Thảm Họa Ập Đến: Ôm Kho Hàng Trăm Tỷ, Ta Tung Hoành Ngày Tận Thế - Chương 159: Anh hùng cứu mỹ nhân
Cập nhật lúc: 2025-12-03 07:22:31
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoa Đan Đan hài lòng : "Cũng đúng. Muốn câu cá lớn thì thả mồi to."
"Cũng chỉ Khổng Hoài mới tâng bốc cô thôi." Cao Phong từ bên ngoài , phịch xuống đó với vẻ nghênh ngang: "Không thấy cả nhà họ Khổng còn chẳng thèm lộ mặt ?"
Khổng Hoài chỉ , cũng tiếp lời.
Hoa Đan Đan đảo mắt xem thường, : "Thằng em trai con riêng của c.h.ế.t , bắt đầu lên mặt đấy nhỉ?"
"Chuyện chẳng lẽ đáng vui mừng ?" Cao Phong liếc Khổng Hoài, : "Nó mà hiểu chuyện lời như Khổng Hoài thì cũng chẳng là dung chứa nó."
"Các đang gì đấy?" Lại một thanh niên khác từ bên ngoài , tướng mạo phần âm nhu, dáng ẻo lả giống mấy bà thím.
"Vu Thế, đến đây? Chẳng hứng thú với mấy chuyện ?" Cao Phong hỏi ngược .
Vu Thế là thừa kế của nhà họ Vu.
Bình thường thích xuất đầu lộ diện.
Cũng cực ít việc thể khiến chủ động khỏi cửa.
Ánh mắt Vu Thế ngừng quanh bên khán đài, dường như đang tìm nào đó.
"Cậu tìm cái gì thế?" Cao Phong hỏi.
"Tìm một ." Vu Thế trả lời: "Hôm nay, hẳn là sẽ đến."
"Hẳn là?" Cao Phong và Hoa Đan Đan đồng thanh lên tiếng: "Đến đây á?"
Vu Thế tìm một vòng vẫn thấy, lập tức chút thất vọng: "Không đến ?"
Trong căn phòng đối diện, khi Mộc Cửu Nguyệt thấy Vu Thế thì sửng sốt một chút: "Hả? Sao cô ở đây?"
"Ai?" Lận Trăn và Vệ Liệt cùng hỏi.
"Là cô đó." Mộc Cửu Nguyệt chỉ Vu Thế ở đối diện : "Cái cô gái nhỏ bên cạnh Hoa Đan Đan ."
"Cô gái nhỏ? Cô quen ?" Vệ Liệt hỏi.
"Cũng hẳn là quen." Mộc Cửu Nguyệt ngẫm nghĩ : "Hôm ngoài lấy hàng cho Thẩm Thanh, thấy một đám vây công cô ở ngoài thành, còn kẻ đẩy tới đẩy lui cô . vốn thích lo chuyện bao đồng, nhưng ghét nhất là ức h.i.ế.p phụ nữ. Hôm đó cô mặc khá ít, lúc xô đẩy còn lộ cả một đoạn eo, thon dài, tóc tết cũng giật rối tung lên. đoán chắc vì xinh nên bọn buôn nhắm trúng, thế là tiện tay giải vây giúp."
"Đám đó đuổi , kết quả cô đột nhiên kéo chạy một mạch, chạy đến mức thấy khó hiểu. Cô kéo đến một ngôi nhà dân, hỏi sợ trả thù ? Lúc đó thấy câu hỏi thật kỳ cục, ai dám trả thù chứ? bèn bảo sợ. Không cô ."
Mộc Cửu Nguyệt với vẻ mặt nhức răng tiếp: "Sau đó cô , đầu tiên vì phận của cô mà chủ động bảo vệ, cô cuối cùng cũng tìm định mệnh của . Cái gì với cái gì ! mà hồ đồ luôn."
"Sau đó cô hỏi tên , bịa đại cái tên Mục Tam. Nói là bình thường sống ở khu dân nghèo." Mộc Cửu Nguyệt kể : "Rồi cô bảo sẽ đến tìm . xong nghĩ bụng não vấn đề , tìm gì? Đột nhiên cô nhét cho cái túi nhỏ mất."
Mộc Cửu Nguyệt lấy cái túi nhỏ từ gian : "Nè, chính là cái ."
Vệ Liệt nhanh tay lẹ mắt chộp lấy, mở xem, bên trong là một vật hình chữ nhật to bằng lòng bàn tay trông giống như cuốn băng cassette.
Lận Trăn kiến thức rộng rãi, lập tức nhận ngay: "Đây chẳng là thiết thu tín hiệu ?"
"Thiết thu tín hiệu?" Lời Mộc Cửu Nguyệt còn dứt, thấy đài cao đối diện, Vu Thế bật dậy, chằm chằm về phía phòng bao của Mộc Cửu Nguyệt.
"Úi trời đất ơi!" Mộc Cửu Nguyệt chộp lấy thiết thu tín hiệu, ném vội trong gian.
Giây tiếp theo, Vu Thế cầm thiết dò tìm tín hiệu tay với vẻ mặt thể tin nổi.
