Thảm Họa Ập Đến: Ôm Kho Hàng Trăm Tỷ, Ta Tung Hoành Ngày Tận Thế - Chương 125: Thu một ít vũ khí hạt nhân nhé?

Cập nhật lúc: 2025-11-30 06:16:45
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mộc Cửu Nguyệt đợi bọn họ chia tản xong mới từ gian , vuốt cằm suy nghĩ.

Đối phương là ai?

Người của khu trú ẩn miền Trung?

Tốc độ của bọn họ cũng nhanh thật đấy!

E là sóng thần ập đến là bọn họ bắt đầu di chuyển về phía nhỉ?

Họ cũng nhắm đến thiết phản ứng tổng hợp hạt nhân loại nhỏ ?

Tin tức của họ cũng linh thông gớm.

Họ cần thiết phản ứng tổng hợp hạt nhân gì? Giờ còn ai đ.á.n.h trận nữa? Nước ngoài chẳng còn mấy quốc gia, mấy nước còn đó tự lo còn xong, đ.á.n.h đ.ấ.m cái gì.

Đoán chừng các nước đều giấu kỹ vũ khí hạt nhân của , sợ kích nổ thì hại hại .

Thôi, mặc kệ bọn họ, chuồn là thượng sách!

Mộc Cửu Nguyệt như một con cá, nhẹ nhàng nhảy lên khỏi mặt nước, đó chèo thuyền nhỏ, lặng lẽ rời .

Một giờ .

Đội ngũ phụ trách tìm đồ điểm tập kết với vẻ mặt ngơ ngác.

"Đại ca, chuyện ? Sao chẳng cái gì hết?"

" , chúng cũng tìm thấy. Có thật là cái thiết hạt nhân gì đó như đại ca ? Hay là tin vịt?"

"Không chỉ , còn phát hiện dây chuyền máy móc sản xuất trong mấy tòa nhà đều biến mất sạch! Còn cả vườn trồng trọt nữa, chẳng còn cái gì! Không lẽ đều sóng thần cuốn hết ?"

"Liệu ai đó nhanh chân đến ? Cướp tay của chúng , chuyển đồ ?"

"Nói bậy! Đây là nước, cạn! Với tình hình thì chuyển kiểu gì? Toàn là nước, vận chuyển nhiều đồ như , ít nhất dùng tàu hàng cỡ vạn tấn chứ? Các ai thấy tiếng động của tàu hàng ?"

Cả đám cùng lắc đầu.

Đội trưởng lau nước đầu, buồn bực : " là gặp ma ! Cái lão Sở trưởng Lâm đó thế nào mà chuyển hết nhiều đồ như ?"

"Vậy chúng công cốc chuyến ?" Có cam tâm hỏi.

"Vậy bảo thế nào? Bây giờ cả thành phố K là nước, biển cả mênh mông, chúng mà tìm?" Người khác phản bác.

Người lập tức im bặt.

"Thôi, về!" Đội trưởng hận thù : "Mẹ kiếp, chạy một chuyến vô ích, lỗ to !"

Mộc Cửu Nguyệt khi trở về căn cứ Bình Minh, quần áo xong định nghỉ ngơi thì thấy Lận Trăn vội vã chạy tới.

"A Cửu, cuối cùng cô cũng về . Đi , đưa cô đến một nơi." Lận Trăn kéo tay Mộc Cửu Nguyệt lôi .

Ra đến cửa, vặn đụng mặt Vệ Liệt đang tới, Lận Trăn kéo luôn cả Vệ Liệt: "Cậu đến đúng lúc lắm, việc nhờ hai giúp."

Mộc Cửu Nguyệt và Vệ Liệt , cùng theo Lận Trăn hang động riêng của .

Hang động rộng lớn, bộ đều chống đỡ bằng những thanh cốt thép to bằng cánh tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-125-thu-mot-it-vu-khi-hat-nhan-nhe.html.]

Thảo nào núi của khác thì sập, chỉ núi của là vẫn vững chãi, hóa là dùng cốt thép khung xương chống đỡ thế !

Một sa bàn khổng lồ đặt bàn, đều là địa hình địa mạo của thành phố K đây, còn bây giờ , chẳng gì nữa.

"Có chuyện gì cứ thẳng." Mộc Cửu Nguyệt kéo một cái ghế qua, xuống một cách thoải mái, : "Giúp nhất định sẽ giúp."

"Vệ Tổng, A Cửu, giúp thu một ít vũ khí hạt nhân !" Lận Trăn mở miệng tung một câu chấn động.

"Khụ khụ khụ khụ!"

"Khụ khụ khụ khụ khụ khụ!"

Mộc Cửu Nguyệt và Vệ Liệt suýt chút nữa nước bọt của chính sặc c.h.ế.t.

Chuyện thể tùy tiện thế ?

