Mộc Cửu Nguyệt hỏi: "Thứ gì quan trọng đến ?"
Sở trưởng Lâm thở dài thườn thượt, : "Sự việc đến nước , cũng giấu hai nữa. Đó là thứ trai từng lén lút phái mang đến, dặn dặn bảo quản cẩn thận.
Vốn dĩ khi sóng thần ập đến, định mang theo . những dân thường bên ngoài, suy tính , cuối cùng vẫn c.ắ.n răng chọn cứu , để những thứ đó tạm thời chìm mặt nước.
Tuyền Lê
cứ tưởng sóng thần qua , nước rút xuống thì sẽ lấy . Nào ngờ hậu quả của trận sóng thần nghiêm trọng như , khu trú ẩn ban đầu coi như tiêu tùng ."
"Thứ đó chính là..." Sở trưởng Lâm kéo tay Mộc Cửu Nguyệt và Vệ Liệt, chụm đầu thì thầm: "Thiết phản ứng tổng hợp hạt nhân loại nhỏ."
"Cái gì? Cái gì cơ? Cái gì cái gì?" Mộc Cửu Nguyệt kích thích đến mức năng lộn xộn: "Ông cái gì?"
"Bé mồm thôi!" Sở trưởng Lâm hạ giọng : "Thứ để ở... Chỉ cần hai lặn xuống là sẽ thấy... Thứ lớn, cần bảo quản thỏa đáng. Nhỡ một ngày nào đó mạt thế kết thúc, chừng chúng dựa cái để sống tiếp đấy."
Mộc Cửu Nguyệt đầu hỏi Vệ Liệt: "Bây giờ thứ ? Chẳng chỉ trong tiểu thuyết khoa học viễn tưởng thôi ?"
Vệ Liệt im lặng một lát : " chỉ là dân buôn bán, gì về mấy thứ ? Sở trưởng Lâm , thì chắc chắn là ."
"Tất nhiên là thật . Thứ thực phát minh từ lâu, chỉ là ảnh hưởng quá lớn nên luôn giữ bí mật. Anh chính là một trong những phụ trách. Chuyện bạo loạn ở thủ đô xảy mạt thế, các đúng ? Nếu , thể tương lai mà đặt nhiều bộ đồ bảo hộ như ?"
Mộc Cửu Nguyệt giơ ngón tay cái lên với Sở trưởng Lâm.
Đây đúng là một nhân vật đáng gờm!
"Thực thủ đô sớm dự đoán mạt thế sẽ giáng xuống, chỉ là tin tức quá kinh thiên động địa, sợ gây bạo loạn trong dân chúng nên vẫn luôn giữ kín công bố." Sở trưởng Lâm tiếp: "Cấp cũng bán tín bán nghi, ôm tâm lý may mắn, nhỡ mạt thế đến thì ? Chẳng là công cốc ?"
" mạt thế thực sự đến. Hơn nữa đến, cấp liền loạn. Sức khỏe của lãnh đạo lớn cũng vì thế mà đột ngột chuyển biến ." Sở trưởng Lâm thở dài, :
"Anh xa trông rộng, nhân lúc hỗn loạn trực tiếp lấy trộm thiết phản ứng tổng hợp hạt nhân loại nhỏ , giấu ở chỗ . Ai thể ngờ rằng, một thứ quan trọng như giấu trong tay một quan trọng chứ?"
"Về , mất liên lạc với thủ đô, càng dám ." Sở trưởng Lâm : "Hai vị đều là đáng tin cậy, xin nhờ cậy hai vị."
"Vậy lấy về thì giao cho ông thế nào?" Vệ Liệt hỏi.
"Nhờ hai vị giúp bảo quản ." Sở trưởng Lâm chán nản thở dài, : "Khu trú ẩn còn, chúng đều đang ăn nhờ ở đậu, chỗ để."
"Đã Sở trưởng Lâm tin tưởng chúng , chúng sẽ thử xem . Chỉ thể là thử, dám đảm bảo an ." Vệ Liệt .
"Đương nhiên , tất cả lấy an của bản điều kiện tiên quyết." Sở trưởng Lâm : "Chỉ sợ thứ rơi tay khu trú ẩn miền Trung. Với cái nết của bọn họ, chắc chắn sẽ gây tai họa tày trời!"
Vệ Liệt và Mộc Cửu Nguyệt gật đầu đồng tình.
Khu trú ẩn miền Trung là một đám phần t.ử chỉ sợ thiên hạ loạn.
Loại vũ khí hủy diệt mà rơi tay bọn họ, cả hành tinh đều chịu tai ương.
"Được." Mộc Cửu Nguyệt nhận lời: "Sẽ cố gắng hết sức."
