Thảm Họa Ập Đến: Ôm Kho Hàng Trăm Tỷ, Ta Tung Hoành Ngày Tận Thế - Chương 157: Oán khí ngút trời

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-12-03 06:26:36
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vì nhà họ Khổng phụ trách trị an của cả khu trú ẩn, nên vật tư tiền của vơ vét hàng ngày đều cất tạm một nhà kho, đợi tích cóp kha khá mới tập trung chuyển về phía nhà họ Khổng.

Dưới sự yểm trợ của Lận Trăn và Vệ Liệt, Mộc Cửu Nguyệt mò mẫm qua từng kho hàng một.

Sở dĩ để nhà họ Khổng cùng là vì của nhà họ Khổng đều tuần tra.

Nửa đêm về sáng là lúc bọn họ thả lỏng và buồn ngủ nhất, cũng là thời cơ dễ tay nhất.

Lần Mộc Cửu Nguyệt dùng bất kỳ vũ khí nóng nào, bộ đều dùng thang dây, dây cáp trượt, móc phi thiên, dù lượn... chủ yếu là hành động trong im lặng tuyệt đối.

Làm xong một vụ là đầu chạy ngay, Lận Trăn dẫn theo dọn dẹp hiện trường.

Cứ thế vận hành với hiệu suất cao, chỉ trong nửa đêm, bọn họ khoắng sạch 28 nhà kho của khu trú ẩn miền Trung.

Đến cái kho cuối cùng, Mộc Cửu Nguyệt thậm chí còn chẳng kịp xem vớ cái gì, cứ giơ tay vơ hết chạy biến!

Cả nhóm cứ như đang chơi parkour, soạt soạt soạt, chạy điên cuồng các mái nhà.

Ban đầu là chạy về cùng một hướng, đó chia các ngả, mỗi chạy riêng lẻ.

Mộc Cửu Nguyệt là chạy tuyến đường dài nhất, chủ yếu để tạo cơ hội tẩu thoát cho những khác, thu hút hỏa lực về phía .

"hack" trong nên sợ nguy hiểm.

Những khác thì như .

Chiêu quả nhiên hữu dụng.

Sau khi nhà họ Vu phản ứng , lập tức phái đuổi theo Mộc Cửu Nguyệt sát nút.

Thế nhưng đuổi đến cổng thành thì biến mất tăm!

"Người ? Người !" Đám truy đuổi đều phát điên, túm lấy cổ áo gác cổng, điên cuồng chất vấn.

"Không, ai cả!" Người gác cổng cũng ngơ ngác: "Vừa nãy ai qua đây cả!"

"Mẹ kiếp... Tao rõ ràng thấy chạy về phía , ở ngay cửa, biến mất ?" Kẻ truy đuổi dí thẳng vũ khí trán gác cổng: "Có mày cùng một giuộc với chúng ? Mày đang bao che cho chúng hả? Tao bảo mà, chuyện kiểu gì cũng thấy kỳ lạ! Nhiều vật tư, nhiều vàng như thế, mất là mất ngay , hóa là mày mở cửa cho chúng, mày nội ứng ngoại hợp với chúng ?"

Người gác cổng hét lớn kêu oan: " thật sự mà, ..."

Đoàng!

Một tiếng s.ú.n.g vang lên.

Người gác cổng ngã xuống trong cơn mưa axit với vẻ mặt thể tin nổi, nhanh tan chảy thành một đống xương trắng.

"Đuổi theo cho tao! Chúng chắc chắn chạy xa !" Kẻ truy đuổi nghiến răng : "Hôm nay mà bắt bọn chúng về thì tất cả chúng đừng hòng sống!"

Cả đám ào ào lao khỏi thành, như ruồi đầu, điên cuồng đuổi theo.

mưa axit lớn như , xe cộ che chắn bảo hộ thì chẳng chạy bao xa axit ăn mòn đến nổ lốp.

"Mẹ kiếp!" Kẻ truy đuổi đ.ấ.m mạnh vô lăng, trút cơn giận dữ.

Chiếc xe đ.ấ.m kêu kẽo kẹt, nhưng vẫn chẳng giải quyết gì.

Mấy tốp truy đuổi đều rằng, đuổi đến cổng thành là mất dấu.

Tuyền Lê

Sau đó mũi dùi lập tức chĩa thẳng nhà họ Khổng, phe phụ trách an ninh.

Nhà họ Khổng cũng chẳng nhiều, trực tiếp mở toang cửa 28 nhà kho của , : "Nếu nhà họ Khổng chúng nội ứng ngoại hợp với bọn chúng, cần bỏ vốn lớn thế ? Các ? 28 cái kho là hơn nửa gia sản của nhà họ Khổng đấy! Chúng vất vả tích cóp bao nhiêu năm nay, tất cả nó đều mất hết ! Mất sạch !"

Đại diện nhà họ Khổng dậm chân gào lên giận dữ: "Để là thằng ranh con nào , sẽ lột da nó!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-157-oan-khi-ngut-troi.html.]