Lận Trăn mặt ủ mày chau : " cũng . nhận tin, phía nước R ở phương Bắc xa xôi, do bảo quản vũ khí hạt nhân đúng cách nên ô nhiễm, gây rò rỉ và bức xạ hạt nhân diện rộng.

Những may mắn sống sót bên đó, một nửa nhiễm phóng xạ, cho dù sống thì chắc cũng chẳng thọ! Ai mà nơi họ giấu vũ khí hạt nhân một miệng núi lửa cũ tắt chứ?"

Vệ Liệt và Mộc Cửu Nguyệt hít sâu một khí lạnh: "Thật á?"

Lận Trăn càng thêm rầu rĩ: "Vốn dĩ nghĩ thể bảo quản vũ khí . trận động đất, sóng thần và núi lửa phun trào , chắc nữa. Hơn nữa, lo khu trú ẩn miền Trung sẽ lấy cớ để đòi quyền tiếp quản lô vũ khí đó."

Mộc Cửu Nguyệt chớp chớp mắt: "Sao để ở chỗ ?"

Tuyền Lê

"Ở đây một căn cứ bí mật, kiêm nhiệm quản lý." Lận Trăn chớp chớp mắt trả lời.

Mộc Cửu Nguyệt chớp mắt càng nhanh hơn: "Nhiều ?"

"Không nhiều cũng ít."

Não của Mộc Cửu Nguyệt sắp cháy khét , Vệ Liệt lúc mới lên tiếng: "Sao chắc chắn chúng thể bảo quản ?"

" , nhưng , các bảo quản thiết phản ứng tổng hợp hạt nhân thì chắc chắn sẽ bảo quản đống hàng nguy hiểm ." Lận Trăn trả lời một cách "cùn".

"Khoan , Lận Trăn. Chúng giúp bảo quản vũ khí , nhưng bảo quản đến bao giờ?" Mộc Cửu Nguyệt nhắc nhở : "Với tình hình hiện tại, chúng còn chẳng sẽ . Khu trú ẩn mất , ngọn núi của chúng cũng tiêu . Ngoài chỗ thì ở thành phố K còn nơi nào để dung nữa."

Lận Trăn sảng khoái : "Thì cứ ở chỗ , giờ là lúc nào còn phân biệt của của ?"

"Thực dám giấu, con vô tổ chức vô kỷ luật quen , quen khác quản thúc." Mộc Cửu Nguyệt thẳng thắn : "Trừ khi ở nơi , tiếng quyết định."

"Vậy thì cô quyết định!" Lận Trăn buột miệng .

"Lận Trăn, xem đang cái gì đấy." Mộc Cửu Nguyệt cạn lời tập.

Vệ Liệt lên tiếng: " đang gấp, nhưng đừng vội. Chuyện chúng từ từ tính toán."

" gấp . Người của lén truyền tin về, của khu trú ẩn miền Trung lên đường , ước chừng ba ngày nữa sẽ đến đây. Bây giờ khu trú ẩn thành phố K còn, chúng còn lý do gì để từ chối sự sáp nhập của khu trú ẩn miền Trung nữa." Lận Trăn : "Cô ăn nhờ ở đậu, càng . Cứ nghĩ đến việc đến khu trú ẩn miền Trung, đấu đá tâm cơ với đám sâu mọt bên đó là thấy suy sụp."

"Sở trưởng Lâm ? Ông đồng ý sáp nhập ?" Vệ Liệt hỏi.

"Không đồng ý cũng chẳng còn cách nào! Khu trú ẩn mất , những dân đó theo ông lênh đênh biển theo khu trú ẩn miền Trung để cầu đường sống, đây chẳng là chuyện rõ như ban ngày ?"

Lận Trăn hỏi ngược : "Mấy ngày nay điên cuồng cứu , cứu cũng ngót nghét một triệu . Đông như , mấy ngọn núi chứa nổi? Lần chẳng cần khu trú ẩn miền Trung gì, họ cũng sẽ tự động theo thôi!"

"Đến lúc đó, cũng còn cớ gì để giữ lô vũ khí nữa." Lận Trăn tiếp: "Hai sợ lô vũ khí hủy diệt rơi tay đám sâu mọt ở khu trú ẩn miền Trung, vì nội đấu mà chúng tự ý kích hoạt vũ khí, cuốn chúng theo ? Bức xạ hạt nhân là c.h.ế.t đấy, hai vị ạ!"

Mộc Cửu Nguyệt lập tức thẳng dậy: "Anh đúng. Lô vũ khí tuyệt đối thể rơi tay khu trú ẩn miền Trung. Không chỉ , các loại vũ khí hạng nặng khác cũng thể để lọt tay bọn họ! Nội bộ bọn họ loạn thế nào chúng quản , nhưng tuyệt đối thể để cuộc tranh đấu của bọn họ ảnh hưởng đến lợi ích và tính mạng của chúng !"

Loading...