trong nháy mắt.

Mặt đất nứt toác những khe hở khổng lồ, sâu thấy đáy, nuốt chửng thứ bề mặt: tòa nhà, xe cộ, cây cối, con , lập tức khép , biến mất dấu vết.

, trong cơn động đất, mất phương hướng.

Tất cả như đang những con sóng, nhấp nhô lên xuống, va đập loạn xạ theo từng đợt chấn động.

Kẻ may mắn ngay vết nứt gãy thì cùng lắm chỉ thương.

Kẻ xui xẻo mặt đất nuốt chửng ngay lập tức thì vĩnh viễn còn cơ hội trở .

Mộc Cửu Nguyệt và Lão Hầu lăn lộn trong khoang cứu sinh. Nhờ khoang thiết trọng lực nên họ vẫn thể duy trì tư thế .

thứ mắt đều đang cuồng, khiến chóng mặt buồn nôn.

Mộc Cửu Nguyệt dù cũng từng trải qua đại địa chấn một , cô bám chặt lấy đai bảo hộ, về phương xa.

Phía xa bùng lên ánh sáng địa chấn, trông hệt như cực quang.

Đẹp, nhưng đầy nguy hiểm.

"A a a! Hang núi sắp sập !" Lão Hầu chỉ những tảng đá đầu, hét lên thất thanh.

"Không , đây là vật liệu cấp hàng vũ trụ, cho dù hang sập thì chúng cũng c.h.ế.t ." Mộc Cửu Nguyệt trấn an ông: "Cùng lắm thì đào ông ."

Vừa dứt lời.

Rào rào.

Hang núi phía đổ sập xuống, chôn vùi một nửa khoang cứu sinh.

Nhờ , họ vòng vòng nữa mà cố định tại chỗ, chỉ rung lắc theo d.a.o động của mặt đất.

Trận động đất đến nhanh mà cũng nhanh.

Mười mấy phút , cơn rung chấn từ từ dừng .

Mộc Cửu Nguyệt xác định còn rung lắc nữa mới khó khăn chui khỏi khoang cứu sinh, đó kéo Lão Hầu ngoài.

Ngẩng đầu lên , hang núi của họ biến mất, lộ thiên, họ đang bầu trời.

lúc màng những thứ đó, Mộc Cửu Nguyệt sang hang động của Vệ Liệt để kiểm tra tình hình.

Vừa sang đến nơi, cô thấy Vệ Liệt đang khó khăn chui khỏi khoang cứu sinh, xung quanh ít đang lóc rên rỉ.

thương!

"Thư ký Tào, thống kê danh sách thương vong!" Vệ Liệt lệnh.

"Vâng." Thư ký Tào khập khiễng thống kê danh sách.

"Anh chứ?" Mộc Cửu Nguyệt đỡ Vệ Liệt dậy.

"Không , chỉ là cái hang e là hỏng ." Vệ Liệt quanh với vẻ mặt đầy tiếc nuối.

Hang động vốn dọn dẹp gọn gàng, ngăn nắp, giờ đây tan hoang, cũng là đá vụn.

"Chỉ cần còn sống là ." Mộc Cửu Nguyệt an ủi .

Vệ Liệt khổ, : "May mà sớm gửi phần lớn gia sản chỗ cô, nếu chẳng sẽ tổn thất bao nhiêu nữa."

Mộc Cửu Nguyệt nên nên .

Thư ký Tào , giọng trầm thấp báo cáo: "Chúng ba c.h.ế.t, hai thương nặng, hai mươi lăm thương nhẹ."

"Không bảo khoang cứu sinh hết ? Sao vẫn c.h.ế.t?" Vệ Liệt khó hiểu.

"Luôn những coi trọng lời cảnh báo." Thư ký Tào bất lực trả lời: "Là nhà bên phía Đoạn Kỳ, tin sẽ đại địa chấn, cứ nằng nặc đòi việc. Động đất ập đến, đá rơi trúng đầu, c.h.ế.t ngay tại chỗ."

Vệ Liệt cũng chẳng gì nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-120-sieu-dai-dia-chan.html.]

Mộc Cửu Nguyệt : "Sống c.h.ế.t , mệnh ai nấy giữ. Đây là do họ tự chọn, thì tự gánh chịu hậu quả thôi."

Vệ Liệt thở dài một tiếng: "Dù cũng là , lo hậu sự chu đáo cho họ ."

"Tốt nhất là tranh thủ thời gian mà , động đất sẽ chỉ đến một , vẫn còn dư chấn nữa." Mộc Cửu Nguyệt nhắc nhở họ: "Phải nhanh, nhất định nhanh lên!"

"Rõ!"