"Nhà chúng tổn thất cũng nhỏ, bộ d.ư.ợ.c liệu Đông y mất sạch !" Đại diện nhà họ Hoa cũng mặt ủ mày chau: "Còn cả mấy loại t.h.u.ố.c gia truyền trăm năm cũng mất! Sau t.h.u.ố.c giữ mạng cho cũng chẳng còn mà lĩnh nữa ."

"Nhà chúng cũng thế." Đại diện nhà họ Vu đau lòng nát tim: "Lũ khốn kiếp đó, ngay cả đất cũng buông tha! Bưng cả chậu lẫn đất luôn! Dưới cơn mưa axit , tìm đất nữa? Chắc dỡ nhà, đào đất nền lên mất!"

Ba trao đổi xong, ai nấy đều vẻ mặt đưa đám.

Oán khí dày đặc như thực thể, cảm giác như sắp nổ tung bất cứ lúc nào!

Còn Cao Ức, khi về t.h.ả.m cảnh của ba nhà thì vui vẻ vô cùng.

Vốn dĩ còn lo lắng, cung điện ngầm nổ, mỏ than bưng, ba nhà chắc chắn sẽ còn kiêng dè gì mà chuẩn tay với .

Kết quả, còn kịp bố trí phản công, ba nhà tự gặp họa!

Á ha ha ha ha ha!

Xem , cái băng nhóm cũng khá đấy chứ, "mưa móc chia đều", bỏ sót nhà nào.

"Tuy nhiên, chuyện cũng cuối cùng chứng thực suy đoán của chúng ." Đại diện nhà họ Hoa : "Bọn chúng quả thực là gây án theo băng nhóm, phối hợp nhịp nhàng. Người canh giữ cổng thành chắc chắn kẻ cấu kết với chúng. Nếu , chúng sẽ thể biến mất ngay tại vị trí cổng thành ."

Những khác gật đầu lia lịa: "Xem tổ chức đúng là từ bên ngoài đến. Chẳng lẽ là của khu trú ẩn thủ đô?"

"Không thể nào, ngày thường thì , chứ cơn mưa axit , ai thể ở trong môi trường đó mười mấy tiếng đồng hồ?" Có phản bác.

"Khoan bàn xem bọn chúng lai lịch thế nào, cho dù là ông trời con đến đây cũng bồi thường tổn thất cho chúng !" Đại diện nhà họ Khổng sa sầm mặt mày, : "Chúng vẫn nên bàn bạc kỹ lưỡng xem thế nào tóm đám ."

Dứt lời, tất cả đều im lặng.

Đã bao nhiêu ngày , bọn họ tổn thất nặng nề, mà ngay cả đối phương là ai, mấy , bọn họ đều nắm rõ.

"Nếu nhà họ Khổng việc , chi bằng giao cho chúng ." Đại diện nhà họ Vu lên tiếng: " nghiền nát đất đai của khu trú ẩn thành cám cũng tìm cho bọn chúng."

"Nói lời cay nghiệt ai mà chẳng ? Ông tưởng đào sâu ba thước đất chắc? Hay tưởng Cao Ức lùng sục kỹ? Ba nhà chúng tổn thất ít, nhưng lớn bằng tổn thất của Cao Ức ? Đó là cả một cái mỏ, nguyên một cái mỏ than, mất sạch đấy!" Nhà họ Khổng lạnh phản bác: "Ông cứ lo trồng trọt của ông , bớt đ.á.n.h chủ ý lên đội trị an!"

Nhà họ Vu hừ một tiếng, gì nữa.

Đại diện nhà họ Hoa : "Được , đừng cãi nữa. tin đám đó nếm mật ngọt mà chịu dừng tay! Chúng cứ giăng thiên la địa võng chờ bọn chúng!"

Đại diện nhà họ Vu và nhà họ Khổng cùng gật đầu.

Trong khi đó, Mộc Cửu Nguyệt - kẻ khiến bọn họ hận ngứa răng - lặng lẽ trở về chỗ ở của Thẩm Thanh.

Mọi gặp mặt liền đập tay ăn mừng trong im lặng.

"Đêm nay thật kích thích!" Mộc Cửu Nguyệt : "Thu hoạch xứng đáng với sự kích thích ."

Mọi cùng rộ lên.

"Được , tiếp theo đây chúng thực sự im thôi." Vệ Liệt : "Bắt đầu từ hôm nay, đóng cửa ngoài, đối ngoại cứ là hết hàng, đợi hàng về!"

"Được."

Mộc Cửu Nguyệt ngáp một cái, định về phòng nghỉ ngơi.

Đột nhiên, bên ngoài vang lên tiếng đập cửa dồn dập: "Mở cửa, mở cửa! Kiểm tra!"

Vệ Liệt hiệu cho Mộc Cửu Nguyệt, cô gật đầu, nhà vệ sinh nữ, lách trốn gian ngủ.

Chuyện bên ngoài cô mặc kệ.

Cửa lớn mở , Thẩm Thanh vẻ mặt đầy thắc mắc hỏi: "Hôm nay chẳng kiểm tra mấy ? Sao còn kiểm tra nữa?"

"Thẩm Thanh, trong đội của đêm nay ai ngoài ?" Đối phương hỏi vặn : "Có ai từng khỏi cổng thành ?"

Loading...