Thảm Họa Ập Đến: Ôm Kho Hàng Trăm Tỷ, Ta Tung Hoành Ngày Tận Thế - Chương 160: Tìm kiếm Mục Tam

Cập nhật lúc: 2025-12-03 07:29:44
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lận Trăn cũng hùa theo một câu: "Nhìn thì yếu đuối mong manh, nhưng toát cái mùi bệnh thần kinh."

Mộc Cửu Nguyệt : "Chẳng thần kinh thì là gì? Cậu thừa kế nhà họ Vu, thế mà ở ngoài thành, để cho một đám xô đẩy, như bắt nạt . Mẹ kiếp, bình thường ai cái trò ? Đây chẳng rõ ràng là đang 'câu cá' ? Kẻ cứu , khi xử vì cái tội lòng đồng cảm. Còn kẻ cứu thì bám riết lấy? Đây não bệnh thì là gì?"

Vệ Liệt sờ sờ trán Mộc Cửu Nguyệt: "Ơ , đầu óc cô tỉnh táo thế cơ ? còn tưởng tốn nước bọt sức khuyên giải cô chứ!"

Lận Trăn : "Cửu Nguyệt như thế , kẻ 'não yêu đương' nên chuyện lớn ?"

Mộc Cửu Nguyệt đảo mắt liên tục: "Yêu đương cái rắm, bà đây cái dây thần kinh yêu đương đó . Đừng là tên Vu Thế thần kinh não tàn đó, kể cả là bình thường cũng chả thèm cân nhắc. Đây là lúc nào ? Mạt thế đấy! Không lo mà tìm đường sống, yêu đương cái khỉ mốc gì! À, đúng, khác nên yêu thì cứ yêu, nếu căn cứ phát triển dân ?"

Vệ Liệt và Lận Trăn đồng thời phá lên.

Mộc Cửu Nguyệt quả thực quá tỉnh táo.

Những thể vượt qua cửa ải cuối cùng của mạt thế, ai là sống một cách tỉnh táo cả.

"Vậy lát nữa chúng rời kiểu gì?" Vệ Liệt hỏi: "Cô trốn gian, chúng thể mang cô ngoài ?"

Mộc Cửu Nguyệt lắc đầu: "Không , từ chỗ nào thì sẽ ở chỗ đó. mà hai đừng lo, cách."

Lúc Lận Trăn đột nhiên lên tiếng: "Mọi bên kìa."

Mộc Cửu Nguyệt và Vệ Liệt cùng về phía cửa sổ, thấy đài cao chọn một đàn ông ngoại hình và khí chất khá về mặt.

Người đàn ông về phía Hoa Đan Đan, quỳ một gối xuống, mở chiếc hộp trong tay : "Tiểu thư Hoa Đan Đan, thích em từ lâu , xin hãy cho một cơ hội để chăm sóc em."

Hoa Đan Đan chỉ liếc đối phương một cái, cực kỳ kiêu ngạo : "Vậy thì cho một cơ hội."

"Các đoán xem gã đàn ông đáng thương sống mấy ngày?" Mộc Cửu Nguyệt khoanh tay n.g.ự.c hỏi.

"Năm ngày." Lận Trăn .

"Ba ngày." Vệ Liệt trả lời.

Cả ba cùng rộ lên.

Xem , chẳng ai đ.á.n.h giá cao vận mệnh của kẻ đáng thương .

Cô ả Hoa Đan Đan qua dạng , mà dạng thì thể lấy phận phụ nữ để vững cái ghế thừa kế .

Người khác tưởng Hoa Đan Đan là mồi câu, kỳ thực cô mới là con quái vật nuốt chửng .

"Hết vui , thôi." Vệ Liệt : "Đã kẻ chúng c.ắ.n câu, chúng cứ xem kịch vui là ."

"Đợi một chút." Mộc Cửu Nguyệt lách gian.

Mười lăm phút trở , cô hình đổi dạng, biến thành một... loli khổng lồ.

Váy áo tầng tầng lớp lớp màu hồng phấn lấp lánh, trang điểm tinh xảo lung linh.

Ngoại trừ vóc dáng quá cao lớn , thì đúng là một con búp bê hình tinh xảo.

"A... Phụt!" Vệ Liệt và Lận Trăn đang uống liền phun hết ngoài: "Khụ khụ khụ khụ khụ, cô ăn mặc kiểu ... Khụ khụ khụ..."

Mộc Cửu Nguyệt bất lực : "Hết cách , cũng ăn mặc như phụ nữ bình thường lắm chứ. các quên , lúc trộn cung điện ngầm, dùng tạo hình phụ nữ da trắng. Giờ bên ngoài đang điên cuồng bắt phụ nữ da trắng, dám mạo hiểm."

"Vậy phụ nữ nước Đại Đông cũng mà." Vệ Liệt .

"Cũng ." Mộc Cửu Nguyệt hổ : " dùng hình tượng phụ nữ nước Đại Đông để cướp biệt thự của Cao Phong . Bây giờ bên ngoài đang điên cuồng bắt phụ nữ trẻ tuổi chính là do Cao Phong sai đấy."