Tạm biệt Sở trưởng Lâm, Mộc Cửu Nguyệt chọn lúc đang điên cuồng nhận , ai để ý đến cô, một lặng lẽ xuất phát.
Từ căn cứ Bình Minh đến khu trú ẩn, cách tính là gần.
xác định rõ phương hướng và vị trí, vẫn dễ tìm.
Mộc Cửu Nguyệt nhanh đến bầu trời phía khu trú ẩn.
Nhìn xuống , lờ mờ vẫn thể thấy những tàn tích đổ nát của khu trú ẩn.
Mộc Cửu Nguyệt ăn no bụng , tiêu hóa một chút, vận động tay chân, đó mới mặc bộ đồ lặn, đeo bình oxy, lao thẳng xuống mặt nước.
Dưới mặt nước, vô cá bơi qua bơi , tự do thoải mái, dường như trận sóng thần chẳng ảnh hưởng gì đến chúng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-124-moc-cuu-nguyet-thu-don-tan-cuoc.html.]
Nếu là đây, Mộc Cửu Nguyệt chắc chắn sẽ dừng ngắm nghía một hồi.
hôm nay thời gian gấp rút, nhiệm vụ nặng nề.
Cô chỉ vớt thiết phản ứng tổng hợp hạt nhân loại nhỏ , mà còn thu hết những thứ kịp mang .
Những thứ , dùng một phần là ít một phần.
Lặn một mạch xuống sâu hơn ba mươi mét, cuối cùng cũng đến gần tòa nhà của khu trú ẩn.
Theo vị trí Sở trưởng Lâm đ.á.n.h dấu, cô nhẹ nhàng bơi tới.
Cánh cửa im lìm ở đó, dường như phá hoại.
Mộc Cửu Nguyệt chắc thể mở thuận lợi , nhưng vẫn bơi qua thử.
Ừm, .
Áp suất nước lớn, thể mở .
Cái dùng đến vũ khí .
Mộc Cửu Nguyệt đặt vài khối t.h.u.ố.c nổ, đó nhanh chóng ngoi lên mặt nước, nhẹ nhàng ấn điều khiển từ xa trong tay.
Bùm bùm bùm!
Dưới mặt nước, bùn cát cuộn trào, cá tôm hoảng sợ chạy tán loạn, thậm chí mấy con cá nhảy thẳng lòng Mộc Cửu Nguyệt, tiện tay cô ném luôn gian.
Đợi nước bớt đục, Mộc Cửu Nguyệt lặn xuống nữa.
Lần , cánh cửa mở thuận lợi.
Nước bên ngoài cũng lập tức tràn , trong nháy mắt lấp đầy cả căn phòng.
Mộc Cửu Nguyệt nhanh tay nhanh chân bơi , ngay khi mặt nước sắp chạm lớp vỏ bảo vệ bên ngoài của thiết phản ứng tổng hợp hạt nhân loại nhỏ, cô nhanh tay lẹ mắt thu nó gian.
Làm xong việc , Mộc Cửu Nguyệt mới thở phào nhẹ nhõm.
Trong lòng cuối cùng cũng thấy yên tâm!
Kiểm tra xung quanh một lượt, cái gì mang thì gói ghém mang hết.
Dù kho gian diện tích vô hạn, đồ to đến mấy cũng nhét .
Cứ thế thu, bản cô cũng thu bao lâu, chỉ riêng bình oxy sáu .
Mộc Cửu Nguyệt một vòng quanh các tòa nhà trọng điểm của khu trú ẩn, xác định bỏ sót tòa nhà nào, lúc mới chuẩn ngoi lên rời .
Đột nhiên, từ xa chiếu đến một tia sáng.
Khoan .
Tia sáng?
Người của Sở trưởng Lâm đều đang ở căn cứ Bình Minh, còn ai đến đây nữa?
Mộc Cửu Nguyệt cần suy nghĩ, trực tiếp chui gian.
Năm phút , một đội ngũ mặc đồ lặn, đeo bình oxy bơi tới.
"Mọi tìm kỹ ! Chỉ cần tìm thấy thiết đó, chúng phát tài to ! Sau ở khu trú ẩn miền Trung thể ngang mà sợ ai!" Có dấu tay trong nước.
Những khác đều vẻ mặt phấn khích, thi hiệu: "Khu trú ẩn thành phố K đúng là vô phúc, còn năm bảy lượt từ chối chúng , thì , chẳng còn cái gì."
"Thôi, đừng nhảm nữa, mau tìm đồ ." Tên đội trưởng dẫn đầu hiệu: "Đánh nhanh thắng nhanh! Nếu đợi Sở trưởng Lâm phản ứng , cho đến trục vớt, chúng chỉ mấy , cứng đối cứng chắc chắn thua! Được , chia hành động."