"Vừa rõ ràng tín hiệu, biến mất ? Anh chắc chắn ở gần đây!" Vu Thế yên nữa, vội vàng bỏ .
Cao Phong bóng lưng Vu Thế, hỏi Khổng Hoài và Hoa Đan Đan: "Vu Thế thế?"
Hoa Đan Đan nhún vai: "Ai mà ? Gia chủ nhà họ Vu tính tình nóng nảy, ngờ sinh đứa con nhu nhược như cái bánh bao mềm. thấy nhà họ Vu hợp kén rể hơn đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-159-anh-hung-cuu-my-nhan.html.]
Khổng Hoài tiện bình phẩm, chỉ , hiển nhiên cũng phần đồng tình với cách của Hoa Đan Đan.
Trong mấy gã công t.ử bọn họ, Vu Thế quả thực lạc loài so với những khác.
Mộc Cửu Nguyệt thấp thỏm lo âu hỏi Vệ Liệt và Lận Trăn: "Có gây họa ? Có nên nhiều chuyện cứu ?"
Vệ Liệt đ.á.n.h giá Mộc Cửu Nguyệt từ xuống , : " thấy là Vu Thế để mắt đến cô đấy."
"Cái gì cơ?!" Giọng Mộc Cửu Nguyệt cao lên ba quãng tám: " thích phụ nữ!"
Lận Trăn cố nhịn : "Vu Thế là đàn ông, chỉ là trông ẻo lả thôi."
Mộc Cửu Nguyệt trừng mắt to mắt nhỏ: "Cái gì! Đàn ông á! Trông như thế á?!"
"Chỉ cho phép cô là phụ nữ mà trông giống con trai, cho phép là đàn ông mà trông giống con gái ?" Vệ Liệt như Mộc Cửu Nguyệt.
Mộc Cửu Nguyệt dùng sức vò mặt, : "Thế cũng đúng. Hình tượng bên ngoài của luôn là đàn ông. Vu Thế cũng là đàn ông, ..."
"Thì cho phép thích đàn ông ?" Vệ Liệt hỏi ngược .
Mộc Cửu Nguyệt hỏi đến á khẩu trả lời .
Lận Trăn vỗ vỗ vai Mộc Cửu Nguyệt, : "Anh hùng cứu mỹ nhân, đối với công t.ử nhà giàu mà , là sự hấp dẫn chí mạng đấy."
"Thế thì loạn mất." Mộc Cửu Nguyệt cạn lời: "Nếu sớm là thừa kế nhà họ Vu, tuyệt đối cứu."
"Vu Thế dẫn tới ." Vệ Liệt nhắc nhở cô: "Cô mau gian trốn ."
Mộc Cửu Nguyệt hai lời, xoay chui tọt gian.
Giây tiếp theo, tiếng gõ cửa vang lên.
Vu Thế dẫn .
Vu Thế quanh một vòng, thấy cần tìm, đáy mắt lộ rõ vẻ thất vọng.
Cậu còn chẳng thèm để ý đến Vệ Liệt và Lận Trăn, tỏ thái độ coi như khí.
Vệ Liệt và Lận Trăn cầu còn lờ , đỡ phí lời giải thích.
Ngay khi Vu Thế định rời , ánh mắt bỗng rơi tách bàn, mở miệng hỏi: "Phòng các còn thứ ba?"
Vệ Liệt cũng thấy tách , thầm kêu .
Lận Trăn phản ứng nhanh, : "Không, chỉ hai chúng ."
"Coi là thằng ngu ?" Vu Thế chỉ tách : "Hai các , dùng ba cái tách ?"
"Tách là chuẩn cho ngài." Vệ Liệt cũng phản ứng kịp: "Thiếu gia tôn quý nhà họ Vu đến, thể quét dọn đón chào, pha thơm tiếp đãi?"
Vu Thế để ý đến lời nịnh nọt của Vệ Liệt, hỏi: "Các thấy một trai cao lắm, tầm 20 tuổi ? Trông trai, mang theo một vẻ hoang dã, chút ngông cuồng bất cần đời, trông 'trai thẳng' nữa."
Vệ Liệt ngẫm nghĩ, từ ngữ miêu tả chuẩn xác thật.
Vệ Liệt lắc đầu: "Chưa từng gặp. Hay là ngài sang phòng khác xem thử?"
Vu Thế nữa, xoay bỏ .
Mười mấy phút , Mộc Cửu Nguyệt mới từ trong gian chui , nhỏ giọng hỏi: "Đi ?"
Tuyền Lê
Vệ Liệt và Lận Trăn buồn cô: "Cửu Nguyệt, hoa đào của cô nở ."
"Thôi xin can." Mộc Cửu Nguyệt vẻ mặt đầy ghét bỏ: " chỉ ăn đào, ăn hoa đào."
" cảm thấy tin lời chúng , khéo phái canh giữ ở cửa, cô ngoài là tóm ngay đấy." Vệ Liệt nhắc nhở cô: "Vu Thế vẻ yếu đuối, nhưng mang theo dáng vẻ cố chấp."