"Cô đúng là tự chặn hết đường lui của thật đấy!" Lận Trăn : "Thiếu niên, gái Tây, gái Ta, thanh niên... tất cả đều truy nã."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tham-hoa-ap-den-om-kho-hang-tram-ty-ta-tung-hoanh-ngay-tan-the/chuong-160-tim-kiem-muc-tam.html.]

"Thế nên mới chỉ còn cách giả loli thôi." Mộc Cửu Nguyệt mất kiên nhẫn : "Đi , bộ đồ mặc khó chịu c.h.ế.t , chúng cứ rời khỏi đây ."

"Đến lúc đó khác hỏi thì chúng thế nào?" Vệ Liệt hỏi.

"Cứ bảo là món quà mà một thương nhân giàu tặng để lấy lòng ." Mộc Cửu Nguyệt với Vệ Liệt: "Anh nể mặt nên ngại nhận . Về tìm cái cớ ý bán là xong."

"Muốn về độ ác thì đúng là cô ác nhất, đến bản mà cũng dám bịa đặt như thế." Lận Trăn giơ ngón tay cái lên.

"Dù cũng là giả, cũng !" Mộc Cửu Nguyệt ở cửa, khí thế lập tức đổi.

Từ vẻ bá đạo " thì ai", đầu xông pha , trong một giây biến thành kẻ đáng thương nhút nhát, vô tội, sợ hãi nhưng cố tỏ bình tĩnh.

Lận Trăn và Vệ Liệt nhịn giơ ngón cái với cô.

Hai chỉnh trang quần áo, mở cửa ngoài, Mộc Cửu Nguyệt ngoan ngoãn lanh lợi theo phía .

Cũng may là Vệ Liệt và Lận Trăn đều vóc dáng cao lớn, nên Mộc Cửu Nguyệt dù cũng cao lớn nhưng khi cạnh họ trông vẫn nhỏ nhắn hơn nhiều.

Tuyền Lê

Suốt dọc đường , chỉ vài liếc , ai suy nghĩ nhiều nghi ngờ gì.

Ở đây, đại gia sở thích quái dị nhiều vô kể, thích một cô bé loli cũng chẳng chuyện gì to tát.

Ba xuống đến lầu, quả nhiên thấy một đám đang kiểm tra từng qua , miệng lẩm bẩm cái tên Mục Tam.

Rõ ràng là của Vu Thế đang "ôm cây đợi thỏ" ở đây.

Vệ Liệt và Lận Trăn hề đầu Mộc Cửu Nguyệt, cứ thế ngoài với vẻ mặt bình thường.

"Đứng !" Có chặn Vệ Liệt và Lận Trăn, liếc Mộc Cửu Nguyệt phía .

Mộc Cửu Nguyệt lập tức ngước mặt lên, nở một nụ bất an sợ hãi, yếu đuối như một con thỏ khổng lồ.

"Cô là ai?" Người hỏi.

"Ồ, món quà do một đối tác tặng mà." Vệ Liệt trả lời bâng quơ.

"Ra kiểm tra một chút!" Người với một phụ nữ phía .

Người phụ nữ đến bên cạnh Mộc Cửu Nguyệt, chút khách khí giơ tay lên sờ soạng.

Sau đó gật đầu với tên , xác nhận đây đúng là phụ nữ.

Mộc Cửu Nguyệt nhịn chỉnh váy, sàm sỡ n.g.ự.c thế quả thật quen chút nào.

"Các thấy một thanh niên hai mươi tuổi, cao tầm cỡ cô , mắt to, xếch (mắt phượng), mũi..."

"Chưa từng gặp." Vệ Liệt và Lận Trăn cùng lắc đầu: "Chúng cứ ở trong phòng suốt, chẳng gặp ai cả."

"Được , ." Đối phương mất kiên nhẫn phẩy tay: "Người tiếp theo!"

Vệ Liệt và Lận Trăn thuận lợi đưa Mộc Cửu Nguyệt ngoài.

Đi đến chỗ vắng , Mộc Cửu Nguyệt lách gian, bộ váy loli vướng víu , coi như thở phào nhẹ nhõm.

"Màn kịch hôm nay đúng là uổng công xem." Lận Trăn hài hước : "Hôm nay chúng chiêm ngưỡng Cửu Nguyệt mặc đồ nữ ."

Vệ Liệt : "Cửu Nguyệt đúng là thiên biến vạn hóa! Làm nam cũng , nữ cũng xong, mặn ngọt đều cân tất. Diễn xuất mà ở thời mạt thế thì chắc chắn nổi tiếng."

Mộc Cửu Nguyệt hai trêu chọc, đảo mắt : "Thôi các bố, mạt thế chỉ là đứa phụ bếp khổ sai, cả đời ngóc đầu lên nổi chứ."

Vệ Liệt còn định trêu chọc thêm hai câu thì thấy lưng vang lên một giọng : "Mục Tam, là ?"

Loading...