Vệ Liệt gọi Mộc Cửu Nguyệt : "Cửu Nguyệt, nhờ cô thu hết những vật tư còn trong hang của . sợ núi sập chôn vùi hết mất. Thế thì xót c.h.ế.t!"

Mộc Cửu Nguyệt: "Được."

Tranh thủ lúc đang cứu chữa thương, Mộc Cửu Nguyệt sang thu hết các vật tư khác của Vệ Liệt gian, chỉ để cho họ lượng dùng đủ trong ba ngày.

Lần Vệ Liệt tổn thất nhỏ.

Rất nhiều đồ đạc đập nát, hư hỏng, vương vãi khắp nơi.

Mộc Cửu Nguyệt ngay cả đồ hỏng cũng tha, thu tất gian, lúc dùng đến.

Làm xong việc, Mộc Cửu Nguyệt cái hang lộ thiên của , thấy Lão Hầu đang nắm tay cô giáo Tần ân cần hỏi han.

Cô giáo Tần thấy Mộc Cửu Nguyệt về, ngượng ngùng rút tay , : " yên tâm về nên qua xem thử."

"Các thầy cô ai thương chứ?" Mộc Cửu Nguyệt hỏi.

"Không . Vệ Tổng bảo chúng trốn khoang cứu sinh, chúng ai nấy đều hết." Cô giáo Tần trả lời: "Chúng đều hiểu sự nguy hiểm của động đất nên ai cứng đầu, tất cả đều ngoan ngoãn ở yên bên trong. May mà khoang cứu sinh, nếu thì mười mấy chúng đều đè c.h.ế.t ."

Cô giáo Tần vẫn còn vẻ bàng hoàng lo sợ, rõ ràng dọa nhẹ.

Tuyền Lê

Người bình thường mấy ai từng chứng kiến cảnh tượng ?

Đừng đến chuyện bình tĩnh nguy hiểm, sợ đến mức tè quần là giỏi lắm .

"Mấy ngày ăn đồ ăn liền , đừng nhóm lửa nấu nướng nữa." Mộc Cửu Nguyệt nhắc nhở cô giáo Tần: "Ăn uống vệ sinh đều giải quyết trong khoang cứu sinh."

"Được, về với Vệ Tổng ngay." Cô giáo Tần lưu luyến Lão Hầu một cái : "Mọi cũng cẩn thận nhé!"

Lão Hầu rưng rưng nước mắt cô giáo Tần rời , hỏi: "Cửu Nguyệt, dư chấn cũng sẽ lớn như ?"

"Khó lắm, khả năng cao là , thậm chí còn mạnh hơn lúc nãy." Mộc Cửu Nguyệt trả lời một cách thực tế.

Sắc mặt Lão Hầu lập tức trắng bệch.

Tiếp theo, dọn dẹp sơ qua cái hang sập, cứu vớt vật tư bên trong nhét khoang cứu sinh.

Mỗi cầm một túi đồ ăn liền, sô cô la và nước khoáng.

Chuẩn đón đợt dư chấn tiếp theo.

Quả nhiên.

Đến tối, dư chấn lặng lẽ ập đến.

Đầu tiên là rung lắc thăm dò, ngay đó là rung chuyển dữ dội.

Cảm giác chóng mặt quen thuộc ập đến.

Từ ngọn núi bên cạnh truyền đến tiếng nổ, qua khung cửa sổ đang rung lắc, Mộc Cửu Nguyệt thấy ngọn núi nơi thôn Ngô gia từng ở bất ngờ vỡ vụn trong cơn địa chấn, biến thành đống đá vụn, rơi tòm xuống mặt nước.

Lần , sắc mặt Mộc Cửu Nguyệt cũng trở nên khó coi.

Cô nhớ Vệ Liệt từng đặc biệt gia cố ngọn núi , hy vọng nó thể trụ vững.

Đợt dư chấn cũng tương tự đợt , đợi khi rung lắc xong, hang động của họ sạch trơn, chẳng còn gì nữa.

Hang động ngày xưa giờ biến thành một cái nền đất lộ thiên.

Còn hang động của Vệ Liệt bên cạnh cũng chỉ miễn cưỡng giữ ba phần mười là còn nguyên vẹn, những chỗ khác đều sụp đổ cả!

"Ông trời ơi!" Trong đám đông tiếng kêu gào bi ai: "Thế còn cho đường sống ?"

Không ít rơi trầm mặc.

, mạt thế , liệu còn cầm cự nữa ?

"Nhìn kìa, mực nước đang hạ xuống!" Có chỉ vạch nước bên ngoài hang động, hét lớn: "Số nước ?"

Loading...